Nhà họ Trần là gia tộc võ đạo hàng đầu Kim Lăng, truyền thừa hơn hai trăm năm, cao thủ như mây.
Đặc biệt là gia chủ Trần Nhượng, lão chính là Đại Tông sư.
"Cậu ta dám công khai khiêu chiến nhà họ Trần sao?"
Có người run rẩy nói.
Trong giới võ đạo, Tông sư đã là huyền thoại, còn đại Tông sư thì là sự tồn tại có thể sánh ngang với truyền thuyết.
Bất kỳ gia tộc nào cũng vậy, phải có đại Tông sư trấn giữ mới được coi là gia tộc võ đạo hàng đầu.
Ban đầu, dù nhà họ Trần có hận Lý Quân đến đâu, cũng sẽ không hành động một cách trắng trợn, dù sao cũng là do bọn họ sai trước, bây giờ Lý Quân nói như vậy, chẳng khác nào cho nhà họ Trần lý do chính đáng để ra tay với anh.
Quả nhiên. Trần Nhượng lập tức chớp thời cơ: "Thẳng nhãi, không ngờ mày lại ngông cuồng như vậy, mày đã không coi nhà họ Trần ra gì, vậy tao sẽ cho mày biết thực lực chân chính của nhà họ Trần!"
“Ông muốn ra tay thì ra tay đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì!"
Lý Quân trực tiếp bước ra khỏi đám đông, một tay chắp sau lưng, chân nhẹ nhàng đạp một cái, cả người đã bay lên không trung, đáp xuống võ đài.
Khí thế vô cùng tiêu sái, thể hiện trình độ khinh công thượng thừa.
"Quả nhiên là Tông sư."
Nhiều người thấy cảnh này, trong mắt lộ vẻ kiêng dè.
Chỉ bằng một chiêu vừa rồi của Lý Quân, tuy nhẹ nhàng như mây gió, nhưng những người có mặt ở đây, số người có thể làm được như vậy không quá năm.
Tuổi còn trẻ mà đã có thực lực như thế, thật đáng sợ, Trần Nhượng tuy là Đại Tông sư, nhưng Lý Quân cũng có thực lực để đánh một trận với lão.
"Hừ! Tưởng mình là Tông sư thì có thể ngông cuồng sao?"
Trần Nhượng thấy Lý Quân thể hiện như vậy cũng không hề nao núng, ngược lại cười lớn: "Nhà họ Trần có thể đứng vững ở Kim Lăng hai trăm năm không ngã, không phải là sự tồn tại mà mày có thể khinh thường? Bản lĩnh của mày, còn chưa đủ trình."
Nghe vậy, nhiều người lộ vẻ kinh ngạc.
Chẳng lẽ Trần Nhượng còn có át chủ bài nào khác?
Quả nhiên, chỉ thấy Trần Nhượng bước ra một bước, dưới chân phát ra một tiếng nổ vang, cả người bay lên trời, như viên đạn pháo bắn ra, đáp xuống võ đài.
Mà vị trí lão vừa dẫm xuống, đã xuất hiện một cái hố lớn.
"Luyện thể Đại Tông sư!"
Có người đã kinh ngạc hô lớn.
Phải biết rằng Đại Tông sư cũng chia làm nhiều loại, mà luyện thể Đại Tông sư chắc chắn là loại mạnh nhất.
"Không ngờ Trần Nhượng luôn tỏ ra nho nhã, ra tay cũng nhẹ nhàng như mây gió, lại là một luyện thể đại Tông sư, ông ta giấu cũng kỹ thật."
"Luyện thể Đại Tông su có sức chiến đấu mạnh hơn Đại Tông sư bình thường rất nhiều, một mình Trần Nhượng có thể địch lại ba Đại Tông sư, Lý Quân làm sao đỡ nổi?"
"Vốn dĩ Lý Quân đã không phải là đối thủ của Trần Nhượng, bây giờ ông ta lại còn là luyện thể Đại Tông sư, Lý Quân càng không phải đối thủ."
Mọi người đồng loạt lắc đầu.
Trần Nhượng vừa đáp xuống võ đài đã lập tức xắn tay áo lên cao.
Có thể thấy dưới da lão ẩn hiện màu xanh đen quái dị, vốn dĩ khi đạt đến Tông sư cảnh, làn da sẽ trắng nõn như trẻ sơ sinh, màu xanh đen này là dấu hiệu đặc trưng của luyện thể Đại Tông sư.
Ánh mắt Trần Nhượng sắc bén như điện, sát ý ngập tràn.
Trong nháy mắt, Lý Quân đã hoàn toàn bị khí thế của một luyện thể Đại Tông sư bao phủ.