Vẻ đẹp của phụ nữ là món quà trời ban, được đàn ông theo đuổi, trong lòng tự nhiên luôn có sự kiêu ngạo.
Từ những nữ sinh xinh đẹp mà Lý Quân nhìn thấy trong trường học, anh đã cảm nhận được điều đó.
Ở câu lạc bộ Taekwondo, khi Mạnh Thanh Thiển giới thiệu Lý Quân, Lý Quân cũng cảm nhận được một chút cao ngạo từ trên người Dương Tịnh Du.
Nhưng ngay giây phút Lý Quân nói ra "ba mươi triệu" và "Tập đoàn Quân Lâm", sự kiêu hãnh ấy lập tức tan biến không còn dấu vết.
Không còn cách nào khác, ba mươi triệu dù ở đâu cũng là một khoản tiền khổng lồ.
Đung nghĩ la nhung sinh vien cua Đại hoc So Chau nay co học van cao thì việc kiếm được con số đó sẽ dễ dàng.
Huống hồ là tập đoàn Quân Lâm - công ty hàng đầu của Sở Châu, mà ai cũng biết đến.
"Ba mươi triệu sao?"
“Chúc mừng cô, từ giờ cô đã là cổ đông của tập đoàn Quân Lâm."
Lý Quân đưa chiếc thẻ vào tay Mạnh Thanh Thiển và giải thích: "Hiện tại sản phẩm chính của tập đoàn Quân Lâm là Cao Trường Thọ, được nghiên cứu từ khối cao đen mà lần trước cô đã đưa cho tôi."
"Ba mươi triệu chỉ là một phần rất nhỏ, nếu quy đổi hết cổ phần của cô thành tiền thì đã vượt ngàn tỷ, từ nay về sau cô chính là một trong những người giàu có nhất sở hữu cả trăm tỷ rồi."
Những lời nói nhẹ nhàng của Lý Quân như sấm sét giữa trời quang, khiến mọi người xung quanh hóa đá.
Lúc này, Nhạc Tịnh Du bên cạnh dường như sực nhớ ra điều gì, tròn mắt nhìn Lý Quân và thốt lên: "Anh chính là Chủ tịch tập đoàn Quân Lâm sao?"
Câu nói này lập tức làm cả hội trường xôn xao.
"Anh ấy chính là bạn trai giàu có nổi tiếng của Mạnh Thanh Thiển trong tin đồn sao?"
"Thì ra là Chủ tịch tập đoàn Quân Lâm."
“Trời ơi!"
Mọi người nhìn Lý Quân như đang nhìn sinh vật quý hiếm.
Đặc biệt là những nữ sinh, ánh mắt bọn họ gần như sáng rực lên.
Ngay cả các nam sinh cũng không giấu nổi vẻ ngưỡng mộ.
Theo lẽ thường, với thân phận như Lý Quân mà đến trường học thì ngay cả Hiệu trưởng của Đại học Sở Châu cũng phải đích thân ra đón tiếp. Đối với bọn họ, Lý Quân là một nhân vật lớn, cao cao tại thượng.
“Lần này tôi đến đây đặc biệt để tìm Thanh Thiển, mong mọi người đừng làm ầm lên."
Lý Quân vừa nói một câu, mọi người lập tức dần dần im lặng.
Bởi vì Lý Quân không hề có dáng vẻ kiêu ngạo của một ông chủ, mọi người dần dần không cảm thấy câu nệ nữa.
Mọi người cũng không tiếp tục luyện tập, mà đều tụ lại xung quanh Lý Quân.
Có người chủ động xin chụp ảnh chung với Lý Quân.
Lý Quân cũng không từ chối bất kỳ ai.
"Đúng rồi, Thanh Thiển, sao cô lại nghĩ đến việc học Taekwondo vậy?" Lý Quân hỏi.
"Còn không phải vì quen biết Tịnh Du sao, chị ấy nói tôi nên học chút võ thuật, không có hại gì cả. Đúng rồi, Tịnh Du không chỉ biết Taekwondo đâu, gia đình chị ấy còn là gia tộc võ thuật đấy."
“Lý Quân, anh giỏi võ như vậy, chẳng lẽ cũng là truyền nhân của võ thuật sao?" Mạnh Thanh Thiển hỏi.
“Võ thuật ... cũng có thể coi là vậy."
Lý Quân cười nhẹ, ngoài việc tu luyện Thương Long Quyết, anh quả thực đã học rất nhiều quyền pháp từ lão đầu.
“Lý Quân, anh cũng biết võ sao?"
Nghe cuộc đối thoại giữa hai người, ánh mắt Nhạc Tịnh Du sáng lên.
“Hay là so tài một chút đi?"
"Taekwondo chỉ là môn tôi học qua loa thôi, cái tôi thực sự giỏi là Vô Ảnh Cước, chỉ tiếc là vẫn chưa tìm được đối thủ trong câu lạc bộ Taekwondo."
Nhạc Tinh Du to ra hao huc muon thử.
"Được thôi."
Lý Quân mỉm cười.