Cực Phẩm Đại Thiếu

Chương 249: Áp Đảo






Thạch Hàn né được liền cười nói: “Cô cũng khá đấy, ít nhất là đã lâu tôi không gặp đối thủ nào mạnh như cô rồi.”
Ngay sau đó, anh ta xoay người nói tiếp: “Nhưng mà, mấy cái đòn này của cô ra vẫn còn quá vụng về.

Không biết đã thấy cô bao nhiêu lần muốn đánh bại tôi rồi.

Đúng là chuyện viển vông.”
Thạch Hàn đã từng thi đấu qua rất nhiều giải quyền anh ngầm, xét về kinh nghiệm thi đấu thực tế thì chắc chắn là rất rất mạnh.
Sắc mặt Black Widow bỗng thay đổi, tuy rằng vừa rồi Thạch Hàn không chủ động ra tay, nhưng anh ta vẫn có thể dễ dàng tránh được các đòn tấn công của cô ta, chỉ dựa vào điều này, trong lòng cô ta biết rõ người trước mặt không hề dễ đối phó chút nào.
“Vừa rồi là cô đã ra đòn.

Tiếp theo đến lượt tôi cho cô thấy sự lợi hại của Thạch Hàn này.” Anh ta nói xong liền trực tiếp tấn công Black Widow.
“Phập phập phập.”
Trong tích tắc, hai người đều đánh qua lại.
Có điều sức mạnh của hai người họ có một sự khác biệt không hề nhỏ.
Chỉ sau chưa đến 20 đòn ra, Thạch Hàn đã tìm ra đựợc chỗ sơ hở của cô ta, một phát quét đất khiến cô ta ngã gục xuống sàn.
Thạch Hàn vốn có thể nhân cơ hội lao lên đánh mạnh, tạo ra ưu thế triệt để nhưng anh ta lại không làm vậy mà chỉ đứng tại chỗ, cười nói.
“Black Widow, cô không thể đánh lại được tôi đâu, nhận thua đi.” Thạch Hàn hạ giọng.
Tất cả mọi người theo dõi trận đấu đều bị sốc.
“Uầy, tên võ sĩ đeo mặt nạ này mạnh thật đấy, không ngờ là lại hạ gục được cả Black Widow.”
Ban đầu bọn họ nghĩ rằng cô ta có thể dễ dàng đánh bại đối thủ, nhưng tình hình hiện tại hoàn toàn trái ngược với những gì họ đã nghĩ.
Ở phòng VIP số 5.
“Anh Thạch Hàn giỏi quá.” Độc Nha không khỏi thốt lên khen ngợi một câu.
“Đúng vậy.”

Lâm Thiên gật đầu khẽ cười, nhìn thấy Thạch Hàn hoàn toàn chiếm được thế thượng phong, anh cũng yên tâm rồi.
Không khí bên trong phòng VIP số 8 lại không hề vui vẻ chút nào.
“Chết tiệt thật.

Black Widow, đồ vô dụng, cô bị cái quái gì vậy.

Đứng dậy tiếp tục đánh cho tôi.

Nếu hôm nay cô không thắng được, cô cũng biết hậu quả rồi đấy.” Chu Tuấn hét về phía võ đài.
Anh ta biết rõ, mình đã cược vào 5250 tỷ, nếu thắng thì sẽ là chuyện tốt, nếu thua thì quả thực là tiền mất tật mang.
Trên võ đài.
Black Widow đứng dậy, khuôn mặt trắng bệch.
“Anh...!Anh là ai? Làm sao có thể mạnh như vậy?” Cô ta ngờ vực nhìn Thạch Hàn.
Sức mạnh mà anh ta sử dụng đã khiến Black Widow choáng váng.
“Tôi là ai không quan trọng, chỉ cần cô biết rằng, cô thua chắc rồi, nhận thua đi để da thịt khỏi phải chịu tổn thương lần nữa.” Thạch Hàn điềm tĩnh đáp lại.
“Thua ư? Không bao giờ.” Cô ta nghiến răng, giọng điệu kiên quyết.
Nói xong lại tấn công Thạch Hàn một lần nữa.
“Bụp bụp bụp.”
Cuộc chiến giữa hai người lại nổ ra, đòn tấn công của Black Widow mạnh hơn trước rất nhiều, hiển nhiên cô ta đã dốc hết toàn bộ sức lực.
Thạch Hàn vừa đánh vừa nói:
“Tôi nói nghiêm túc đấy, tuy cô rất mạnh nhưng vẫn còn thua xa.

Cô không thắng được tôi đâu.

Nhận thua đi.”
“Im miệng.”
Black Widow nghiến răng gầm gừ.

Đôi mắt cô ta đã đỏ au.
“Phập.”
Lại sau một đòn giao nhau, cô ta bị đánh cho ngã lộn nhào, cả người đập vào thanh sắt bên mép võ đài.
“Khụ khụ.”
Black Widow ho vài tiếng suýt chút ho ra cả máu, cô ta hoàn toàn không chống lại được sức mạnh của Thạch Hàn, chỉ cảm thấy cơ thể như bị đánh cho thần hồn điên đảo.
Một kẻ mạnh có thể đánh thắng mười người biết võ công.
Xét riêng về sức mạnh, Black Widow đã thua xa Thạch Hàn, chưa kể kinh nghiệm thi đấu thực tế của anh ta cũng hơn cô ta rất rất nhiều.
Sức mạnh và kinh nghiệm đều bị đối phương áp đảo, cô ta còn lấy gì để đánh lại Thạch Hàn chứ?
Ho xong, cô ta lại bò dậy, tiếp tục tấn công, không hề có ý thừa nhận thất bại.
“Rầm.”
Sau bảy tám đòn giao nhau liên tiếp, Black Widow lại bị đánh bay ra ngoài, toàn thân đập mạnh xuống đất.
“Phụt.”
Cô ta tái mặt, phun ra một ngụm máu.
Thông thường trong các giải thi đấu quyền anh ngầm, đối thủ lúc này chắc chắn sẽ thừa thắng xông lên tấn công, thậm chí nhân cơ hội trực tiếp đánh chết người kia.

Nhưng Thạch Hàn không làm như vậy.
“Black Widow, trước đây, nếu như cô là kẻ thù của tôi trên võ đài thì bây giờ cô đã là một cái xác rồi, cô vẫn không muốn từ bỏ sao?” Thạch Hàn nhìn cô chằm chằm.
Cô ta cố gắng đứng dậy, nghiến răng nói:

“Từ bỏ ư? Không thể nào.”
“Black Widow, tôi không nghĩ cô là người xấu.

Nếu vì cái tên phú nhị đại cặn bã Chu Tuấn đó mà thi đấu quyền anh ngầm thì bỏ đi.

Cô vẫn muốn liều mạng như vậy sao?” Thạch Hàn lắc đầu, tỏ vẻ khó hiểu.
Cô ta nở một nụ cười bi thảm, trầm giọng nói:
“Không phiền anh phải quan tâm.

Có bản lĩnh thì đánh chết tôi đi.

Đánh chết tôi rồi coi như tôi cũng được giải thoát.”
Black Widow nói xong lại tấn công Thạch Hàn.
Vì đã bị thương nên đòn ra của cô ta cũng yếu hơn so với đòn đánh thẳng.
Thạch Hàn ra một quyền đã giữ được tay cô ta, sau đó thuận theo thế nhấc bổng cô ta qua đầu, ném ra ngoài.
“Rầm.”
Black Widow bị văng ra khỏi võ đài.
Kiểu thi đấu quyền anh ngầm này có ba cách để kết thúc, một là một bên phải thừa nhận thất bại, hai là bị đối thủ đánh chết, ba là có một bên bị loại khỏi võ đài.
Black Widow đánh chết cũng không nhận thua, Thạch Hàn cũng không muốn lấy mạng cô ta, vì vậy chỉ có thể chọn cách loại bỏ cô ta ra khỏi võ đài.
Black Widow đã bị đánh văng ra ngoài, đồng nghĩa với việc trận thi đấu đã kết thúc.
“Trận đấu này, Võ Sĩ Mặt Nạ chiến thắng.

Nhà vô địch hôm nay là Võ Sĩ Mặt Nạ.” Trọng tài hô to tuyên bố.
“Thua rồi ư? Black Widow mà lại thua ư?”
Cả khán đài bị điêu đứng.
Bởi vì chín mươi tám phần trăm khán giả đều đặt cược vào Black Widow sẽ giành chiến thắng.
Trước khi trận đấu diễn ra, càng không ai nghĩ rằng một người mạnh như cô ta sẽ thua cuộc.
Đây quả thực là một kết quả bất ngờ.
Bên trong phòng VIP số 5.
“Quả đúng là Thạch Hàn, mạnh thật sự.” Lâm Thiện nở nụ cười.
Nhìn thấy anh ta giành chiến thắng, trong lòng anh nhẹ nhõm hẳn.
Lâm Thiên đã đặt tròn 6300 tỷ vào anh ta, theo tỷ lệ cược 1 ăn 3 thì anh có thể thắng đủ 18900 tỷ.
Đây là một con số đáng kinh ngạc.
Phải biết rằng, ông ngoại Lâm Thiên là người giàu có nhất Tây Nam.

Tài sản riêng của ông ấy ước tính đã là 66500 tỷ.
Số tiền thắng cược giành được chỉ tương đương với một phần tư số tài sản hiện có của ông ngoại.
Phải mất ít nhất tám năm khai thác mỏ vàng mà Lâm Thiên tìm thấy thì mới kiếm được nhiều thế.

Tuy nhiên, bây giờ anh đã thắng được một số tiền lớn như vậy mà không cần phải mất công tốn sức.
Tuyệt vời.
Bên trong phòng VIP số 8.
Thấy Black Widow đã thua, trong mắt Chu Tuấn lóe lên tia tức giận vô tận.
“Black Widow, đồ rác rưởi.

Phế vật.


Cô ta là cái thứ ăn hại vậy?”
Chu Tuấn điên lên, tiện tay quơ lấy chiếc cốc trên bàn ném mạnh xuống võ đài, trút lửa giận trong lòng.
Anh ta đã đặt cược những 5250 tỷ cơ mà.
Đây là khoản tiền riêng Chu Tuấn đã để dành từ rất lâu mới được, vì để dằn mặt Lâm Thiên mà đã đem hết toàn bộ đặt hết cược vào Black Widow.
Nghĩ đến việc mất 5250 tỷ, tim anh ta như rỉ máu.
“Xoảng.”
Chiếc cốc rơi xuống sàn võ đài, những mảnh thủy tinh vỡ văng ra tung toé.
Nhìn thấy Chu Tuấn đang tức giận, toàn bộ khán đài tầng một đều im lặng, sợ lúc này chọc giận đến anh ta sẽ không hay nên không ai dám đắc tội cả.
“Đường đường là cậu chủ nhà họ Chu, chỉ thua có 5250 tỷ mà đã thành ra như vậy, không có phong độ gì cả.”
Một giọng nói vang lên trong khán đài yên tĩnh.
Mọi người đổ xô nhìn về phía âm thanh phát ra, chính là từ phòng VIP số 5, tất nhiên là Lâm Thiên nói.
Bọn họ đều thốt lên trong lòng, người bí ẩn ở phòng số 5 to gan đến mức dám chọc giận Chu Tuấn vào lúc này.
Đồng thời, khán giả đều muốn biết người trong phòng số 5 đó là ai, dám khiêu khích anh ta như vậy.
Nghe thấy Lâm Thiên nói câu này, cả người Chu Tuấn hừng hực lửa giận.
“Đmm.

Hôm nay tao nhất định không tha cho mày đâu.” Anh ta tức giận hét lên.
Nói xong liền đứng dậy lao ra ngoài.
“Cậu chủ.

Cậu chủ bớt giận đi” Người nam đeo kính nhanh chóng ngăn cản Chu Tuấn.
“Bớt giận con mẹ mày, cút ra.

Hôm nay tao phải giết cái thằng khốn nạn kia, ai cản tao thì đừng có trách.”
Anh ta đẩy người đàn ông đeo kính sang một bên, rồi tức giận lao ra khỏi phòng.
Đã lâu Chu Tuấn chưa giận dữ như bây giờ rồi, lúc này anh ta sắp phát điên rồi.

Không ngờ Kim Đô còn có người dám thách thức anh ta như vậy? Khá lắm.
Thấy vậy, người đàn ông đeo kính cùng các vệ sĩ chỉ có thể vội vã chạy theo sau.
Ra khỏi căn phòng số 8, anh ta tức giận lao đến phòng VIP số 5.
“Xem ra cậu Chu đó chuẩn bị xông lên tìm người bí ẩn ở phòng số 5 để tính sổ rồi.”
“Cũng không biết người ở phòng VIP số 5 đó là ai, lai lịch ra sao, không biết anh ta có thể chống được cậu Chu hay không.”
Sau khi mọi người ở tầng một nghe thấy động tĩnh, đều bắt đầu xôn xao bàn tán, bọn họ biết rằng màn kịch này càng ngày càng lớn rồi.
Chu Tuấn đá tung cánh cửa phòng VIP số 5, cùng lúc dẫn theo hơn chục vệ sĩ lao vào.
“Là mày ư?”
Sau khi Chu Tuấn xông vào, nhìn thoáng cái đã nhận ra Lâm Thiên, đây không phải là người bị anh ta đuổi ra khỏi nhà ăn lúc chiều nay sao?
“Rầm.”