Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 478-480




478: Sau Khi Dập Máy


Trong nhà Vũ Ngọc Hiền.

Nhà Vũ Ngọc Hiền lúc này đã trở thành một bữa tiệc lớn.

Rất nhiều nghệ sĩ thuộc tập đoàn giải trí cùng với nhiều diễn viên điện ảnh, ca sĩ nổi tiếng, thậm chí là các đạo diễn lớn đều đến chúc mừng Vũ Ngọc Hiền.

Trong đó có rất nhiều nghệ sĩ đang nổi gần đây như tiểu thịt tươi Ngô Phàm, ngôi sao điện ảnh đang hot Tôn Phúc Trạch, Trương Hải Bác!
Ngô Phàm cầm rượu đi tới trước mặt Vũ Ngọc Hiền.

“Vũ Ngọc Hiền, em thật là có tài năng, hai lần liên tiếp đều cho ra bài hát nổi như vậy, đặc biệt là ca khúc “Tình yêu phóng túng” lần này, anh luôn nghe chế độ một bài, bây giờ vẫn nghe đi nghe lại, nào, anh chúc em một ly, sau này chúng ta là bạn bè, trong giới mà gặp vấn đề gì cứ tìm anh!” Ngô Phàm nâng ly chúc mừng.

“Cảm ơn anh Phàm.

” Vũ Ngọc Hiền cũng nâng ly cạn với Ngô Phàm.


Ngô Phàm hiện giờ là ngôi sao vô cùng nổi tiếng ở Hoa Trung, Vũ Ngọc Hiền tuy trước đây nổi tiếng với nghiệp dẫn chương trình nhưng cũng rất khó tiếp xúc được với minh tinh lớn như thế này.

“Hơn nữa, cái cô Tô Bảo Nhi đó cũng thật là ác, đã hai lần đạo nhạc của em, em phải đề phòng cô ta hơn mới đúng.

” Ngô Phàm nói.

“Cảm ơn anh Phàm đã nhắc nhở, lúc trước quả thực em đã nghĩ quá đơn giản, lần trước cô ta trộm bài hát của em,em đã tha thứ rồi, vẫn coi cô ta là bạn, không ngờ cô ta lại tiếp tục ăn cắp ý tưởng, sau này em sẽ cẩn thận hơn.

” Vũ Ngọc Hiền nói.

Lúc này mấy ngôi sao lớn như Tôn Phúc Trạch, Trương Hải Bác cũng đến chúc mừng Vũ Ngọc Hiền.

“Ngọc Hiền, bài hát mới của em rất hay, có thể dạt được thành tích tốt như thế này hoàn toàn là dựa vào thực lực của bản thân.

” Tôn Phúc Trạch nâng ly chúc mừng.

“Cảm ơn anh Trạch quá khen ạ.

” Vũ Ngọc Hiền vui đến cười không ngậm nổi miệng.

Trương Hải Bác cũng khen bài hát của Vũ Ngọc Hiền hay, sau đó cũng bày tỏ rõ kỳ vọng sau này muốn hợp tác với Vũ Ngọc Hiền.

Còn có rất nhiều ngôi sao, đạo diễn và các nhân vật trong giới cũng thi nhau tới chúc mừng bài hát mới của Vũ Ngọc Hiền đạt được thành tích đáng tự hào như vậy.

Bọn họ đều biết sức nóng bài hát mới của Vũ Ngọc Hiền lớn cỡ nào, bọn họ cũng biết Vũ Ngọc Hiền nhất định có thể dựa vào bài hát này tiến thân trở thành một ngôi sao âm nhạc lớn.

Vì vậy bọn họ nhân cơ hội này mà kết giao với Vũ Ngọc Hiền.

Trong lòng Vũ Ngọc Hiền vui mừng một cách rất tự nhiên, cô ta biết sau này mình cũng là một ngôi sao lớn.

Trong lòng Vũ Ngọc Hiền cũng vô cùng rõ, công lao đều là nhờ bài hát “Tình yêu phóng túng” nếu không phải ‘Tình yêu phóng túng” đạt được thành tích tốt như vậy thì những nhân vật nổi tiếng kia bình thường cũng không để mắt đến cô.

Vũ Ngọc Hiền mừng thầm trong lòng: “Tô Bảo Nhi, nói ra thì cũng phải cảm ơn cô, không có bài hát của cô thì bây giờ tôi cũng chỉ là một người dẫn chương trình thôi.

Vốn dĩ, những điều này nên thuộc về Tô Bảo Nhi, Vũ Ngọc Hiền không những cướp đoạt những thứ thuộc về Tô Bảo Nhi mà còn dìm cô xuống địa ngục không thể ngóc đầu lên được.

Lúc này cậu chủ Chu cũng đi tới.

“Cậu chủ Chu”
“Cậu chủ Chu”
Các ngôi sao lớn trong bữa tiệc như Ngô Phàm thi nhau chào hỏi cậu chủ Chu, thái độ rất khiêm nhường.

Cho dù bọn họ là những ngôi sao lớn, nhưng vẫn phải sợ hãi sự tồn tại của cậu chủ Chu bởi suy cho cùng quyền thế của nhà họ Chu ở Hà Nội vô cùng lớn mạnh.

Trong mắt cậu chủ Chu, những người này chỉ là trò chơi mà thôi, anh ta vốn không coi những người này ra gì cả.

“Ngọc Hiền, bài hát mới của em rất hay, chúc mừng em.

” Cậu chủ Chu nhếch mép nhìn Vũ Ngọc Hiền.

Sau khi bữa tiệc kết thúc, Vũ Ngọc Hiền tiễn tất cả khách ra về chỉ trừ cậu chủ Chu ở lại.

“Ngọc Hiền, tối nay ở bên anh, hát cho anh nghe ca khúc “Tình yêu phóng túng.

”Cậu chủ Chu cười đểu ôm lấy Vũ Ngọc Hiền.

“Cậu chủ Chu, anh hư chết đi được.

” Vũ Ngọc Hiền làm nũng nhưng cũng không cự tuyệt anh ta.


Đối với Vũ Ngọc Hiền mà nói, có được thế lực chống lưng như cậu chủ Chu chưa hẳn không phải chuyện tốt.

Cậu chủ Chu thích nhạc và con người cô ta, còn cô ta thì nhìn trúng gia thế đằng sau cậu chủ Chu, thỏa mãn nhu cầu hai bên.

Lúc này, điện thoại của Vũ Ngọc Hiền có cuộc gọi đến.

“Cô gọi cho tôi làm gì?” Vũ Ngọc Hiền hỏi.

“Vũ Ngọc Hiền, cô cũng biết, tôi và Tô Bảo Nhi là chị em tốt, tuy không phải ruột thịt nhưng cũng coi như người thân.

” Dịch Vi nói ở đầu máy bên kia.

“Cô nói mấy lời này là có ý gì?” Vũ Ngọc Hiền đơ mặt hỏi.

“Ý nghĩa rất đơn giản, để giúp cô, đến Tô Bảo Nhi tôi cũng bán đứng, thấy cô ấy buồn như thế tôi cũng rất buồn.

Vì vậy ba tỷ năm trăm triệu tiền thù lao trước đây là quá thấp, cô phải đưa cho tôi mười bảy tỷ đồng để bồi thường tổn thất về tinh thần.

” Dịch Vi nói.

“Dịch Vi, giá một triệu ban đầu là chính cô ra giá, bây giờ muốn tăng giá sao?” Vũ Ngọc Hiền vô cùng không thoải mái.

479: Lộ Diện


“Vũ Ngọc Hiền, lần này cô dựa vào “Tình yêu phóng túng” của Tô Bảo Nhi nhưng muốn nổi tiếng lâu dài tôi đòi cô thêm mười bảy tỷ đồng là quá đáng sao?” Dịch Vi nói trong điện thoại.

“Được, tôi đưa cho cô thêm mười bảy tỷ đồng, nhưng không có lần sau đâu nhé!” Vũ Ngọc Hiền giọng lạnh lùng.

Sau khi dập máy.

“Cậu chủ Chu, em còn có chút việc quan trọng cần phải giải quyết, đợi em một tiếng được không.” Vũ Ngọc Hiền nũng nịu.

“Nhanh đi rồi về.” Cậu chủ Chu xua xua tay.

Ở phía Lâm Thiên.

Lâm Thiên ngồi ở bồn hoa trước nhà Tô Bảo Nhi, dưới chân toàn là tàn thuốc lá, chứng tỏ vừa nãy Lâm Thiên hút rất nhiều thuốc.

Thực ra bình thường Lâm Thiên không thích hút thuốc.

Nhìn thấy những lời đó trên mạng, hai tay Lâm Thiên vẫn còn hơi run run tức giận.

Tô Bảo Nhi lần này đã phải chịu ấm ức quá lớn rồi.

Lâm Thiên không dám tưởng tượng nếu Tô Bảo Nhi nhìn thấy những thứ này sẽ phải đón nhận nó ra sao?

“Vũ Ngọc Hiền dáng chết, người đàn bà hèn hạ này sao có thể bỉ ổi đến vậy?” Lâm Thiên cắn răng, khuôn mặt vô cùng tức giận.

Lâm Thiên biết, kẻ khơi mào tất cả những chuyện này chính là Vũ Ngọc Hiền.

Vũ Ngọc Hiền cô ta không những cướp mất bài hát của Tô Bảo Nhi, cướp tất cả vinh quang của Tô Bảo Nhi mà còn ở trên mạng bịa đặt mình là người bị hại.

“Vũ Ngọc Hiền, Lâm Thiên tôi thề, nhất định không để cho cô chết dễ dàng!” Hai mắt Lâm Thiên long lên.

Cuộc chiến tranh giải quán quân của lễ hội người hâm mộ Bigo Live lần trước Vũ Ngọc Hiền kết hợp với cậu chủ Chu giở thủ đoạn với Lâm Thiên, khiến cho Lâm Thiên và Tô Bảo Nhi thua cuộc, đã chọc giận tới Lâm Thiên rồi.

Lại thêm chuyện lần này, Lâm Thiên tuyệt đối không thể tha thứ cho Vũ Ngọc Hiền, còn tên cậu chủ Chu đó, Lâm Thiên đã từng nói sẽ đi tìm anh ta tính nợ.

Nhưng việc Lâm Thiên muốn làm bây giờ không chỉ là nghĩ cách hủy hoại Vũ Ngọc Hiền.

Điều quan trọng hơn cả là phải làm thế nào mới có thể rửa sạch mọi uất ức cho Tô Bảo Nhi? Phải làm thế nào mới có thể trả lại sự trong sạch cho Tô Bảo Nhi?

Lâm Thiên nhất định phải để cho các trang mạng biết tất cả là do Vũ Ngọc Hiền làm, Tô Bảo Nhi mới là người bị hại.

Lâm Thiên nhất định phải cho các trang mạng nhìn rõ bộ mặt thật của Vũ Ngọc Hiền.

“Không biết bên chỗ Lưu Thân thế nào rồi?” Lâm Thiên lẩm bẩm.

Ý muốn mua lại tập đoàn giải trí Hà Nội đối với Lưu Thân rất quan trọng

Muốn giúp Tô Bảo Nhi rửa sạch uất ức thì tập đoàn giải trí Hà Nội chính là bước đột phá.

Vũ Ngọc Hiền đã là nghệ sĩ của tập đoàn giải trí Hà Nội, những việc làm này đều có liên quan đến tập đoàn.

Chỉ cần Lâm Thiên trở thành người nắm giữ tập đoàn giải trí Hà Nội, có mọi quyền lực của tập đoàn mới có thể dễ dàng hiểu được nội tình bên trong.

Nhưng mua lại không phải chuyện dễ dàng, nếu tiến triển thuận lợi, có thể thành công trong vài ngày, nếu không thuận lợi thì có thể mất đến vài tháng thậm chí là một năm cũng khó mà thành công.

Ngay sau đó, Lâm Thiên tìm ra số của Lưu Thân, chuẩn bị gọi cho anh ta để hỏi tình hình.

“Ừm?”

Đúng lúc này, Lâm Thiên đột nhiên nhìn thấy trước cổng khu nhà đối diện xuất hiện bóng dáng của Dịch Vi.

Chỉ thấy Dịch Vi đứng ở cổng, hình như đang chờ đợi ai đó.

“Sao đột nhiên cô ta lại xuống lầu? Lẽ nào là lấy hàng đặt bên ngoài?” Lâm Thiên nhìn Dịch Vi đang đứng ở con đường bên đối diện.

Chỗ Lâm Thiên ngồi cách Dịch Vi một con đường, hơn nữa Lâm Thiên đang ngồi trên bồn hoa, chỗ này không có đèn, tối đen.

Mà Dịch Vi thì đứng ở cửa khu nhà, cửa khu nhà có điện, Lâm Thiên có thể nhìn thấy rất rõ cô ta.

Lúc này có một chiếc xe công việc lao đến trước cổng khu nhà.

Cảnh tiếp sau đó khiến cho Lâm Thiên phải mở to mắt kinh ngạc.

Lâm Thiên tận mắt nhìn thấy cửa chiếc xe sau khi mở ra, người bước ra là Vũ Ngọc Hiền.

Sau đó Vũ Ngọc Hiền nói chuyện với Dịch Vi.

“Dịch Vi, thật sự là Dịch Vi!” Lâm Thiên kinh ngạc đứng thẳng dậy.

Trước đây Lâm Thiên phỏng đoán, có khả năng là Dịch Vi bán đứng Tô Bảo Nhi, nhưng cũng chỉ là dự đoán mà thôi.

Hôm nay tận mắt nhìn thấy cảnh này, Lâm Thiên dường như có thể chắc chắn rằng Dịch Vi đã bán đứng Tô Bảo Nhi.


480: Thật Ra


Ngay sau đó, Lâm Thiên vội vã chạy đến, dùng điện thoại di động đem cảnh này quay lại toàn bộ.

Trước đó Lâm Thiên đã đổi sang một cái di động mới. Tính năng chụp ảnh, quay phim của điện thoại ngày nay quả là không tồi, có thể phóng to lên gấp 50 lần, hơn nữa chụp vào ban đêm cũng không vấn đề gì.

Lâm Thiên nhanh chóng phóng to ảnh lên vài lần. Vì thế, toàn bộ cảnh Khương Dịch Vi nói chuyện với Vũ Ngọc Hiền, đều thu vào máy ảnh của Lâm Thiên.

Lâm Thiên vừa quay được vài giây, Dịch Vi và Vũ Ngọc Hiền đã ngồi vào trong một chiếc Mercedes-Benz

Sau khi hai người lên xe, vì cửa kính có dán lớp kính đen, Lâm Thiên không thể quay được gì nữa.

Lâm Thiên đứng đợi ước chừng năm phút đồng hồ, Dịch Vi mới từ trong xe đi ra.

Ngay sau đó, chiếc xe Mercedes-Benz lập tức rời khỏi cổng tiểu khu, lao nhanh ra đường.

“Dịch Vi, thì ra là cô! Tất cả mọi chuyện đều là cô gây ra”

Lâm Thiên nhìn chằm chằm Dịch Vi đang đứng ở trước mặt, trong mắt toàn là tức giận, tay đã xiết chặt thành nắm đấm.

Lâm Thiên hiện tại đã chắc chắn rằng, bài hát là do Dịch Vi tiết lộ cho Vũ Ngọc Hiền

Nếu như bài hát mới của Tô Bảo Nhi không bị lọt ra ngoài, Tô Bảo Nhi lúc này nhất định đã rất hot. Tô Bảo Nhi đi đến nông nỗi này, không quá đáng mà nói, tất cả đều do một tay Dịch Vi gây ra

Lúc này, Dịch Vi đã đi vào bên trong tiểu khu.

Lâm Thiên vốn dĩ muốn cầm video, ba mặt một lời với cô ta, sau đó đưa cho Tô Bảo Nhi xem, hoàn toàn vạch trần bản mặt Dịch Vi.

Nhưng cuối cùng Lâm Thiên bỏ qua biện pháp này.

“Không được. Nếu chỉ có đoạn video này, Dịch Vi nhất định có thể sẽ chối cãi. Tô Bảo Nhi không chừng sẽ tin lời cô ta. Mình cần thêm chứng cứ nữa, chứng cứ đủ mạnh có thể trực tiếp đập chết được cô ta” Đôi mắt Lâm Thiên khẽ nheo lại.

Lâm Thiên đã sớm nhận ra, khả năng nói dối của Dịch Vi siêu đẳng bao nhiêu. Chỉ bằng đoạn video này, cô ta chắc chắn sống chết cũng sẽ không thừa nhận, Tô Bảo Nhi nói không chừng sẽ tin lời cô ta.

Lâm Thiên muốn cần thêm nhiều bằng chứng chính xác nữa, trực tiếp ném thẳng cô ta vào địa ngục, làm cho cô ta không còn đường nào mà chối cãi.

Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, Lâm Thiên sớm hiểu được đạo lí, không ra tay thì thôi, một khi ra tay phải dứt khoát tàn nhẫn, cho đối phương cơ hội thở d ốc cũng không có.

Vì vậy, Lâm Thiên lúc này không thể đánh cỏ động rắn, nên không vội vàng đối đầu với Dịch Vi

Muốn thành đại sự, trước hết phải kiên nhẫn. Người dễ kích động, khó làm được việc gì.

Hơn thế, trong đầu Lâm Thiên đã nghĩ ra biện pháp thu thập đầy đủ chứng cứ.

“Nếu mình đoán không sai, Dịch Vi đem bài hát đưa cho Vũ Ngọc Hiền chỉ có mục đích duy nhất, vì tiền.” Lâm Thiên thì thào tự nói.

Ngay sau đó, Lâm Thiên gọi điện thoại cho trợ lí tư nhân ở ngân hàng Hoa Kì, nhờ anh ta giúp đỡ điều tra dòng tiền trong tài khoản của Dịch Vi ở hệ thống ngân hàng.

Nếu như Dịch Vi thực sự vì tiền, nhất định trong tài khoản của cô ta nhất định sẽ nhận được một khoản tiền từ Vũ Ngọc Hiền.

Chỉ cần có thông tin chuyển khoản, cộng với việc cho Tô Bảo Nhi xem cái video trước đó, cô ta có giỏi dối trá hơn nữa vô dụng.

“Anh Lâm, nếu muốn kiểm tra tài khoản của cô ấy, cần có số chứng minh thư “Trợ lí tư nhân của ngân hàng nói

Chỉ bằng vào một cái tên khẳng định không tra ra được, dù sao thế giới này có rất nhiều người trùng tên trùng họ, nhưng số chứng minh thư không thể trùng nhau, Lâm Thiên nhất thời quên mất điều quan trọng này

“Thật ra. . . . . . , tôi cũng không biết số chứng minh thư của cô ta.” Lâm Thiên nói.

“Anh Lâm, vậy anh có biết địa chỉ của cô ta. Hoặc là những thông tin gì liên quan đến cô ta không?” Trợ lí tư nhân ngân hàng Hoa Kì hỏi.

“Tôi biết địa chỉ của cô ta.”

Ngay sau đó, Lâm Thiên lập tức đem địa chỉ gửi cho người trợ lí.

Bây giờ là thời đại của dữ liệu số, chỉ cần có địa chỉ của một người, liền có thể tra ra toàn bộ thông tin người đó trên một trang dữ liệu tin tức.

Đây là đặc điểm của thời đại này, mọi người tận hưởng sự tiện lợi của mạng Internet, nhưng quyền riêng tư của họ không còn một chút nào.

“Anh Lâm, tôi sẽ giúp anh điều tra. Trong vòng ba giờ, chúng tôi sẽ gửi kết quả đến tận tay anh.” Trợ lý tư nhân thân thiết nói.

Cúp điện thoại xong, Lâm Thiên bắt đầu hồi hộp chờ đợi

Chỉ cần trợ lý cá nhân của ngân hàng Hoa Kì gửi kết quả đến, Lâm Thiên sẽ ngay lập tức xông đến nhà của Tô Bảo Nhi, cho Tô Bảo Nhi thấy bộ mặt thật của Dịch Vi .

Chỉ cần vạch trần bộ mặt Dịch Vi, Lâm Thiên sau đó sẽ cho cô ta chết không tử tế.

Lâm Thiên nhìn di động, giờ là chín giờ tối

Ba giờ sau, là mười hai giờ đêm.

Lâm Thiên quyết định tiếp tục ở đây chờ. Một khi có được chứng cứ, lập tức đi đến nhà Tô Bảo Nhi, để Dịch Vi cô ta không còn có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai.