Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 6: Xung Đột Trong Phòng Giam




“Đại ca, có thể hay không đổi cho ta một chỗ khác?” Ta lộ ra vẻ mặt tái nhợt nói tên cảnh sát trẻ đưa ta tới.

Tên cảnh sát kia bực mình nói:”Nói nhiều làm cái gì, người khác đều không phải ở đây sao?” Nói xong liền đẩy ta đi vào- Vương bát đản! Tên cảnh lại dùng thôi nã thủ! Theo thủ pháp kia thì tuyệt đối mẹ hắn và nữ cảnh sát kia có cùng một huyết mạch.

Vài đạo ánh sáng màu tím xạ xuống đất, phong kín phòng giam lại.

Mấy người nhìn có vẻ không phải là người tốt đang ngồi dựa lưng vào tường, đánh giá ta vài lần, trong đó có một tên đầu trọc mặt sẹo nháy mắt ra hiệu cho một tên nọ, tên đó hiểu ý, từ dưới mặt đất đứng lên, đi tới trước mặt ta, khá lắm, so với ta còn cao hơn hai cái đầu, một bàn tay gấu vỗ lên bả vai ta, nói:”Tiểu tử, trước kia chưa thấy qua ngươi à, lần đầu tiên tới đây sao?”

“Lần, lần đầu tiên.” Ta dè dặt nói.

Cái đó và cam đảm không có quan hệ với nhau, thực lực thật sự chênh lệch với nhau, cơ thể người này rất phát triển, cơ bắp thô chắc, trên tay có một tầng chai sạn, khẳng định đã luyện qua võ công, tám mươi phần trăm ta không phải đối thủ của hắn. Cho dù ta có thể thắng được hắn, mấy tên còn lại cũng không phải là đầu gỗ, đến lúc đó một đám người vây công lão tử, cho dù có chín cái mạng cũng phải chết ở chỗ này. Sống ở trong xã hội đen, thực lực là nặng yếu nhất, không có thực lực, ngươi phải giả bộ, chịu đựng. Đây là kiến thức của ta khi lăn lộn tại xã hội trong nhiều năm.

Trở lại vấn đề, nếu ta có tuyệt thế thần công, khẳng định không nói nhảm nhiều như vậy làm gì, đã sớm bay đến đá một phát làm cho hắn phun ra phân, sau đó đem mấy người còn lại ném tới hỏa tinh mà sống, làm gì để cho hắn vỗ vỗ bả vai ta?

Ngực người này cường tráng cùng hai ngón tay bóp chặt bả vai ta, mà mùi quái lạ trên người hắn rất nồng, để cho ta mấy lần ý niệm không muốn hít thở, dục tiên muốn chết. Con mẹ nó, người này ít một tuần đã không có tắm rửa.”

“Phạm tội gì thế?” Người kia tiếp tục hỏi.

“Ăn trộm đồ vật.” Hai chữ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thật sự không nói ra lời được, cho nên chỉ đem nghề trước của mình mà nói ra.

“Cái gì? Ăn trộm đồ vật?” Ngươi nọ trừng con mắt, ‘Ba’ một cái bạt tai vào mặt ta, “Lão tử hận nhất là ăn trộm đồ!”

Hắn ra tay rất nhanh, ta căn bản không có phản ừng thì đã bị đánh, trong lòng sợ hãi, chỉ vào cách ra tay, ta tựu giác không phải đối thủ của tên kia. Nhưng kỳ quái là trên mặt ta lại không cảm giác đau đớn, mà bàn tay của ngươi kia lại đỏ lên.

Không đau cũng không có nghĩa là ta không phẫn nộ, bởi vì từ nhỏ cho đến lớn, còn chưa có ai đánh ta một bạt tai, lúc phản ứng được thì nhất thời một cổ lửa giận trong lòng sinh ra, trong mắt hiện lên hung quang, nhưng ta biết lỗ m ãng ra tay chỉ có kết quả thảm hại hơn mà thôi, cho nên ta duy nhất có thể làm bây giờ là nhẫn nại.

Thấy mặt đỏ mà không có chút hồng, người nọ nhất thời tức giận, mắng:”Mẹ kiếp, nhìn không ra da mặt lại dày như vậy!” Giơ lên một cước đá trên tiểu phúc của ta, lực đạo cường đại khiến cho thân thể ta cong lại rồi bay về phía sau, nặng nề đánh vào vách tường kim loại, sau đó ngã xuống đất.

Không có đau! Đây là phản ứng thứ nhất của ta. Phản ứng sau đó nữa là giả bộ một bộ dáng đau khổ, ôm bụng co quắp, lửa giận trong lòng lại càng tăng thêm. Ta cúi đầu, sợ hãi bọn họ nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của ta.

“Thống khoái! Ha ha, buồn bực đã vài ngày rồi, thật vất vã mới đưa thức ăn tới, các ngươi có muốn thử hay không?” Tên đánh ta cười to ha ha.

Ngoài trừ lão đại đầu trọc ra thì mấy người còn lại đều thi triển ra quyền cước đấm đá, một bên đánh một bên chửi. Quyền cước nện trên thân, ta vẫn không có cảm giác đau chút nào nhưng miệng lại thập phần phối hợp bắt đầu rên rĩ, la hét cứu mạng.

Đánh một hồi, một người kêu lên:”Mẹ kiếp, đánh lâu như vậy mà vẫn còn kêu r3n to như vậy, tiểu tử này thật đúng là một bao cát.

“Hắc hặc! Để cho ta!” Người đầu tiên đánh ta nói, chỉ thấy bàn tay hắn tản mát ra hồng quang nhàn nhạt, một chưởng đánh vào lưng của ta. Trong giây phút đó, trực giác của ta cảm giác được chưởng này không có đơn giản. Tốc độ của chương không nhanh, nhưng ta lại không thể lẩn trốn, cho nên chỉ có thể cắn răng chống đở.

“Rầm.”

Một âm thanh vang lên trong phòng, ta bị hoàn toàn đánh tới nằm trên mặt đất, chết còn khó hơn cả sống, mà trong chớp mắt chưởng kia chạm tới lưng ta thì ta rõ ràng cảm giác được, từ lòng bàn tay kia truyền đến một dòng ấm áp gì đó, không có tạo thành thương tổn đối với thân thể của ta, mà tại thân thể vận chuyển một vòng, sau đó trở về bộ vị đan điền rồi dừng lại.

Nội tâm ta khϊếp sợ không thôi, cổ nhiệt lưu kia rõ ràng chính là chân khí trong truyền thuyết, nhưng tại sao luồng chân khí này không có công kích ta, ngược lại đi tới đan điền của ta? Mà ta bị đánh một hồi lâu như vậy mà vẫn không có gì, thật sự là kỳ quái. Trong lòng đoán, trong lúc xuyên tới không gian này thì thân thể ta xảy ra dị biến, đã biến thành không đau, một thân thể đánh không chết?

Bất quá làm cho ta cảm thấy buồn bực chính là ngay cả tên côn đồ tại thế giới này đều có võ công?

Đồng thời lửa giận của ta đã dâng lên cực điểm, trong lòng một mảnh lạnh như băng, nếu không phải ta có thể chất đặc thù, đổi lại là một người bình thường, chỉ sợ đã bị đánh cho hộc máu rồi.!

“Không hổ danh là đệ tử thân truyền của Tam đương gia!”

Ngoại trừ đầu trọc ra, còn những người khác đều khen ngợi.

“Được rồi! Không nên đánh chết hắn.” Tên đầu trọc lão đại rốt cục đã nói chuyện, thanh âm cực kỳ bĩnh tĩnh. Ánh mắt hắn nhìn Sơn Tử có vài phần tán thưởng, hiển nhiên đối với tên đệ tử này tương đối hài lòng.

Mấy người kia đều rất nghe lời tên đầu bóng nói, đều lui trở lại.

Tên đầu trọc đứng lên, đi tới vị trị cách ta năm bước, ngón tay cong lại b ắn ra vài phát, ba cỗ kình khí màu đỏ đánh vào mấy huyệt đạo trên người ta, thấy ta không có phản ứng gì mới yên tâm mà đi tới.

Cũng giống như lúc trước, ta chỉ ba cỗ kình khí kia lưu chuyển một vòng trong kinh mạch sau đó trở về trong đan điền, cùng với cỗ kình khí ban đầu dung hợp lại thành một thể, nhất thời cảm giác cả người rất thoải mái, nhất là ở bụng.

Lúc này tên đầu trọc đã bớt cảnh giác với ta, đi tới rồi ngồi xỗm trước ta, bàn tay sờ vào mạch tượng ta, trong lòng ta thấp thỏm, mẹ nó, tên cuồn cuộn này còn hiểu được trung y hay sao? Ngàn vạn lần không nên bị hắn nhìn ra sơ hở gì!

Song, từ lúc tao ngộ gặp thiên thạch, vận khí ta bắt đầu rất xấu, mà lần này, thần may mắn một lần nữa từ bỏ ta, vận xấu của ta còn chưa có trôi qua.

Chỉ thấy tên đầu trọc đầu tiên “Ô” một tiếng, sau đó sắc mặt thay đổi, bàn chân điểm xuống, lăng không bay ngược về sau ba bước, quát lớn:”Ngươi tới cùng là ai?”

Vừa nói, bàn tay hắn trong nháy mắt biến thành đỏ bừng, thấy ta có động tác gì thì sẽ liền một chưởng xuất ra.

Vương bát đản nhà ngươi, con mẹ ngươi đùa thật à!

Ta vừa nhìn thấy bàn tay đỏ hồng, chỉ biết chưởng này không bình thường, cũng không biết thân thể biến dị ta có thể ngăn trở được hay không, làm không tốt sẽ bị một chưởng này hạ gục, không thể ngồi ở đây đợi chết, đành phải bất chấp đi liều mạng!

Trước kia ta đã đọc không ít võ hiệp tiểu thuyết, từng luyện qua mấy năm khí công ở võ phái, cho nên vận khí như thế nào thì vẫn còn biết. Lúc này ta ngưng thần tĩnh khí, khí tùy ý động, muốn đem tiểu luồng chân khí tại đan điền tụ tập lại, vận chuyển đến lòng bàn tay phải, lòng bàn tay phải nhất thời một mảnh ấm áp. Trong lòng ta dị thường vui mừng, năm đó mặc dù ta đã luyện qua khí công, nhưng không có xuất hiện qua khí lưu như vậy, loại chân khí dày đặc này phảng phất như một chưởng có thể bổ đôi tảng đá ra.

Có thể điều động tự nhiên nguồn chân khí để cho ta cảm thấy tự tin hơn, mà bây giờ tới lúc đối đầu sinh tử, không cần phải giả bộ yếu ớt nữa, ta lập tức đứng lên, lắc lư người, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên đầu trọc, phần eo như cánh cung, bay ra tư thế thường dùng nhất khi đánh nhau ngoài đường,

Thấy ánh mắt ta lạnh như băng, cùng với quần áo rách nát trên người ta, nhưng bộ dáng phảng phất không hề bị thương tổn, ngoại trừ tên đầu bóng ra thì mấy người còn lại đều thay đổi sắc mặt.

Tên đầu trọc lạnh lùng cười, nói:”Quả nhiên là gian tế, ta muốn nhìn ngươi có mấy phần bản lãnh, không biết là thuộc bang phái nào….”

Đột nhiên, hắn thấy bàn tay của ta, thanh âm đứt đoạn, sắc mặt lập tức âm trầm, ánh mắt trở nên sắc bén dị thường, lạnh lùng nói:”Ta vốn nghĩ ngươi là người của bang hội khác, nghĩ không ra ngươi cũng là thuộc trong bang hội, không biết vị nào trong bang hội dạy ngươi Liệt Hỏa chân khí?”

“Cái gì?” Mấy người còn lại rất giật mình, thấy tên đầu trọc nhìn chằm chặp vào bàn tay ta, theo ánh mắt lướt nhìn tới thủ chưởng của ta một mành hồng hồng thì sắc mặt đều rất khó coi.

Sắc mặt mấy người đều rất trầm trọng, mắt lộ sát khí, hình thành một nửa vòng tròn hướng gần ta mà tới. Tên đầu trọc đứng một bên lạnh lùng quan sát.

“Muốn làm gì? Làm gì? Các ngươi muốn tạo phản hay sao!” Trong lúc mấu chốt, ngoài cửa phòng giam vang lên tiếng hét phẫn nộ của nữ cảnh sát, làm cho ta đang tập trung tinh thần cao độ lập tức thở phào nhẹ nhỏm.

Cái thanh âm này lúc đầu làm cho ta cảm thấy chán ghét, giờ đây nghe thấy thật đúng là của thiên thần phát ra.!