Cực Phẩm Chiến Thần

Chương 181: Đóng kịch






Sáng ngày thứ hai, nhẹ nhàng đem Thủy Hương Vân đã ngủ say lúc nào không biết trở về phòng nàng, lại một lần nữa dùng Lâm Phượng các làm trạm trung chuyển, bước vào trong Minh thủ phủ.



Lúc này Triệu Vô Cực nhìn thấy ta cũng không còn dáng vẻ như ăn phải ruồi nữa, mà lại giống như một quân tử khiêm nhường, mỉm cười nói: "Dương tông chủ đã trở về rồi? Đêm qua nghỉ ngơi có khỏe không?"



Nhạc Bất Quần! Nhìn vẻ mặt cười như mình rất vô hại của hắn, trong lòng ta hiện lên cái tên này, một ý nghĩ mãnh liệt xuất hiện trong đầu, nếu đem cái tiểu jj của hắn ra hành quyết, sau đó lột sạch quần áo rồi để hắn biểu diễn một màn thoát y trên TT, có lẽ là một phương pháp trả thù không tệ.



Nghĩ như vậy, trên mặt ta không khỏi lộ vẻ buồn cười.



Triệu Vô Cực thấy trên mặt ta mang theo vẻ cười tà ý, tim đập mạnh mấy cái, thầm nghĩ tiểu tử này sao lại cười dâm đãng như vậy? Không lẽ có âm mưu gì? Trong lòng liền bắt đầu cảnh giác.



"Ta nghỉ ngơi rất không khỏe, bởi vì ngày hôm qua ta vốn không ngủ."



Chân mày Triệu Vô Cực nhíu chặt lại: "Nga? Vì sao vậy?"



"Bởi vì ta mang Hải tộc Chí bảo chơi đùa một hồi, khiến cho tất cả năng lượng bên trong đều thoát ra ngoài hết rồi." Ta nói cứ như một việc bình thường.




"A?" Con mắt Triệu Vô Cực sắp rơi ra ngoài, dù hắn có đa mưu túc trí thế nào, lúc này cũng không thể bảo trì bình tĩnh nữa.



Lúc khuya khắc ngày hôm qua, hắn chợt nghe hồi báo nói xung quanh biệt thự Thủy gia đột nhiên sáng như ban ngày, trong thời gian ngắn ngủi, xung quanh biệt thự Thủy gia 5 km, độ dày nguyên tố năng lượng so với những nơi khác tăng gấp nhiều lần. Triệu Vô Cực lập tức đem sự tình liên tưởng đến ta, nhưng hắn nghĩ thế nào cũng không rõ lý do chuyện này, khiến hắn cả một đêm không nghỉ ngơi. Không ngờ rằng, hiện tại đã rõ, lại chính là Hải tộc Chí bảo gây ra hiệu quả này?



Triệu Vô Cực tự nhiên biết năng lượng ẩn chứa bên trong quang đoàn là cực lớn, nếu thực sự chuyện này đúng như lời ta nói, xung quanh biệt thự Thủy gia kia độ dày nguyên tố đột nhiên tăng vọt, thì cũng không có gì kỳ quái nữa. Chỉ là hiện giờ ta trong mắt hắn, càng thêm thâm sâu khó dò. Chí bảo Nhân tộc kia ở trong tay lịch đại Minh thủ quăng lên ném xuống không biết bao nhiêu lần, cho dù có đánh đập chà xé đổi đủ phương vị thế nào cũng đều đã dùng qua, nào ngờ Chí bảo Nhân tộc kia mấy nghìn năm qua kiên quyết vững chắc không bộc phát một lần nào. Ai mà nghĩ tới, Hải tộc Chí bảo kia lọt vào trong tay ta, phòng tuyến lập tức tan vỡ, hơn nữa tinh hoa bên trong chỉ một lần phun trào sạch sẽ, làm sao Triệu Vô Cực không chấn kinh được?



"Ngài làm sao thành như thế?" Biết rõ rằng không nên hỏi, nhưng Triệu Vô Cực vẫn không nhịn được hiếu kỳ đặt vấn đề.



Mặt ta treo vẻ cười phóng đãng, trả lời: "Bởi vì ta là nam nhân trong nam nhân!"



Không đợi Triệu Vô Cực sắc mặt đang cổ quái hỏi, ta tiếp: "Như vậy hiện giờ phải làm sao đây? Một phần Hải tộc Chí bảo đã không còn, làm sao tìm lại phần Chí bảo bị trộm kia?"



Con mẹ nó, tiểu tử này còn giả ngu!



Triệu Vô Cực thầm mắng không thôi, nếu ta có thể mò tới Hải tộc Chí bảo, vậy cũng đã nói rõ một là tộc trưởng Hải tộc đã giải trừ khế ước với Chí bảo Hải tộc, hai là ta giết đi tộc trưởng Hải tộc, Hải tộc Chí bảo trở thành vật vô chủ! Khả năng sau rất lớn, bởi hắn vừa thu được tin tức, ngoại trừ Hải tộc Tam hoàng tử ra, Hải tộc tộc trưởng cùng hai gã hoàng tử khác đều hạ lạc không rõ!



Chỉ là, song phương tuy đều rõ ràng chân tướng như thế nào, nhưng một tầng mỏng manh cuối cùng vẫn không phá đi. Triệu Vô Cực cũng chỉ có thể giả làm xử nữ thôi.



Triệu Vô Cực mặt treo nụ cười, nói: "Nói vậy, cũng chỉ có thể như thế thôi, may là Thánh vật con kia đối với Hải tộc cũng không phải rất trọng yếu, tin rằng nếu có kết quả điều tra thì bên Hải tộc kia cũng không quá mức trách cứ chúng ta! Lúc này trọng yếu nhất vẫn là tìm lại Hải tộc Chí bảo bị mất trộm. Hiện giờ dưới tình huống này, phải phiền Hải tộc Chí bảo đến Thông Tâm các thử một lần. Dù sao Dương tông chủ đã tiếp xúc tới Thánh vật con kia, đối với dao động năng lượng của Thánh vật cũng đã có hiểu biết, tin rằng nếu muốn tìm kiếm cũng sẽ không khó khăn gì!"



Lão cáo già kia, nói hết nửa ngày vẫn cứ muốn ta đi Thông Tâm các, chỗ đó nhất định là có bẫy!



Trong lòng ta thầm mắng, nhưng trên mặt vẫn mỉm cười, nói: "Được rồi, chọn ngày không bằng gặp ngày, vậy mời Minh thủ lập tức dẫn ta đến Thông Tâm các vậy!"



Triệu Vô Cực có vẻ hơi giật mình, hỏi: "Gấp như vậy sao?"



"Đúng là rất gấp!" Ta khẳng định nói, trong lòng lại cười lạnh, dù là ngươi muốn giở trò trong Thông Tâm các, cũng cần có thời gian bố trí chứ, dù sao cũng không thể nào Thông Tâm các kia một năm bốn mùa đều ẩn chứa cạm bẫy được?



Nào biết Triệu Vô Cực tuyệt không có vẻ hoảng loạn, giác quan nhạy cảm của ta thậm chí thấy được trong ánh mắt của hắn tìm được một nháy mắt mừng rỡ, tim không khỏi đập mạnh, thầm nghĩ không lẽ lão cáo già này thật sự một năm bốn mùa đều âm mưu hại người? Nhưng ta tài cao lớn mật, cho dù có âm mưu, ta vẫn hồn nhiên không sợ hãi, tới lúc đó xem ai chơi ai! Ngược lại ta muốn xem, hắn còn có thủ đoạn gì nữa!



Triệu Vô Cực mỉm cười nói: "Đã như vậy, được rồi, hiện giờ chúng ta đi ngay tới Thông Tâm các, có thể sớm tìm lại Chí bảo bị trộm, cũng có thể sớm một chút giải quyết sự tình Hải tộc kia."




Ở một nơi cách Khai Long 200 km về hướng tây nam, có một chiếc hồ thật lớn tên gọi Hắc hồ, trong phương viên 50 dặm lấy hồ làm trung tâm đều thuộc vào cấm địa toàn Liên bang, xung quanh còn có trọng binh canh gác, trừ phi có giấy phép đặc biệt của Minh thủ, bất cứ kẻ nào cũng không được phép bước vào. Mà trong Hắc hồ, có một hòn đảo nhỏ, gọi là Thánh đảo, ở trên Thánh đảo có xây dựng một tòa Di Hồn điện. Thông Tâm các kia lại chính là chỗ thần bí trọng địa của Di Hồn điện.



Dùng phi năng nhanh chóng tới bên bờ Hắc hồ, sau khi trải qua xác nhận thân phận, ta cùng Triệu Vô Cực bay lên Thánh đảo, bước vào trong Di Hồn điện. Mà ta lại phát hiện, ở bên ngoài Thánh đảo lại có một lồng năng lượng cổ quái, thần niệm quét qua chỉ cảm giác được bên trong là một vùng trống trải, không tồn tại thứ gì, nhưng thực tế trên Thánh đảo lại tràn đầy sinh cơ. Trong lòng kinh ngạc đồng thời có chút hoảng hốt, ta không phải chỉ một lần dùng thần niệm bao phủ thành Khai Long cùng các vùng phụ cận, nhưng lại không phát hiện được tòa Thánh đảo này, thì ra là có nguyên nhân kia. Đồng thời ta lại bắt đầu cảnh giác, xem ra Liên bang thật không thể khinh thường được, có thể đem cả một tòa đảo to như vậy thu liễm vô hình không để người khác tra ra được, nguyên trong lòng còn có chút uể oải liền thu lại rất nhiều.



Di Hồn điện rất lớn, thật là hoành tráng, chỉ là toàn thể một màu đen, làm cho ta có một loại cảm giác khó chịu.



Mà bên trong Di Hồn điện rất trống trải, phong cách kiến trúc rất quái dị, ta chưa từng thấy qua. Sau khi bước vào trong, là một cái sân lớn bằng nửa sân bóng đá, tiếp đó ở bốn phía xung quanh, đều có rất nhiều đường hầm ra vào, kỳ quái chính là ở đây lại không có chút âm thanh nào, cũng không có lấy một người.



Triệu Vô Cực dẫn đường phía trước, vừa đi vừa nói: "Người trong Di Hồn điện đều là các lão tiền bối có tu vi cao nhất trong Ngũ đại thế gia và Liên bang, bọn họ tụ tập ở đây chính là vì cùng nhau giao lưu luận bàn, đề thăng tu vi, phần lớn thời gian bọn họ đều bế quan lặng lẽ tu luyện, cho nên nhiều lúc Di Hồn điện có vẻ rất hiu quạnh."



Thần niệm ta chợt buông ra, bao phủ toàn bộ Thánh đảo bên trong, tình huống chi tiết Di Hồn điện thu hết trong đầu.



Trong nháy mắt, sắc mặt ta khẽ biến, biết chính mình bị Triệu Vô Cực lừa gạt! Trong liên bang, có cao thủ thiên giai thượng phẩm tồn tại, nhưng lại không chỉ có 1 người! Là 4 người! Tuy rằng bọn họ đều ẩn giấu vô cùng tốt, thậm chí ngay cả khí tức sinh mệnh đều thu liễm hoàn toàn, so với côn trùng còn muốn yếu hơn, nhưng vẫn bị ta cảm ứng được như cũ.



Nhưng ta cũng đã sớm chuẩn bị tư tưởng rồi, dù sao ngay cả Hải tộc cũng sở hữu 3 cao thủ thiên giai thượng phẩm, mà tính thêm cả ta và Dương Thu Thủy vào thì Lâm Phượng các cũng có 5 cao thủ thiên giai thượng phẩm, Liên bang thân là cái nôi võ học của nhân loại, tuyệt đối không thể yếu ớt như Triệu Vô Cực nói, một cái thiên giai thượng phẩm cũng không có!



Thế nhưng, biết trong Liên bang lại có tới 4 thiên giai thượng phẩm ta lại rất giật mình. Bởi khác với Lâm Phượng các có thiên thời địa lợi, người trong Lâm Phượng các tu luyện so với trên Địa Cầu phải nhanh hơn mấy lần, có thể xuất ra mấy danh thiên giai thượng phẩm cũng không kỳ quái, còn 4 gã thiên giai thượng phẩm trong Di Hồn điện, lại hoàn toàn dựa vào nỗ lực của chính mình thăng đến cảnh giới thiên giai thượng phẩm, chuyện này thật là hết nói nổi!



Nhưng mà, thần niệm cường đại cùng công lực thâm hậu không có quan hệ với nhau nhiều, cho nên ta cũng không bài trừ khả năng còn có cao thủ thiên giai thượng phẩm khác, sở hữu thần niệm mạnh hơn cả ta còn chưa bị tra ra!



Mà thực lực Di Hồn điện cũng coi như cường đại, thiên giai hạ phẩm có hơn 30 người, thiên giai trung phẩm hơn 10 người, hơn nữa mấy thiên giai thượng phẩm ta tra ra, tổng thể thực lực so với Lâm Phượng các cũng không kém bao nhiêu nữa.



Trong lòng ta đã rõ ràng, không trách Triệu Vô Cực dám tới đập cửa Lâm Phượng các, nếu như theo kế hoạch ban đầu của hắn, nghĩ biện pháp triệu tập toàn bộ cao thủ thiên giai của Di Hồn điện cùng với Hải tộc, vậy thực lực đã mạnh hơn vài phần so với Lâm Phượng các, đánh hạ Lâm Phượng các cũng không phải người si nói mộng nữa!



Mà vào lúc này, ta phát hiện Triệu Vô Cực đột nhiên truyền âm, nhưng không phải truyền cho ta, mà chia làm mấy chùm truyền vào sâu bên trong Di Hồn điện.



Lão cáo già kia, thật sự là không biết tiếp thu giáo huấn, hai lần ba lượt không coi ta vào đâu, dám trước mặt ta mà truyền âm, không nghe trộm thật sự là quá xin lỗi Đảng rồi!



Nhưng đó là do ta không biết, trình độ mẫn cảm với chân khí của ta, đã vượt xa thiên giai bình thường, người thường căn bản không thể nhận thấy được tia chân khí truyền âm yếu ớt lại mỏng mảnh hơn cả sợi tóc kia, lại càng không nói truy theo chúng nữa.




Thần niệm theo sát một tia chân khí truyền âm, nháy mắt đuổi theo tới vị trí một thiên giai thượng phẩm.



Tiếp theo liền nghe trộm nội dung truyền âm: "Các vị tiền bối, tiểu tử Lâm Phượng các đã tới rồi, dựa theo kế hoạch đã định, xin các vị cần phải ẩn dấu hành tung thật kỹ, nghe ta ra hiệu liền động thủ!"



Mắt ta chợt lóe hàn quang, trong lòng cười lạnh, thầm nghĩ một tiếng quả nhiên. Xem ra lần này lại phải quyết chiến một phen rồi! Vận dụng 4 thiên giai thượng phẩm tới đối phó một mình ta, tựa hồ hắn đã cùng mấy cao thủ Di Hồn điện này thương lượng từ rất lâu rồi, hơn nữa còn là chuyên môn dùng đối phó ta!



Đi theo phía sau Triệu Vô Cực, ta khẽ liếm môi một chút.



Triệu Vô Cực, đây là ngươi tự tìm lấy!



"Đến rồi!" Triệu Vô Cực đột nhiên lên tiếng.



Trước đó còn không chú ý, lúc này ta mới phát hiện, không biết từ lúc nào mình đã tới một đình viện trống trải, ánh mặt trời chiếu thẳng vào trong. Mà nằm giữa đình viện to lớn này, có một kiến trúc như một tòa bảo tháp, toàn thể một màu đen tuyền, hơn nữa màu đen kia càng khiến không khí thêm âm trầm.



"Đây là Thông Tâm các?" Ta hỏi.



Triệu Vô Cực mỉm cười nói: "Nói cho chính xác, trên đỉnh tầng thứ 3, mới là Thông Tâm các."



Ta nhìn kỹ, lập tức xem ra dấu hiệu. Hắn nói đúng, trên đỉnh tầng 3, xác thật khác với các tầng dưới, chỗ cổ quái chính là trên tầng thứ 3 còn treo một bức hoành phi, trên có ba chữ "Thông Tâm các", bút pháp mạnh mẽ nhưng lại có thừa lực đạo, cương nhu tịnh tể, biểu hiện bản lĩnh thâm hậu của người viết.



Ta bật cười hỏi: "Thông Tâm các này sao cổ quái như vậy, lại xây ở trên cái tháp kia?"



30-04-2010, 11:51 AM



Cực Phẩm Chiến Thần