Cực Phẩm Chiến Long

Chương 559: Nếu that sự là lao quai vật nao đo




Với hắn, trong lứa những người trẻ tuổi, hắn chính là người mạnh nhất, không thể nào có kẻ vượt qua hắn được !!

Trần Nhượng gật đầu: "Không loại trừ khả năng này. Không nói đến người luyện võ, nhiều người nổi tiếng đã năm, sáu mươi tuổi mà trông vẫn như thanh niên hai mươi đấy thôi, khoa học kỹ thuật hiện đại hoàn toàn có thể giúp người khác thay da đổi thịt."

"Nếu that sự là lao quai vật nao đo, vay Nha họ Đường cung qua vô liêm sỉ. Ba, con không tham gia đại hội lần này cũng không sao, nhưng chẳng lẽ để người của chúng ta chết oan à?"

Trần Bắc Thần căm phẫn nói.

Trần Nhượng cười lạnh: "Chuyện này là do nhà họ Trần chúng ta sai trước, là chúng ta muốn đánh lén người khác trước, giờ mà con lại tìm nó gây sự thì nhà chúng ta sẽ thành kẻ ngang ngược không nói lý, không nên làm lớn chuyện, nhưng đương nhiên, chúng ta cũng không thể nuốt cục tức này, sau đại hội, chúng ta sẽ tính sổ với nó sau."

Nghe lời Trần Nhượng nói, đám người của nhà họ Trần đều gật đầu.

Gia chủ nói như vậy, chắc chắn đã có kế hoạch, bọn họ chỉ cần nghe theo là được.

Một tiếng sau, đám người nhà họ Trần lại xuất hiện tại đại hội giao lưu võ đạo, lần này người dẫn đầu đoàn chính là Trần Nhượng.

Đoàn người vừa xuất hiện đã lập tức thu hút vô số ánh nhìn.

Chuyện Tông sư nhà họ Trần đột nhiên hộc máu chết, mọi người đều thấy, ai cũng muốn biết Trần Nhượng sẽ phản ứng thế nào.

Nhưng sau khi Trần Nhượng xuất hiện cũng không nói gì, khiến những người đợi xem kịch hay có phần thất vọng.

Các gia tộc lớn lần lượt ngồi vào vị trí đã được sắp xếp trước trên khán đài, ở giữa hội trường là võ đài trông rất bắt mắt.

Đó chính là nơi để thế hệ trẻ của các gia tộc giao lưu so tài.

“Đại hội giao lưu võ đạo chính thức bắt đầu."

Một cường giả lớn tuổi có uy danh trong giới võ đạo đứng lên nói lớn: "Những thanh niên dưới ba mươi lăm tuổi, đều có thể lên võ đài giao lưu, quán quân sẽ nhận được một nghìn vạn tiền thưởng và danh hiệu người đứng đầu thế hệ trẻ."

Nghe ông nói xong, ánh mắt những người trẻ tuổi đang có mặt ở đây đều lộ vẻ nóng lòng muốn thử.

Trong giới võ đạo, danh hiệu đôi khi còn quý hơn cả mạng sống.

Có thể lấy được danh hiệu người đứng đầu thế hệ trẻ, đó là một vinh dự lớn cho gia tộc và cho chính bản thân người đó.

Cả hội trường im lặng khoảng hai mươi giây.

"Nếu không ai lên, vậy để tôi múa rìu qua mắt thợ trước đi, tôi xin được khiêu chiến với nhà họ Vân."

Một cô gái mặc trang phục gọn gàng, tự tin bước lên võ đài.

Cô ấy là Trương Hà của nhà họ Trương, tuy là nữ, nhưng thực lực không thể xem thường.

Đồng thời, ở một hướng khác, bên phía nhà họ Vân, một cô gái xinh đẹp, lạnh lùng, luôn là tâm điểm của mọi sự chú ý, thiên tài nhà họ Vân, Vân Lam Thanh cũng đứng lên.

"Nếu em Trương đã muốn khiêu chiến, vậy chị sẽ lên đó để thử sức với em."

Vân Lam Thanh mỉm cười, bước lên võ đài.


Trận đầu tiên đã được xem hai người đẹp đối đầu, bầu không khí trong hội trường cũng sôi động hắn lên.

“Phanh ... phanh ... ”

Hai người bắt đầu giao đấu.

Trương Hà tấn công như vũ bão, Vân Lam Thanh vẫn chỉ bình tĩnh ứng phó.

Trong lúc nhất thời, cả hai bên đều đấu ngang tay, bất phân thắng bại.

Ở khu vực quan sát.

Lý Quân hứng thú nhìn trận chiến dưới võ đài.

Vốn dĩ, kinh nghiệm chiến đấu của Vân Lam Thanh không bằng Trương Hà, nhưng Trương Hà lại không thể phá vỡ được lớp phòng ngự của Vân Lam Thanh.

Trong mắt Lý Quân, trên người Vân Lam Thanh có một tia chân khí, nhưng rất yếu ớt.

"Chắc là có tu luyện qua công pháp gì đó, nhưng vẫn chưa thể coi là người tu tiên được, cảnh giới không cao."

Đây là đánh giá Lý Quân dành cho Vân Lam Thanh.

“Bộp!”

Cuối cùng, Vân Lam Thanh chiếm ưu thế hơn, một chưởng đánh Trương Hà phải lùi lại vài bước.

Nhưng Trương Hà không hề nản chí, mà chỉ chắp tay nói: "Chị Vân, thực lực của chị lại tăng lên nhiều rồi, em chỉ có thể đợi năm sau lại hẹn chị tái đấu thôi."

Cái này cho thấy quan hệ riêng của hai cô gái khá tốt.