Bốn giờ chiều.
Sáu tiếng đồng hồ sau khi ca khúc mới “Tình yêu phóng túng” được phát hành, số lượt chia sẻ trên mạng đã vượt hơn bốn mươi tám triệu lượt, một người chia sẻ cho mười người, mười người chia sẻ cho một trăm người.
Độ hot của bài hát này càng lúc càng tăng lên.
Tại nhà của Tô Bảo Nhi.
Lâm Thiên đặc biệt chạy đến nhà Tô Bảo Nhi chúc mừng.
Trong phòng khách.
“Tô Bảo Nhi, lần này bài hát của cô thật sự rất nổi trên mạng, chắc chắn đã tạo ra một sự thay đổi rất lớn.
Tôi dám cá rằng sau bài hát này cô có thể trở thành một ca sĩ hàng đầu toàn quốc.” Lâm Thiên vô cùng vui mừng.
“Lần này đúng là chịu thiệt cho nhưng người livestream rồi.
Nếu không có họ giúp tôi mua bao nhiêu là điểm mở rộng quảng bá hình ảnh thì bài hát đó của tôi không thể nào trong một tiếng mà có lượt chuyển phát cao như vậy, thành tích không chắc sẽ tốt như bây giờ.” Tô Bảo Nhi vừa cười vừa nói.
Dịch Vi ngay lập tức cười đểu: “Lại chẳng phải thế như.
Thành tích của Tô Bảo Nhi bây giờ, so với “Cha mày Lục công tử” có một mối quan hệ chặt chẽ.
Đó chính là sức mạnh của người có tiền.
Nào giống như cậu hả Lâm Thiên, một chút chuyện cũng không giúp được mà vẫn mặt dày ở bên cạnh Tô Bảo Nhi còn gọi gì là đàn ông chứ.”
“Dịch Vi, sao chị lại nhắc đến chuyện này nữa vậy? Chị là bạn của em, Lâm Thiên cũng là bạn của e,!” Tô Bảo Nhi nghiêm túc nói.
“Trời…Tô Bảo Nhi ơi, em xem chị nói vậy không phải vì muốn tốt cho em sao.
Em bên cạnh cậu ta kiểu gì cũng sẽ phải chịu thiệt thòi.” Dịch Vi lắc đầu than thở.
“Cộc cộc cộc!”
Đúng lúc này tiếng gõ cửa vang lên.
“Tôi đi mở cửa.” Lâm Thiên đứng dậy đi mở cửa.
Cửa mở ra, bước vào là hai người mặc đồ Tây, người đàn ông đeo cà vạt, tóc vuốt bóng loáng.
“Xin chào, cho hỏi đây có phải là nhà của Tô Bảo Nhi không?” Biểu hiện người đàn ông vô cùng tốt.
“Đúng rồi, anh có việc gì không?” Lâm Thiên hỏi.
“Chúng tôi đại diện cho Công ty giải trí Kim An, đặc biệt đến đây mời cô Tô Bảo Nhi gia nhập vào công ty.” Người đàn ông nở nụ cười nói.
“Công ty giải trí à? Được, mời anh vào trong .” Lâm Thiên hất đầu ý bảo vào trong.
Sau khi vào trong, hai người đàn ông tự giới thiệu bản thân.
“Hả, công ty giải trí Kim An !” Dịch Vi nghe xong đứng bật dậy.
Rõ ràng là cô biết công ty đó có tiếng tăm đến cỡ nào.
“Cô Tô Bảo Nhi, công ty giải trí Kim An của chúng tôi là công ty có danh tiếng đứng thứ ba toàn quốc.
Chỉ cần cô đồng ý, chúng tôi sẽ toàn tâm toàn lực nâng đỡ cho cô để trở thành một ca sĩ mới nổi tiếng và có tầm.” Người đàn ông mặc đồ Tây nói vô cùng lưu loát.
“Ding dong”
Người đàn ông kia vừa nói dứt lời thì chuông cửa lại reo lên.
Lâm Thiên ra mở cửa xong lại thấy hai người đàn ông mặc đồ Tây.
“Cô Tô Bảo Nhi, chúng tôi là đại biểu của tập đoàn Hoa Thành, chân thành mời cô gia nhập vào công ty, công ty chúng tôi sẽ cố gắng hết sức làm cho cô nổi tiếng.
Hoa Thành chúng tôi là công ty giải trí lớn nhất cả nước, có lẽ cô biết năng lực của chúng tôi như nào.
“Người đàn ông vô cùng tự tin.
“Trời ơi, tập đoàn Hoa Thành cũng đến sao ?” Dịch Vi lại được một pha bất ngờ.
Lúc này, đại diện của hai bên công ty giải trí bắt đầu để ý đối thủ.
“Cô Tô Bảo Nhi, mặc dù công ty chúng tôi không lớn bằng Hoa Nghị, nhưng chuyên về phát hành đĩa và sáng tác nhạc thì không hề kém cạnh Hoa Nghị.
“
“Cô Tô Bảo Nhi, đừng nghe những lời khoác lác ấy.
Tập đoàn Hoa Thành chúng tôi không chỉ mặt phát hành mà về làm phim cũng rất mạnh.
Cô vào công ty chúng tôi không chỉ thúc đẩy được con đường ca hát mà còn thuận lợi lấn sân sang điện ảnh, sẽ trở thành một ngôi sao lớn.
“
“Cô Tô Bảo Nhi, công ty chúng tôi sẽ dốc sức…”
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà
“Cô Tô Bảo Nhi, công ty chúng tôi càng có khả năng…”
Lần đầu tiên mà hai công ty giành giật người như vậy.
Lúc này, chuông cửa lại vang lên, lại là vào công ty giải trí cũng khá là có tiếng trong nước.
Điều đó cho thấy rằng bài hát mới của Tô Bảo Nhi hot đến mức nào.
Trở thành người của những công ty giải trí có tầm như vậy thì việc theo đuổi mục tiêu là hoàn toàn có thể.
Phòng khách cứ như trở thành nơi buôn bán đồ ăn.
Hai bên công ty dần dần đưa ra những ưu đãi và phúc lợi để kéo Tô Bảo Nhi kí kết hợp đồng với công ty mình.
Cuối cùng, Tô Bảo Nhi tạm thời từ chối họ để suy nghĩ kĩ trước đã.
Hai bên công ty cùng để lại danh thiếp rồi mới rời đi.
Trong phòng khách.
“Tô Bảo Nhi, chúc mừng nha.
Em sắp trở thành ngôi sao lớn thật rồi.” Dịch Vi chủ động ra ôm Tô Bảo Nhi.
Lâm Thiên cũng nở một nụ cười vui vẻ, mang theo một chút cảm giác yên tâm.
Mặc dù chuyện Tô Bảo Nhi đạo nhái vẫn chưa được làm sáng tỏ nhưng với độ nổi tiếng của bài hát như hiện nay thì có lẽ mọi việc sẽ được lắng xuống.
Hơn nữa, Lâm Thiên sẽ điều tra rõ ràng việc đạo nhái để trả lại sự trong sạch cho Tô Bảo Nhi.
Đến lúc đó, Tô Bảo Nhi cũng không còn tin tức xấu gì nữa.
“Cộc cộc cộc”
Tiếng gõ cửa lại một lần nữa vang lên.
“Lại có người của công ty giải trí đến sao?” Lâm Thiên vừa lẩm bẩm vừa đi ra mở cửa.
Lần này không phải là người của công ty giải trí nữa mà là một nhóm người mặc cảnh phục.
Vừa mở cửa học đã đẩy Lâm Thiên ra, trực tiếp xông vào trong.
Lâm Thiên nhăn mặt khó hiểu, tại sao tự nhiên lại có người mặc cảnh phục đến chứ ?
“Ai là Tô Bảo Nhi ?” Người dẫn đầu lớn tiếng hỏi.
“Là tôi đây.
Có chuyện gì thế ?” Tô Bảo Nhi nhìn vào ông ta với vẻ nghi hoặc.
“Cô Tô Bảo Nhi, cô bị bị nghi ngờ đạo nhái ca khúc của người khác, mời cô cùng tôi về đồn tiếp nhận điều tra.” Người dẫn đầu nhóm người kia nói.
“Đạo nhái ca khúc ? Ý mấy anh là bài hát lần trước của tôi ? Chẳng phải đã giải quyết xong rồi sao ?” Tô Bảo Nhi cảm thấy khó hiểu.
“Không, chúng tôi đang nói đến bài hát cô vừa mới phát hành ngày hôm nay “Tình yêu phóng túng” bị tố đạo nhái.” Người đàn ông kia nói.
“Anh nói gì cơ… ?” Tô Bảo Nhi kinh ngạc cảm thán, cả mặt tái mét đi.
“Bài hát mới của Tô Bảo Nhi bị tố đạo nhái ? Sao lại có chuyện như thế được chứ ?” Đến cả Lâm Thiên cũng không khỏi kinh ngạc.
Dịch Vi cũng lớn tiếng nói : “Bài hát mới của Tô Bảo Nhi sao có thể là đạo nhạc được chứ ? Các anh chắc chắn nhầm lẫn gì rồi.”
Thật ra những chuyện này Dịch Vi sớm đã đoán được sẽ xảy ra nhưng biểu hiện ra bên ngoài không hề để lộ chút sơ hở nào.
Thậm chí bộ dạng kinh ngạc của cô ta bây giờ còn diễn đạt hơn cả Lâm Thiên.
“Cô Tô Bảo Nhi, người bảo vệ quyền lợi là Vũ Ngọc Hiền, cụ thể có chuyện gì đang xảy ra thì cô theo chúng tôi về đồn là biết.” Nói xong người đàn ông kia hất tay một cái, hai người đi theo sau lập tức bắt lấy Tô Bảo Nhi.
“Vũ Ngọc Hiền ? Tại sao có thể như thế chứ ? Đây là bài hát mà tôi đã khổ cực dốc sức viết ra, tôi không hề đạo nhạc ! Tôi không đạo nhạc !” Hai tay Tô Bảo Nhi vừa nắm chặt vừa run rẩy, nước mắt cũng tuôn trào ra.
Đối với cô mà nói, bài hát dày công viết ra đó chính là tất cả tâm huyết, tại sao giờ lại trở thành của Vũ Ngọc Hiền rồi?
Nhìn thấy Tô Bảo Nhi lo lắng, đau lòng như vậy, Lâm Thiên cũng chẳng dễ chịu chút nào.
“Dừng tay lại.
Tôi không cho phép các anh dẫn cô ấy đi như vậy !” Lâm Thiên hét lên.
“Anh đang muốn cản trở chúng tôi thi hành công vụ hay sao? Anh có biết hậu quả nghiêm trọng như thế nào không ?” Người đàn ông kia nghiêm túc nhìn Lâm Thiên.
“Lâm Thiên, đừng như vậy !” Tô Bảo Nhi vội vàng ngăn Lâm Thiên lại.
Cô sợ rằng một khi Lâm Thiên kích động muốn ra tay với bọn họ thì lại liên lụy đến anh ta rồi.
Lâm Thiên nghe xong chỉ đành nghiến rặng chịu đựng.
Anh biết rõ có ngăn cản cũng chẳng ích gì.
Mặc dù Lâm Thiên đã có nhiều kinh nghiệm nhưng anh ta vẫn không thể đối đầu với nước nhà được, nếu giờ mà ra tay với nhóm người nầy thì chính là muốn chính đối lại nhà nước.
Hơn nữa Lâm Thiên cũng biết rõ ngăn cản họ không phải là cách hay để giải quyết vấn đề.
Càng vào lúc cấp bách thì càng phải giữ một cái đầu lạnh.
“Đưa đi !” Người đàn ông kia hất tay.
“Tô Bảo Nhi, tôi đi cùng cô.” Lâm Thiên vội vàng chạy theo.
Anh ta muốn đơi xem kết quả thế nào để làm cho rõ ràng xem chuyện gì đang xảy ra.
Anh tuyệt đối không tin là bài hát mới “Tình yêu phóng túng “của Tô Bảo Nhi lại là đạo nhạc từ người khác.
“Tô Bảo Nhi, tôi cũng đi.” Dịch Vi cũng vội vàng chạy theo.
……
Trong phòng hòa giải tại một chi nhánh ở Hà Nội.
Tô Bảo Nhi, Lâm Thiên và Dịch Vi đều đang ngồi trong phòng.
“Tô Bảo Nhi, em đừng lo lắng quá.
Biết đâu Vũ Ngọc Hiền muốn vu khống để phá hoại hình ảnh của em.” Dịch Vi dường như muốn an ủi Tô Bảo Nhi.
Tô Bảo Nhi lắc đầu.
Cô cũng mong rằng là Vũ Ngọc Hiền đang vu khống cho mình.
Mà cô nghĩ mãi không ra lý do tại sao bài hát này lại rơi vào tay Vũ Ngọc Hiền được ?
Ngay lúc này, Vũ Ngọc Hiền cùng một luật sư có tiếng mở cửa bước vào.
“Tô Bảo Nhi, thật vui vì chúng ta lại gặp mặt nhau rồi.
Tôi phải chúc mừng bài hát mới phát hành của cô nha, không ngờ lại có được thành tích bùng nổ như vậy.” Vũ Ngọc Hiền khuôn mặt cười rạng rỡ.