Cực Phẩm Chiến Long

Chương 554: Sáng hôm sau




Những ngày tiếp theo, Lý Quân đều ở yên trong phòng tu luyện, không hề bước chân ra ngoài.

Sáng hôm sau, anh cùng người nhà họ Đường đến tham dự Đại hội giao lưu võ đạo.

"Hôm qua nhà họ Hồ bị Lý tiên sinh đánh cho bầm dập mặt mũi, đã từ bỏ quyền tham gia đại hội võ đạo lần này, cuốn gói quay về Lĩnh Nam rồi."

"Tuy tiên sinh Lý chưa tham gia Đại hội giao lưu võ đạo lần nào, nhưng danh tiếng đã vang xa, có vài thiếu niên thiên tài trong giới cũng vì vậy mà rất muốn đến thử sức với cậu, mong đánh bại cậu để nổi danh."

Trên đường đi, Đường Nguyên Hoa nói cho Lý Quân biết về danh tiếng của anh trong giới.

Nói đến đây, chính Đường Nguyên Hoa cũng muốn bật cười.

Đánh bại Lý Quân để nổi danh? Trong mắt ông ấy, mấy hành động ngu si đó chẳng khác nào đang tự tìm đường chết.

Thực lực của Lý Quân đủ để trấn áp tất cả mọi người ở Đại hội giao lưu võ đạo, lứa trẻ gặp Lý Quân, gần như đều thua trong nháy mắt.


Trong lúc bọn họ đang nói chuyện, xe đã dừng lại ở bãi đỗ, sự xuất hiện của nhà họ Đường lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.

Nhà họ Đường không phải gia tộc nhỏ, ngoại trừ năm ngoái, bọn họ thua Trần Bắc Thần của nhà họ Trần, còn lại, trong những lần giao lưu võ đạo trước đó, nhà họ Đường luôn là một trong số các gia tộc nổi bật nhất.

"Mấy người nhà họ Đường đến rồi, nghe nói hôm qua nhà họ Hồ đến khiêu chiến, kết quả ngay cả Hồ Chí Siêu cũng bị đánh trọng thương, phải lủi thủi chạy về Lĩnh Nam, xem ra lần này nhà họ Đường có cao thủ trợ giúp."

"Người đánh bại Hồ Chí Siêu chắc là gia chủ Đường Chính Hoa, người trợ giúp kia nghe nói trẻ lắm, không thể nào có thực lực đánh bại Hồ Chí Siêu đâu, nhưng nghe nói người đó đã cho cháu của Hồ Chí Siêu là Hồ Hồng Trường một bài học, có thể đánh bại cái tên Hồ Hồng Trường đó thì cũng lợi hại lắm rồi.”

"Hồ Hồng Trường lúc trước luôn tuyên bố muốn khiêu chiến Trần Bắc Thần, không ngờ chưa kịp gặp mặt Trần Bắc Thần đã bị người khác đánh bại, đúng là

thùng rỗng kêu to."

"Ai biết được, có khi do người trợ giúp nhà họ Đường quá lợi hại, chứ không phải do Hồ Hồng Trường yếu."

"Hừ, Hồ Hồng Trường là ai? Thằng đó trước giờ chỉ nghe danh chứ chưa từng thấy nó đánh đấm lần nào, tao thấy chẳng qua là do nhà họ Hồ thổi phồng tên tuổi cho nó thôi."

Cả đám người xôn xao bàn tán ầm ï.

Nhóm người nhà họ Đường vẫn ung dung bước đi, không hề dừng lại, như thể không nghe được những lời bàn tán đó đang nhắm vào mình.

Mắt thấy tai nghe mới là chính xác nhất, đám người ở đây chưa tận mắt chứng kiến thủ đoạn của Lý Quân, có chút nghi ngờ cũng là chuyện bình thường.

"Không biết vị nào là cao thủ trợ giúp cho nhà họ Đường?” Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Chỉ thấy phía trước, một thanh niên đang đứng khoanh tay, chắn giữa đường, ánh mắt ngạo nghễ nhìn đoàn người nhà họ Đường.

"Cậu là?"

Đường Nguyên Hoa hơi nhíu mày.

Cao thủ trẻ tuổi bây giờ xuất hiện nhiều hơn lá mùa thu, mỗi ngày lại có vài cái tên, vài khuôn mặt mới, ông ấy hoàn toàn không biết thanh niên này là ai.


"Kim Lăng, nhà họ Tạ, Tạ Quan Triều, tôi muốn gặp cao thủ trợ giúp của nhà họ Đường."

Ánh mắt đối phương tràn đầy ý chí chiến đấu.

"Cái này..."

Đường Nguyên Hoa không khỏi nhìn sang Lý Quân dò hỏi.

Người sợ nổi tiếng, heo sợ béo, Lý Quân đánh bại Hồ Hồng Trường, danh tiếng vang xa, nên bị mấy thanh niên thiên tài trẻ tuổi này nhắm đến cũng là chuyện

thường tình.

Lý Quân không nhìn thanh niên kia, anh liếc xung quanh một chút, thấy một con sư tử đá cao hai mét nằm ngay cổng lớn của Đại hội võ đạo.

Lý Quân bước tới, nắm lấy chân sư tử, con sư tử đá khổng lồ bị anh nhấc bổng lên không trung, sau đó, anh vung tay, ném thẳng về phía Tạ Quan Triều đang đứng chắn đường.

"Âm!"

Khí thế gầm rú, tựa như một quả đại bác.

'Tốc độ nhanh đến cực hạn.

Sắc mặt Tạ Quan Triều biến đổi, lăn một vòng né tránh đòn tấn công của sư tử đá.

Mà vị trí Tạ Quan Triều vừa đứng đã bị sư tử đá nện thành cái hố siêu to, bụi đất bay mù mịt.

Tạ Quan Triều lồm cồm bò dậy, đối diện với ánh mắt lạnh nhạt của Lý Quân.

"Cậu không xứng khiêu chiến tôi."