Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 206: Khai quán






Lúc đó nàng là người đầu tiên ta gặp khi vừa bước tới thời không này, ở trong lòng ta vẫn luôn có một cảm giác đặc biệt, giống như giữa người thân với nhau. Cho nên, tình cảm với nàng cũng đặc biệt nghiêm khắc, sau khi biết nàng bán đứng ta, khi đó tim ta rất đau, cho dù tới giờ tâm chí ta sớm đã trở nên lạnh lùng cứng cỏi, nhưng nhớ tới chuyện này trong lòng ta vẫn cứ khó chịu như trước. Theo đạo lý mà nói, chuyện bên Mộc gia đúng ra ta nên giải quyết từ sớm, Mộc gia biết bí mật thân thể ta, nếu không giải quyết sớm muộn cũng là một món uy hiếp. Thế nhưng lâu như vậy, ta vẫn không động thủ, hiện giờ nghĩ lại, là bởi trong vô thức ta vẫn trốn tránh, không muốn đối mặt với Mộc y Linh, không muốn đoạn tuyệt triệt để với nàng.



"Ha ha! Dương tông chủ, ngươi thật là sơ sót quá, Thái Cực võ quán khai trương lớn chuyện như vậy, ngươi lại không cho chúng ta biết một chút nào, nếu không phải chúng ta thu được tin tức từ truyền thông, chỉ sợ đã bỏ qua sự kiện trọng đại này rồi!" Hỏa Vân Bất Phàm lớn tiếng cười nói.



"Không sai không sai!" Hỏa Vân Nộ hừ hừ nói: "Dương Đào, không lẽ ngươi không coi lão tử ta là bằng hữu sao!"



Ta mỉm cười, nói: "Nào có, ta chỉ nghĩ, chuyện này có là đại sự gì chứ, cho nên cũng không cần phải kinh động đến chư vị."



"Đây còn chưa phải là đại sự? Ha ha, Dương tông chủ ngài cũng khiêm tốn quá rồi!" Hoàng Phủ Đường mập mạp cười ha ha, theo thói quen sờ sờ thị béo dưới cằm, "Ngươi nhìn tràng diện hiện giờ xem, Thái Cực võ quán của ngươi khai môn, có thể nói là đại sự lớn nhất trong năm sau chuyện Hoàng giả quyết! Ha ha, ta thấy ngươi mau thả những người bạn ký giả kia ra đi, ngươi xem bọn họ nước mắt cũng sắp rớt ra rồi kìa."



Ta sửng sốt, nhìn lại bên dưới lễ đài, chỉ thấy mấy trăm ký giả dùng ánh mắt ngây thơ vô số tội nhìn ta, lúc này ta mới nhớ tới, vừa rồi vì thuận tiện đi vào đã dùng chân khí trói bọn họ lại, nhưng lại quên mở ra. Tâm niệm khẽ động, hắc điện chân khí rút trở về, thân thể các ký giả liền khôi phục lại tự do.




Ta liếc mắt nhìn lại, chỉ thấy ngút tầm mắt, toàn là đầu người, một mảnh đông nghịt. Trên bầu trời cũng đen kịt người, nếu không phải Tình Không bố trí bảo vệ chuyên nghiệp duy trì trật tự hiện trường, chỉ sợ vùng trống trước diễn đài dành riêng cho các ký giả cũng không còn. Mà bầu trời cũng không yên bình, đủ các loại phi năng dừng trên không trung, không thiếu ký giả đứng trên đó, chọn góc độ thu lấy toàn cảnh diễn đài mà sắp xếp thiết bị, tràng diện thật là đủ khoa trương mà.



Tuy tràng diện này đủ rầm rộ, nhưng ta cũng không quá giật mình. Bởi từ khi đi tới thế giới này cũng đã có một đoạn thời gian rồi, ta rất hiểu một môn võ công tuyệt học được truyền thụ công khai sẽ khiến Liên bang toàn dân học võ này rung động cỡ nào. Nhất là trải qua "Hoàng giả quyết", thấy được lợi hại Thái Cực quyền Thủy Thanh Hoa thi triển, tất cả mọi người đã tràn ngập chờ mong Thái Cực quyền, nhón chân chờ đợi, hy vọng Thái Cực võ quán sớm mở cửa. Cho nên, tuy rằng tối hôm qua mới truyền ra tin mở võ quán,nhưng ở thời đại thông tin phát triển này, tin tức kia chỉ trong một thời gian ngắn đã truyền lưu hơn một nửa Liên bang. Những người ái mộ võ học trong Khai Long đều dồn hết sang bên này, mong mỏi nhanh một chút trở thành học viên Thái Cực võ quán, học được Thái Cực quyền pháp. Vì vậy, mới có tình hình hiện giờ, cho nên cũng không cần kỳ quái.



Thủy Thanh Hoa mỉm cười nói: "Dương lão đệ, xem ra tình huống không ổn rồi, nhiều người như vậy muốn học Thái Cực quyền, mà Thái Cực võ quán của ngươi chỉ lớn như vậy thôi, làm sao cho phải đây?"



Ta cười nói: "Thủy lão ca, chuyện này không cần ngươi phải phí tâm, ta tự nhiên sẽ có cách! Đảm bảo sẽ làm Thái Cực võ quán trong thời gian ngắn có thể mở rộng khắp Đông đại lục!"



Những người khác nghe ta nói vậy, hình dáng vô cùng tự tin, vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc, nghĩ không ra ta có thể dùng phương pháp nào để Thái Cực võ quán phủ khắp Đông đại lục được? Nếu thật làm được như vậy, thì Thái Cực võ quán xưng là thiên hạ đệ nhất võ quán cũng không quá phận!



Chỉ là ta không chịu nói, bọn họ cũng không có cách nào.



Thấy thời gian cũng đã tới, ta truyền âm báo Tình Không biết, nghi thức khai mạc có thể bắt đầu rồi.



Tình Không mỉm cười, bước lên trước diễn đài, vừa chuẩn bị nói chuyện, liền nghe bên ngoài ồ lên một trận, không khỏi sửng sốt.



Lúc này, không cần chân khí bức ép, đoàn người tự động tránh ra một con đường - phía dưới vốn đã chen lấn chật chội rồi, không biết làm sao mà tránh đường được nữa. Mà nơi cuối đường, là một hàng dài phi năng hào hoa gắn dấu hiệu Minh thủ phủ, cùng với những phi năng quân dụng Liên bang, Triệu Cương tinh thần phấn chấn mặt treo nụ cười, dưới sự hộ vệ của hơn 10 gã hộ vệ địa giai ánh mắt sáng rực, chậm rãi bước lên đài cao. Mà những quân nhân Liên bang mang trong tay vũ khí laser, nhanh chóng dọn đường hai bên, thẳng đến diễn đài, nghiêm cấm người tới gần.



Các ký giả lập tức chĩa thẳng ống kính nhằm ngay đoàn người Triệu Cương.



Dân chúng Liên bang vây xem đều ồ lên, bọn họ đều không ngờ, Triệu Cương đường đường là Minh thủ Liên bang, lại tới tham dự nghi thức khai trương một võ quán. Chỉ là ngẫm lại cũng hợp tình lý, mở võ quán là chuyện nhỏ, nhưng người mở võ quán thân phận lại quá lớn, chính là tông chủ Lâm Phượng các, Triệu Cương cũng phải bán vài phần mặt mũi mới đúng.




Tuy rằng Triệu Cương mặt treo nụ cười, trong lòng lại trầm xuống, từ lúc bước xuống phi năng, hắn nhìn thấy tràng cảnh náo nhiệt chưa từng có, đặc biệt đông đảo dân chúng Liên bang ở hiện trường, càng cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, nhất là trên diễn đài ngồi đủ người bên Ngũ đại thế gia, lại càng khiến hắn nóng lên. Một lễ khai trương võ quán nho nhỏ, hắn liền nhận thức rõ ràng ảnh hưởng của Dương Đào ở Liên bang hiện tại, ngay cả Minh thủ hắn cũng phải thua kém!



Thấy Triệu Cương xuất hiện, mấy người Ngũ đại thế gia liếc mắt nhìn nhau, đều lộ ra vẻ kinh nghi.



"Lão đại, tiểu tử này sẽ không phải là tới quấy rối chứ?" Hoàng Phủ Phi Long truyền âm.



Khóe miệng khẽ động, mắt ta chớp hiện hàn quang.



Triệu Cương vẻ mặt mỉm cười dưới vòng vây bảo vệ, nhẹ người bay lên, đứng trên diễn đài.



Triệu Cương chắp tay cười ha ha, nói: "Dương tông chủ, Thái Cực võ quán khai trương chuyện lớn như vậy, ngài sao không nói cho ta biết, vậy chẳng phải khinh thường Triệu Cương ta quá sao?"



Ta mỉm cười nói: "Sao dám, chỉ là Dương Đào cho rằng gần đây Minh thủ hẳn bề bộn nhiều việc, không có thời gian, cho nên mới không thông tri cho ngài, mong ngài không lấy làm phiền lòng."



"Dương tông chủ nói quá lời, hiện tại Dương tông chủ như mặt trời ban trưa, Triệu Cương sao dám chậm trễ chứ?" Ánh mắt Triệu Cương trở nên thâm trầm, trên mặt mang theo mỉm cười dối trá.



Tiểu tử này trong lời có chuyện nha, trong mắt ta xẹt một đạo hàn mang, trên mặt lại treo vẻ cười phơi phới: "Lần này Minh thủ đến đây, sẽ không phải tay không mà đến chứ?"



Từ lúc bắt đầu mọi người đã luôn quan tâm đối thoại của chúng ta, lúc này nghe ta chủ động muốn Triệu Cương dâng lễ vật, đều ngã ngửa. Thầm nghĩ Dương tông chủ quả không phải người thường, trước mặt mọi người đòi lễ vật Minh thủ Liên bang, chỉ sợ có mình hắn làm ra được, nếu như Triệu Cương không mang theo quà cáp gì, chút mặt mũi còn để ở đâu đây.



Trên mặt Triệu Cương hơi cứng đờ, trong lòng thầm mắng vô sỉ, nếu không có chuẩn bị sớm, thật sẽ xấu mặt rồi, cười ha ha nói: "Dương tông chủ thật liệu sự như thần, Triệu Cương đúng là có một món lễ vật tặng cho Dương tông chủ!"



Vừa nói, hắn vỗ tay hai tiếng, lập tức có một người dâng lên một chiếc hộp hoa lệ đưa cho Triệu Cương. Hắn mặt mỉm cười, đưa chiếc hộp qua.




Ta mỉm cười tiếp nhận hộp, vừa mở ra, thấy bên trong là một quyển trục kim sắc. Ta lấy quyển trục ra, biết thứ kim loại này nhìn thì cứng rắn, nhưng lại có tính kéo dài và tính khôi phục, dù cho vò nhào thế nào, chớp mắt sẽ trở về nguyên trạng, không có một chút nếp nhăn. Ta mở quyển trục ra, đây là một công văn Chính phủ Liên bang tuyên bố cho phép Thái Cực võ quán thành lập, nói cách khác, Thái Cực võ quán được miễn quá trình xét duyệt, trực tiếp thành võ quán hợp pháp. Xem ra Triệu Cương cũng biết Thái Cực võ quán thành lập là chuyện không thể ngăn cản, là xu thế tất nhiên, cho nên mới thuận nước đẩy thuyền.



Thu hồi quyển trục, ta cười ha ha, nói: "Lễ vật Minh thủ quả nhiên có phong cách riêng, Dương Đào ở đây tạ ơn trước, mời nhập tọa."



Triệu Cương ngồi vào chỗ của mình xong, Tình Không liền bước lên trước, bắt đầu phát biểu: "Tiểu nữ tử Tình Không, trước khi Dương tông chủ còn chưa trở thành tông chủ Lâm Phượng các, từng hợp tác với Dương tông chủ một lần, phát hành bộ phim Thất giới truyền thuyết, lần này nhờ Dương tông chủ để mắt, cùng Thiên Đình ngu nhạc lần thứ hai liên thủ, hợp tác mở Thái Cực võ quán, tiểu nữ tử thực sự vinh hạnh không thôi."



Lời này là nói cho người hữu tâm nghe, để tiêu trừ lòng nghi ngờ của họ, không khiến họ hoài nghi Thiên Đình ngu nhạc có liên hệ với Lâm Phượng các.



"Cho tới hôm nay, nhóm hội quán đầu tiên của Thái Cực võ quán đã hoàn thành, phân bố trong 20 tòa thành thị khắp Liên bang, 20 Thái Cực võ quán ngày mai sẽ đồng thời mở cửa! Đến lúc đó các bạn có hứng thú với Thái Cực quyền, có thể tới báo danh, giao chút hội phí là có thể học được Thái Cực quyền..." Tình Không nói đến đây, lời nói thông qua thiết bị khuếch đại lọt vào tai từng người, dân chúng Liên bang phía dưới liền rộn lên, hoan hô không ngừng.



Mỉm cười đợi một chút, chờ khi người bên dưới bình tĩnh lại, Tình Không mới tiếp tục nói: "Để đạt được hiệu quả giảng dạy tốt nhất, cho nên nhóm hội viên Thái Cực võ quán đầu tiên sẽ có số lượng hạn chế, mỗi võ quán chỉ lấy 50 người!"



"Whaaat!" Những người bên dưới cùng trước màn ảnh quan tâm tới Thái Cực quyền đều biến sắc, chộn rộn cả lên. Mỗi võ quán chỉ thu 50 người, vậy chẳng phải nói, nhóm đầu tiên chỉ có 1000 người thôi sao? 1000 người nghe thì rất nhiều, nhưng so với toàn bộ võ giả khắp Liên bang, thật là quá ít ỏi!



"Tình Không tiểu thư, nói như vậy có phải quá chậm không? Dù sao hiện giờ người muốn học Thái Cực quyền nhiều như vậy, mà võ quán lại quá ít! Vậy những người muốn học được Thái Cực quyền, phải chờ tới năm nào tháng nào đây chứ!" Lập tức có ký giả cao giọng hỏi, nói ra tiếng lòng của mọi người, các ký giả khác cũng vội phụ họa.



Tình Không mỉm cười, nói: "Điểm này mọi người không cần lo lắng, Dương tông chủ của chúng ta đã sớm có chuẩn bị! Hiện tại ta cần phải nói rõ, 3 đợt hội viên đầu tiên, sau khi học xong Thái Cực quyền ở võ quán, nhất định phải có nghĩ vụ đảm đương huấn luyện lâm thời ở võ quán, thông qua TT tiến hành giảng dạy, thời hạn là 1 tháng, nếu bạn nào không có cơ hội vào võ quán tập Thái Cực quyền, có thể thông qua TT học tập Thái Cực quyền, trở thành hội viên Thái Cực võ quán! Đương nhiên, là phải nộp một chút hội phí! Sau khi học xong, Thái Cực võ quán chúng ta cũng sẽ cấp cho các học viên huân chương!"