Cực Phẩm Chiến Long

Chương 560: Đường Thừa ngạo nghễ nói




Tiếp theo, một loạt cao thủ trẻ tuổi lần lượt lên võ đài tìm đối thủ để khiêu chiến.

Đường Lâm và Đường Thanh của nhà họ Đường cũng lên sàn đấu, đều giành được chiến thắng.

Rất nhiều ánh mắt hướng về phía Trần Bắc Thần, hắn là quán quân năm ngoái, cũng là ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch năm nay.

Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là, Trần Bắc Thần vẫn không có ý định lên võ đài.

Đặc biệt là khi Đường Thừa của nhà họ Đường đã càn quét sạch các đối thủ cùng lứa, sắp giành chức vô địch, Trần Bắc Thần vẫn không có động tĩnh gì.

Lý Quân mỉm cười:

"Xem ra hôm nay không đến lượt mình ra tay rồi."

Nhà họ Trần biết Tông sư nhà bọn họ đã bại dưới tay Lý Quân, chắc chắn sẽ không để thiên tài của mình mạo hiểm.

"Bich!"

Lại một người khiêu chiến bị ném xuống võ đài.

Đường Thừa càn quét mọi địch thủ, rất có khí thế bất khả chiến bại.

"Tiếp theo, còn ai muốn khiêu chiến Đường Thừa nữa không?"

Vị cường giả lớn tuổi có uy danh trong giới võ đạo lên tiếng hỏi.

Xung quanh im lặng, rất nhiều người nhìn về phía Trần Bắc Thần, nhưng Trần Bắc Thần vẫn không có biểu hiện gì.

Trần Bắc Thần không khiêu chiến, vậy Đường Thừa chính là quán quân.

Thời gian trôi qua một phút.

Thấy Trần Bắc Thần vẫn không có động tĩnh, rất nhiều người đã nhận ra điều gì đó.

"Trần Bắc Thần muốn bỏ cuộc à?"

"Không lẽ do sợ người trợ giúp của nhà họ Đường?"

Trước đó, cao thủ của nhà họ Trần bị thương, nhiều người suy đoán chuyện đó có liên quan đến Lý Quân, lúc này, hành động bất thường của Trần Bắc Thần càng khẳng định suy đoán của bọn họ.

Vô số ánh mắt đảo qua đảo lại giữa Lý Quân và Trần Bắc Thần.

Sắc mặt Trần Bắc Thần dần u ám.

Ngược lại, Lý Quân vẫn rất thản nhiên.

"Đến Trần Bắc Thần cũng không dám lên võ đài, Lý Quân kia không đơn giản."

Ngay cả những người lớn tuổi trong các gia tộc cũng không khỏi kinh ngạc.

Lý Quân vốn là người trợ giúp của nhà họ Đường, Đường Thừa đã thắng, đương nhiên anh sẽ không tranh giành danh tiếng với Đường Thừa.

"Được rồi, tôi chính thức tuyên bố, quán quân của buổi đại hội giao lưu lần này là Đường Thừa của nhà họ Đường.”

Thấy không còn ai muốn khiêu chiến, vị cường giả lớn tuổi kia lập tức tuyên bố.

“Tôi có ý kiến."

Lúc này, Đường Thừa đột nhiên lên tiếng.

"Thực lực của tôi không là gì so với anh Lý Quân, quán quân thực sự phải là anh Lý Quân mới đúng."

Nói xong, anh ta nhìn về phía Lý Quân.

Lý Quân không ngờ Đường Thừa lại làm như vậy.

Lúc này, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Lý Quân.

"Đường Thừa, ý của cháu là muốn nhường chức quán quân cho Lý Quân sao?" Vị cường giả lớn tuổi cau mày hỏi lại.

"Vâng, nếu ai không phục, có thể lên khiêu chiến."

Đường Thừa ngạo nghễ nói.

"Cái này ... "

Vị cường giả lớn tuổi nọ do dự một chút, ánh mắt đảo qua mọi người:

"Đường Thừa tự nhận không bằng Lý Quân, nếu ai không phục Lý Quân, có thể đứng ra khiêu chiến, nếu không có ý kiến gì, thì tôi sẽ tuyên bố Lý Quân là quán quân.”

Nghe ông nói vậy, cả hội trường lần nữa rơi vào im lặng.

Ngay cả thiên tài Trần Bắc Thần của nhà họ Trần cũng phải dè chừng Lý Quân, bọn họ nào dám nói gì thêm.

"Được."

Vị cường giả lớn tuổi nọ xác định không ai lên khiêu chiến, đang định lên tiếng tuyên bố.

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên: "Một lão già năm, sáu mươi tuổi, lại đi tranh giành chức quán quân với lớp trẻ, không thấy xấu hổ sao?"

Ở phía xa, Trần Nhượng, gia chủ nhà họ Trần, đứng dậy, vẻ mặt đầy mỉa mai.