Lời Trần Nhượng vừa dứt, cả hội trường lập tức xôn xao, vô số người lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Ban đầu, khi thấy Lý Quân tuổi còn trẻ mà đã sở hữu thực lực áp đảo như vậy, bọn họ đã rất ngạc nhiên rồi, giờ lại thêm lời của Trần Nhượng, ai nấy đã bắt đầu nghi ngờ.
Chẳng lẽ trong chuyện này có uẩn khúc gì sao?
“Lão quái vật năm, sáu mươi tuổi? Trần Nhượng, ý ông là gì? Thân là gia chủ nhà họ Trần mà không chấp nhận được chuyen mình thua cuộc sao?"
Đường Nguyên Hoa tức giận, đứng phắt dậy.
Trần Nhượng lại không hề lùi bước, cười lạnh nói: "Thật không giấu gì mọi người, trước đó có một vị Tông sư của nhà họ Trần chúng tôi, chỉ vì vô tình va phải Lý Quân, kết quả bị cậu ta ra tay ám toán, khiến vị Tông sư đó hộc máu mà chết. Vị Tông sư đó đã đến cảnh giới Tông sư cảnh trung kỳ, có thể lặng im không tiếng động lấy mạng ông ấy, ít nhất cũng phải là Tông sư cảnh hậu kỳ hoặc thậm chí là đỉnh phong mới làm được. Mọi người thấy, một thanh niên chỉ mới hơn hai mươi tuổi, có thể có thực lực như vậy sao?"
Câu nói này vừa dứt, sắc mặt mọi người trong hội trường đều có chút thay đổi.
Một người trẻ như Lý Quân, nhìn qua cũng đoán được anh chỉ mới hơn hai mươi, việc anh sở hữu thực lực Tông sư cảnh hậu kỳ hay đỉnh phong đều là chuyện mà bọn họ không thể tưởng tượng nổi, ai cũng thấy khó tin.
Nếu nói như gia chủ nhà họ Trần, Lý Quân là một lão quái vật đã năm, sáu mươi tuổi, chỉ vì có phương pháp giữ gìn tuổi xuân nên mới trông trẻ trung, nghe lại thấy hợp lý hơn hẳn.
Xung quanh lập tức ồn ào, tiếng bàn tán không ngừng vang lên.
Trần Nhượng đưa ra nghi vấn như vậy, tuy không có bằng chứng cụ thể, nhưng lại nói trúng tim đen của mọi người.
Đường Nguyên Hoa có chút tức giận, ông ấy cũng không ngờ Trần Nhượng lại vô liêm sỉ đến thế.
Dù ông ấy có giải thích thế nào cũng không thể khiến người ta tin tưởng, dù sao thì ngay cả chứng minh thư cũng có thể làm giả .....
Ông ấy muốn tranh luận, nhưng nếu không khéo sẽ biến thành cuộc đấu khẩu, ai cũng không phục ai.
Trong lúc nhất thời, Đường Nguyên Hoa cũng không biết nên làm thế nào.
Đường Trúc định lên tiếng bênh vực, nhưng phát hiện Lý Quân đã đứng dậy.
Thấy Lý Quân đứng dậy, xung quanh lập tức im lặng, mọi người đều muốn nghe xem Lý Quân sẽ nói gì.
Đường Nguyên Hoa cũng lặng lẽ ngồi xuống.
Lý Quân thản nhiên nhìn Trần Nhượng, nói: "Tông sư nhà họ Trần muốn ám toán tôi, kết quả thực lực quá kém cỏi, bị tôi giết chết, chuyện xấu hổ đến thế mà ông còn mặt mũi công khai cho người khác biết sao? Còn về vấn đề tuổi tác của tôi, ai nghi ngờ đều có thể đi điều tra, tôi sinh ra ở Sở Châu, người quen biết tôi không ít, thật giả gì đó, mấy người điều tra một chút là biết."
Nghe Lý Quân nói, mọi người đều gật gù.
Đúng vậy, loại chuyện tuổi tác này, chỉ có thể lừa được thời gian ngắn, chứ sao có thể lừa được cả đời? Bây giờ, Lý Quân đã nói rõ địa chỉ, gốc gác của mình, chỉ cần điều tra chút là biết ngay.
Còn nhà họ Trần, không ai ngờ nguyên nhân ẩn phía sau là do bọn họ muốn ám toán Lý Quân, thủ đoạn thật hèn hạ.
Trần Nhượng không ngờ Lý Quân chỉ ba câu hai lời đã xoay chuyển được tình thế, nhưng trước đó lão đúng là có nghi ngờ Lý Quân khai gian tuổi, bây giờ nghe Lý Quân nói vậy, nếu điều tra ra Lý Quân thật sự chỉ mới hai mươi tư, hai mươi lăm tuổi, vậy thì đúng là yêu nghiệt.
Nhưng chưa kịp để Trần Nhượng hoàn hồn, thì đã nghe Lý Quân tiếp tục nói: "Tông sư nhà họ Trần chết dưới tay tôi, chắc hn nhà họ Trần không muốn bỏ qua, đã như vậy, cần gì phải che che giấu giấu, đại hội giao lưu võ đạo đã kết thúc, nếu nhà họ Trần muốn báo thù cho vị Tông sư đã chết, cứ việc đến đây, tôi sẽ tiếp hết."
Nghe vậy, cả hội trường lập tức chấn động.
Vô số người dùng ánh mắt khó tin nhìn Lý Quân.
Đây là đang khiêu chiến nhà họ Trần sao?