364: Anti-fan
“Thần Hào mắng hay lắm, hùng dũng độc đoán!”
…
Với sự xuất hiện của Lâm Thiên, cả màn hình liền xuất hiện những chữ “ngầu”.
Nhưng ngay sau đó, những anti-fan lại bắt đầu bao phủ.
Lâm Thiên rất khó chịu khi nhìn thấy những người phá hoại này, nhưng không có cách nào tốt hơn, bởi vì Lâm Thiên không thể tìm thấy những người này qua Internet.
Chỉ là lúc này Lâm Thiên không biết những người này đều là những anti-fan chuyên nghiệp.
Trên màn hình công cộng.
Cha mày Lục Công Tử: “Mấy cái bình xịt này, các người đợi đó, tôi sẽ làm cho Tô Bảo Nhi đoạt hạng nhất trong Lễ hội fan để vả vào mặt các người.”
Ngay khi lời của Lâm Thiên nói ra, không ngờ những anti-fan đó lại cắn ngược lại Lâm Thiên.
“Cha mày Lục công tử, anh giả bộ gì chứ? Anh thực sự cho rằng chỉ cần mấy đồng bạc là có thể cho Tô Bảo Nhi giành hạng nhất à? Chị Vũ Ngọc Hiền nhất định sẽ là hạng nhất trong lòng fan hâm mộ.
Anh dựa vào một mình anh mà muốn vượt qua à? Nằm mơ sao?”
“Phải đó, Tô Bảo Nhi hiện tại đã rơi xuống thứ tư danh sách rồi mà muốn tranh đoạt vị trí thứ nhất sao!”
“Nếu mày có thể làm cho Tô Bảo Nhi đứng đầu, tao sẽ livestream ăn phân!”
…
Lâm Thiên chỉ cười lạnh, Tô Bảo Nhi có thể đứng đầu được không? Ngày mai Lâm Thiên sẽ dùng sự thật tát vào mặt bọn họ.
Cha mày Lục Công Tử: “Tôi nhớ id của cậu, người nói livestream ăn phân rồi đấy nhá.
Ngày mai có kết quả, nếu cậu không livestream ăn phân, tôi nhất định sẽ tìm cậu thông qua thông tin id và giúp cậu livestream ăn phân đấy!”
“Haha! Thần Hào bá khí quá!”
“Đỉnh, đỉnh, đỉnh!”
“Mong cậu gì đó bảo livestream ăn phân, hãy giữ tâm lý cho vững nhé!”
…
Ngay khi lời nói của Lâm Thiên nói ra, bình luận trên màn hình lại nháo nhào.
Ở một nơi nào đó xa ngàn dặm, người đăng nói sẽ livestream ăn phân, sau khi nhìn thấy những bình luận của Lâm Thiên, anh ta không hiểu tại sao mà lại thấy lạnh tấm lưng, trong lòng trở nên sợ hãi.
…
Đại học Bảo Thạnh.
Sau khi Lâm Thiên rời khỏi livestream, anh đã xem xét lại danh sách của Lễ hội Fan của Bigo Live một lượt, Tô Bảo Nhi giờ đã rơi xuống vị trí thứ tư.
Vị trí thứ nhất của Bigo Live vẫn do Vũ Ngọc Hiền thống trị.
Giá trị vinh quang đã lên tới hơn 300 triệu, tương đương hơn 150 tỷ việt nam đồng, giá trị vinh quang gấp đôi vị trí thứ hai!
Kể cả một số trang Facebook lớn v.
Tất cả các đài truyền hình lớn đều dự đoán rằng Vũ Ngọc Hiền sẽ là người đứng đầu trong lễ hội fan lần này.
Lúc này, trình duyệt di động của Lâm Thiên hiện lên một thông báo livestream gần đó.
Đây là một nền tảng phát sóng trực tiếp khác tập trung vào các chương trình phát sóng trực tiếp lân cận, phát sóng trực tuyến trực tuyến và bạn bè ngoại tuyến.
Tiêu đề của buổi phát sóng trực tiếp này đã gây sốc cho Lâm Thiên, bán lần đầu tiên!
Lâm Thiên tò mò nhấp vào.
Chào đón anh là hình ảnh một cô gái trẻ, ăn mặc không nhiều nhưng trông rất xinh.
Bởi vì chương trình phát sóng trực tiếp chính là ở gần đây, nên khán giả trong phòng livestream về cơ bản là từ Đại học Bảo Thạnh và gần Đại học Bảo Thạnh.
“Đây không phải là cô gái năm hai sao, Chung Dao? Công khai bán lần đầu tiên thật không biết xấu hổ.”
“Em luôn là nữ thần trong lòng anh, không ngờ lại là người như vậy.”
“Cho dù em xinh đẹp cũng không đáng bảy trăm triệu đúng không? Bảy mươi triệu thì tôi có thể cân nhắc.”
“Đúng đấy, bảy trăm triệu gì chứ.
Đây không phải là tăng giá quá sao?”
…
Những người xem trong phòng phát sóng trực tiếp về cơ bản là đang mắng mỏ và trêu chọc cô ấy.
“Tôi cũng đành chịu.
Mẹ tôi ốm nặng cần bảy trăm triệu Việt Nam đồng.
Tôi không thể quyên được một số tiền lớn như thế nên chỉ có thể nghĩ ra chuyện này.” Chung Dao, người đang livestream khóc.
Cẩu Tinh: “Chung Dao, anh có thể cho em bảy trăm triệu, nhưng em phải để tôi bao nuôi một năm.”
“Woa, là cậu chủ Cẩu Tinh kìa.”
“Không ngờ, cậu chủ Cẩu Tinh cũng ở trong phòng phát sóng trực tiếp.”
…
Các bình luận lần lượt nhảy ra.
Cẩu Tinh này có thể được coi là thế hệ giàu có thứ hai.
Hơn nữa anh ta còn thuộc Hội học sinh nên có chút danh tiếng trong trường.
“Cái gì? Một năm? Cậu chủ Cẩu Tinh, điều này là không thể!” Chung Dao từ chối.
Cẩu Tinh: “Cô tự mình suy nghĩ đi, nếu như cô không đồng ý thì mẹ cô sẽ không có tiền làm phẫu thuật, chỉ còn nước chờ chết mà thôi!"
“Này...” Chung Dao bắt đầu do dự, bệnh của mẹ cô ta cần phải dùng tiền gấp, cô ta thật sự không có cách nào khác.
Lâm Nào Đó: “Chung Dao, tôi cho cô 700 triệu, đừng để ý tới thằng ngốc tên Cẩu Tinh này nữa!”
ID tên Lâm Nào Đó này chính là Lâm Thiên.
Lâm Thiên vừa nói ra lời này, cả phòng phát sóng trực tiếp đều chim vào nghị luận sôi nổi.
“Đm, anh trai này là ai thế, vậy mà lại dám mắng Cẩu Tinh là đồ ngốc.”
“Dám mắng cậu Cẩu Tinh, có kịch hay để xem rồi.”
Cẩu Tinh: “ĐMM, mày là ai, dám mắng tao ngu? Có giỏi thì khai tên báo họ ra! Để xem ông tìm ra mày rồi có hành chết mày không!”
Lâm Nào Đó: “Tao tên là Lâm Thiên, bây giờ tao đang ở bên ngoài sân bóng rổ, nếu mày muốn giết tao thì tao sẽ ở đây chờ mày!”
Ngay sau đó, Lâm Thiên dựa vào chiếc xe Porsche 918 của mình selfie một tấm, gửi thẳng đến phòng phát sóng trực tiếp.
“Đm, thật sự là cậu Lâm Thiên!”
“Wao wao, là anh Lâm Thiên, Cẩu Tinh sao? Có trò hay để xem rồi đây!”
“Chỉ sợ là bây giờ Cẩu Tinh đã bị dọa cho chết khiếp rồi, haha!”
Mọi người thấy thật sự là lâm thiên, cả phòng phát sóng trực tiếp đều nổ tung.
Ngay cả người Chung Dao, khi thấy thật sự là Lâm Thiên cũng kinh ngạc muốn rớt cằm, cô ta không ngờ rằng Lâm Thiên vậy mà lại đang xem cô ta phát sóng trực tiếp.
Trong mắt cô ta và mọi người, Lâm Thiên chính là con cháu nhà giàu siêu cấp, gia sản nghìn tỉ, cả tỉnh Tứ Xuyên không ai có thể so bì!
Trong phòng phát sóng trực tiếp.
Cẩu Tinh: “Anh Thiên, xin lỗi xin lỗi, tôi sai rồi, anh tha cho tôi đi! Anh làm ơn đừng có tìm tôi gây phiền phức!”
Lâm Nào Đó: “Sau này phải làm một người cho giống con người, hiểu chưa?”
Cẩu Tinh: “Vâng vâng vâng! Anh Thiên dạy bảo phải lắm!”
Lúc này, Chung Dao chờ mong mở miệng nói: “Anh Thiên, anh thật sự đồng ý giúp tôi sao?”
Lâm Nào Đó: “Đương nhiên, 700 triệu đối với tôi mà nói thì chẳng đáng là bao cả, đợt lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn riêng cho cô bằng số điện thoại cá nhân.”
“Cảm ơn anh Thiên! Cảm ơn anh Thiên!” Chung Dao liên thanh nói cảm ơn.
Lâm Thiên gửi số điện thoại của mình vào tin nhắn riêng cho chung sao, sau đó liền rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp.
Rất nhanh Lâm Thiên liền nhận được cuộc gọi từ Chung Dao, cô ta hỏi khi nào có thể gặp mặt Lâm Thiên được, bởi vì bây giờ Lâm Thiên có hẹn với bọn Béo nên tỏ vẻ hơi muộn một tí mới có thể gặp mặt được.
Đương nhiên Lâm Thiên là vì muốn đưa tiền mặt cho cô ta, chứ không phải là muốn đêm đầu tiên của cô ta.
Sau khi cúp điện thoại.
Lâm Thiên tự lái xe mình tới, đốt một điếu thuốc, đứng chờ bọn Tô Bảo Nhi và Béo tới.
Trong lúc đó có vài hoa khôi giảng đường tự chủ động tiếp cận Lâm Thiên, chủ động quyến rũ anh, nhưng đều bị Lâm Thiên từ chối hết.
“Anh Thiên!”
Một giọng nói vang dội truyền đến, sao đó Béo nhanh nhẹn chạy tới.
“Béo, cuộc sống gần đây thế nào?”
Lâm Thiên mở miệng hỏi thăm.
“Hưởng ké được phúc của anh Thiên nên sống rất tốt, hắc hắc.”
“Anh Thiên, tôi cũng tới nè!” Đường Thái Minh đi ra từ sau lưng Béo.
Đường Thái Minh và Lâm Thiên ở cùng phòng kí túc xá, mặc dù mối quan hệ giữa cậu ta và Lâm Thiên không tốt như với Béo, nhưng cũng coi như là bạn bè.
Chỉ là cậu ta thích chơi game online nên bình thường không có nhiều thời gian chung đụng với Lâm Thiên lắm.
Lâm Thiên mới vừa nhận ông ngoại không lâu thì Đường Thái Minh đã bị ăn hiếp te tua ở trên mạng, Lâm Thiên lái siêu xe Lamborghini tới giúp cậu ta nữa.
“Đường Thái Minh. Bây giờ cậu thế nào, không phải là ngày nào cũng ngâm mình trên mạng nữa đó chứ?” Lâm Thiên hỏi.
“Anh Thiên yên tâm đi, bây giờ thỉnh thoảng em mới chơi một lát thôi, phần lớn tinh lực đều đặt trên việc học cả, không tin thì cậu hỏi Béo đi.”
Đường Thái Minh cười nói.
“Không sai, thằng nhóc này gần đây rất nỗ lực.” Béo nói.
Lúc này, Như Tuyết cũng tới.
“Lâm Thiên!”
Như Tuyết cười tươi rói chạy tới trước mặt Lâm Thiên, nếu không phải còn có Béo và Đường Thái Minh ở bên cạnh, Như Tuyết chắc chắn hận không thể chạy thẳng tới ôm chầm Lâm Thiên một cái.
“Được rồi, người đã tới đủ rồi thì lên xe thôi, chúng ta đi tụ tập ăn uống một bữa.” Lâm Thiên phất tay nói.
“Được! Xe của em ở bên này.” Béo chỉ chỉ vào bên cạnh.
Dù sao thì xe thể thao chỉ có 2 chỗ ngồi, một chiếc thì ngồi không đủ.
Thế nên Như Tuyết lôi kéo Lâm Thiên, Béo kéo Đường Thái Minh, hai chiếc xe một trước một sau rời khỏi trường học.
Trong xe.
“Lâm Thiên, em sắp đi thực tập rồi, em muốn tới công ty anh làm việc, sau này cũng có thể giúp đỡ cho anh.” Như Tuyết chân thành nói.
Như Tuyết không muốn làm một cái bình hoa di động, cô cũng muốn làm việc gì đó giúp cho Lâm Thiên.
“Được thôi, anh đánh tiếng với bên công ty trước, em đến công ty con Bảo Thạnh của Tỉnh Xuyên làm việc, trước tiên thì làm quản lý đi.” Lâm Thiên cười nói.
366: Tôi Là…
Lâm Thiên biết Như Tuyết không chịu rảnh rỗi được.
Nhà hàng Hán Đình.
Trong một căn phòng bao.
“Anh Thiên, tôi phải mời cậu một ly mới được.” Béo nâng ly rượu lên.
“Còn tôi nữa!” Đường Thái Minh cũng đứng dậy.
Ba người cụng ly, sau đó uống một hơi cạn sạch.
“Cái đó… Tôi đi vào nhà vệ sinh một lát.” Đường Thái Minh đứng dậy.
“Đi cùng đi, vừa hay tôi cũng đang muốn đi.” Lâm Thiên cũng đứng dậy.
Ngay sau đó hai người đi ra khỏi phòng bao, đi về phía nhà vệ sinh.
Trên hành lang.
Bốp!
Lâm Thiên đụng phải bả vai của một người đàn ông trẻ tuổi mang kính râm, bên cạnh anh ta còn có một người phụ nữ trẻ tuổi cũng mang kính râm, trang điểm lòe loẹt.
“Mày không có mắt à?!” người đàn ông đó tháo mắt kính xuống, rống lên một câu với Lâm Thiên.
Lâm Thiên hơi nhíu mày, khi đang muốn phản bác lại thì…
“Yô, đây không phải là Đường Thái Minh sao.” người đàn ông đó nhìn về phía Đường Thái Minh.
“Trịnh Vĩ, Lyly. Là hai người!” sau khi Đường Thái Minh nhìn thấy bọn họ thì sắc mặt khẽ thay đổi.
Nhìn có vẻ như bọn họ quen biết nhau.
“Đường Thái Minh, hai năm không gặp, không ngờ rằng cậu vẫn nghèo hèn như vậy.” Lyly gỡ kính râm xuống nhìn Đường Thái Minh, trong mắt toàn vẻ khinh thường.
Trịnh Vĩ cũng cười như không cười nhìn Đường Thái Minh, nói: “Đường Thái Minh, không ngờ rằng có thể gặp được cậu ở đây. thế nào? Không phải là cậu làm thuê ở đây đấy chứ?
“Đừng nói nhảm, tôi tới đây ăn cơm!”
Đường Thái Minh nghiến răng trả lời.
“Cậu có thể trả nổi tiền cơm ở đây sao? Đừng đùa nữa, tôi biết cậu sĩ diện hão nên mới ngại không dám thừa nhận làm việc ở đây.” Trịnh Vĩ cười nói.
“Bạn tôi rủ tôi tới đây ăn cơm không được sao?” Đường Thái Minh giận xì khói.
“Bạn cậu? Không phải là người bên cạnh này chứ?” Trịnh Vĩ cười cợt nhìn về phía Lâm Thiên.
“Anh ta? Ăn mặt có vẻ nghèo nàn như vậy, sợ là còn nghèo hơn Đường Thái Minh nữa đúng không?” Trịnh Vĩ khinh thường nhìn Lâm Thiên.
Lyly cũng đánh giá Lâm Thiên một cái, khinh thường nói: “Quả nhiên là vật họp theo loài, nghèo hèn thì phải đi chung với nghèo hèn, ngày nào cậu cũng qua lại với loại người này thì cả đời cũng sẽ không thể khá giả lên được, lúc đầu tôi chia tay với cậu để ở bên Trịnh Vĩ đúng là một lựa chọn sáng suốt.”
“Ai nói bạn tôi nghèo? Anh ấy chính là ông chủ lớn!” mặt mày Đường Thái Minh đỏ bừng.
“Cái gì? Cậu nói anh ta là ông chủ lớn? Haha!”
“Đường Thái Minh, tôi biết cậu muốn giữ thể diện trước mặt tôi, nhưng thật sự không cần thế đâu, bởi vì tôi biết cậu đang vờ vịt.”
Khóe môi trịnh vĩ và Lyly đều nhếch lên.
“Rất buồn cười hả? Ông chủ lớn thì không dám nhận, nhưng chắc chắn là tôi có tiền hơn hai người nhiều đấy.”
Lâm Thiên hơi híp mắt nhìn hai người bọn họ.
“Haha!”
Hai người trịnh vĩ và Lyly sau khi nghe lời của Lâm Thiên thì lại phụt cười lần nữa.
“Đúng rồi Đường Thái Minh, nói cho cậu biết một tin tốt, ngày mai tôi và Lyly sẽ kết hôn với nhau, tổ chức ở khách sạn năm sao cao cấp Thanh Sơn đó, cậu có hứng thú tới uống một ly chung vui cùng chúng tôi không?” trịnh vĩ cười nói.
“Không hứng thú.” Đường Thái Minh lạnh giọng nói một câu, đôi tay cũng nắm thành nắm đấm.
“Thằng nhát gan, ngay cả một buổi tiệc kết hôn cũng không dám tới, sao năm đó Lyly lại vừa mắt một thằng như cậu được cơ chứ.” Trịnh Vĩ lắc đầu cười nói.
Lyly cũng phụ họa theo: “Em cũng không hiểu được tại sao em lại coi trọng loại người như cậu ta.”
“Anh yêu, có rất nhiều bạn bè còn chờ chúng ta chiêu đãi đó, đi thôi.” Lyly khoác tay Trịnh Vĩ.
Ngay sau đó hai người này liền tươi cười đầy mặt rời đi.
“Đường Thái Minh, chuyện gì thế? Tên Trịnh Vĩ đó cướp bạn gái của cậu?” Lâm Thiên hỏi dò.
“Ừ, Lyly từng là mối tình đầu của tôi, hai năm trước bị anh ta cướp mất, nhà anh ta cũng hơi giàu có.” Đường Thái Minh cắn răng gật đầu.
“Mối tình đầu của cậu đúng không? Vậy ngày mai cậu phải tham gia hôn lễ của bọn họ đó.” Lâm Thiên nói.
“Đi cũng chỉ thêm mất mặt mà thôi.” Đường Thái Minh bất đắc dĩ lắc đầu.
“Không! Đi tham gia hôn lễ là để lấy lại thể diện, ngày mai tôi cho một đoàn siêu xe đi với cậu, đảm bảo xa hoa hơn đội xe đưa dâu của bọn họ gấp trăm lần, đưa cho cậu thêm một đội vệ sĩ nữa, ngày mai tôi sẽ giúp cậu tìm về thể diện đã mất đi!” Lâm Thiên vỗ bả vai Đường Thái Minh.
“Anh Thiên, này...”
Thật ra Đường Thái Minh cũng có hơi chờ mong, làm một kẻ nghèo hèn, còn bị bạn gái đá, ai không muốn tham gia hôn lễ của bạn gái cũ để tìm lại mặt mũi chứ?
“Nghe lời tôi đi, cứ quyết định vậy đi!” Lâm Thiên vỗ vỗ bả vai Đường Thái Minh.