Mặt đất bị đập nứt một hố lớn, người đàn ông trung niên phun ra máu tươi.
Ngay lập tức, Lý Quân giơ chân, giẫm mạnh lên ngực ông ta.
Lực dưới chân ngày càng nặng, lồng ngực ông ta dần bị ép xuống.
“A!"
Người đàn ông trung niên đau đớn gào thét thành tiếng.
Lý Quân không phải dẫm mạnh một cách đột ngột, mà là từ từ nghiền nát xương của ông ta, làm cho ông ta như đang phải chịu hình phạt đau đớn nhất thế gian.
"Rắc!"
Cuối cùng, một vài chiếc xương không chịu nổi áp lực đã gãy vụn.
Trong khoảnh khắc ấy, người đàn ông trung niên đau đớn đến mức chết đi sống lại, cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh, máu tươi còn phun ra từ miệng.
Khi Lý Quân dừng chân, người đàn ông trung niên đã nằm bất động như một con chó chết.
Ánh mắt của ông ta lúc này tràn đầy sợ hãi, cực kỳ hoảng loạn.
Lý Quân giống như một ma thần.
"Trả lời câu hỏi của tôi, nếu không ông sẽ sống không bằng chết."
Giọng nói lạnh lùng của Lý Quân giống như vọng lên từ cõi u minh, từng chữ đều làm cho người đàn ông trung niên run rẩy.
"Là Chung Ly Văn, chính hắn sai tôi đến ... "
Lý Quân lúc này mới nhấc chân khỏi ngực của ông ta.
"Cô không sao chứ?"
Lý Quân quay sang nhìn Cố Nghiên.
Cố Nghiên lắc đầu.
Trong đám đông, các nhân viên của tập đoàn Quân Lâm vẫn đang ngồi xổm tại chỗ, kể cả em gái Bạch Vi cũng vậy.
Dù Lý Quân đã đại khai sát giới, nhưng họ không dám đứng dậy.
Trong mắt họ, chiến bộ là một thế lực cao cao tại thượng, Lý Quân đánh người của chiến bộ, họ bị doạ sợ rồi.
Lý Quân cũng không thèm để ý đến họ, càng không quan tâm đến ánh mắt đầy thù hằn của những người chiến bộ xung quanh.
Anh lấy điện thoại ra, gọi cho thống đốc Sở Châu, Vũ Tạ Hoa.
"Thống đốc Vũ ... "
Lý Quân vừa lên tiếng, còn chưa kịp giải thích, Vũ Tạ Hoa đã nói:
"Lý Quân, chuyện này tôi đã biết rồi. tập đoàn Quân Lâm bị nghi ngờ rửa tiền, đây là tội do chiến bộ định ra, đến cả tôi cũng không có quyền can thiệp, tôi đang cố gắng liên hệ các mối quan hệ để giúp cậu."
"Có điều chiến bộ khác hẳn với các bộ phận khác, tầm ảnh hưởng của tôi không động tới được."
Nghe tới lời này, lòng Lý Quân khẽ trầm xuống.
Nếu tội danh rửa tiền bị định đoạt, thì tập đoàn Quân Lâm sẽ gặp phải vô số rắc rối.
Việc kinh doanh thuốc Trường Thọ cũng sẽ bị ảnh hưởng, có thể nói là hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của anh.
"Chung Ly Văn, anh có biết người này không?"
Lý Quân hỏi tiếp.
"Chung Ly Văn là người mới được điều đến Sở Châu làm trưởng bộ phận chiến bộ. Hắn vừa đến Sở Châu chưa đầy mười ngày, nhưng hiện tại đã nắm toàn bộ các công việc của chiến bộ Sở Châu trong tay."
Việc điều động nhân sự của chiến bộ đương nhiên không thể giấu được thống đốc Vũ Tạ Hoa.
"Được rồi, cảm ơn thống đốc Vũ, tôi biết rồi."
Lý Quân biết Vũ Tạ Hoa cũng không thể giúp gì nhiều hơn, dứt khoát cúp máy.
Lúc này, Đường Trúc nghe vậy, lên tiếng:
"Chung Ly Văn là chiến tướng hai sao dưới trướng Tứ trưởng lão, không ngờ hắn lại chạy đến Sở Châu làm người phụ trách phân khu. Không lạ gì khi hắn ra tay với tập đoàn Quân Lâm."
"Tên này tính cách quái đản, hành sự luôn tùy tiện, nhưng hắn đại diện cho Chiến bộ Trung Vực. Anh tuyệt đối đừng manh động, vừa rồi tôi đã gọi điện cho thầy, ông ấy đã đi xử lý chuyện này rồi."
Đường Trúc có chút lo lắng nói.
Ánh mắt của Lý Quân lại nheo lại.
Anh không quan tâm đối phương có thân phận gì, dám động đến mình, tức là muốn chết!