Bàn tay Lý Quân giơ lên, xé rách không khí, chụp về phía trước.
Năm ngón tay như biến thành vuốt rồng, cứng rần sắc bén, vô cùng hung bạo, như lôi đình sấm sét, tốc độ vô cùng kh ủng bố.
Chu Ly không kịp phản ứng, bàn tay đã giáng xuống đỉnh đầu ông ta.
"Rắc!"
Cánh tay Chu Ly đưa lên đỡ bị Lý Quân xé rách, tiếng xương gãy vụn vang lên, cả cánh tay rũ xuống.
Máu tươi bản tung tóe.
Lúc này, trong lòng Chu Ly tràn ngập nỗi sợ hãi, như thấy ma quỷ vậy.
Lúc nãy đánh với Lý Quân, ông ta thấy anh đã đáng sợ lẳm rồi, nhưng bây giờ ông ta mới biết, anh vẫn chưa thể hiện hết thực lực của mình
Thăng nhóc này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Trong lòng Chu Ly lạnh lẽo.
Bàn tay Lý Quân xuyên qua lớp phòng ngự của Chu Ly, tóm chặt lấy bả vai ông ta.
Rắc!
Năm ngón tay đâm thủng xương, bóp nát vai Chu Ly.
Ngay sau đó, Lý Quân nhấc bổng Chu Ly lên, đập vào bể cá vàng bên cạnh.
Bể cá vỡ tan tành, nước bắn tung tóe, toàn thân Chu Ly ướt sũng.
Lúc này, Chu Ly cảm thấy cả người mình như muốn nứt ra, lồ ng ngực cuộn trào, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Ông ta chính là chú nhân đứng sau Ảnh Thí Các, gây dựng vô số thế lực, là cường giả siêu cấp, nhưng lại bị Lý Quân hành hạ thê thảm đến mức này.
"Trên đời này, ai làm trái ý tôi, đều phải chết”
Nói xong, Lý Quân giơ tay lên, trên người anh bùng phát sát khí ngút trời!
Tay Lý Quân cứ như tay của ác quỷ Tu La, chụp xuống đầu Chu Ly, muốn chấm dứt mạng sống của ông ta.
Lúc này, Chu Ly ngửi thấy mùi tử thần lởn vởn quanh người, Lý Quân không phải doạ suông, mà thực sự muốn lấy mạng ông ta.
Bên kia, Các chủ Ảnh Thí Các đã sợ ngây người.
Trong lòng cô ta, chủ nhân như thần linh, cao cao tại thượng, vậy mà lại rơi vào cảnh bi thảm thế kia.
"Ầm!"
Bàn tay Lý Quân giáng xuống, không khí bị xé rách, muốn bóp nát tất cả những kẻ chống lại anh.
"Tôi, tôi nguyện ý quy phục!"
Ngay khi tay Lý Quân cách trán Chu Ly chưa đầy. 10 cm, ông ta đột nhiên hét lớn.
Bàn tay dừng lại, lưng chân khí kh ủng bố thổi qua má Chu Ly, sắc như dao cạo.
Sau lưng Chu Ly ướt đẫm mồ hôi lạnh, ông ta mà hét lên chậm một giây thôi thì đầu đã bị bóp nát rồi
Quá đáng sợ, quá khủng khiếp, quá quyết đoán, thanh niên này hoàn toàn không thèm quan tâm đ ến thế lực kh ủng bố của ông ta, nói giết là giết.
"Hy vọng ông đừng nuốt lời, nếu không ông sẽ chết rất thảm”
Lý Quân thu tay lại, đôi mất lạnh lẽo khiến người ta run rẩy.
Chu Ly thoát chết trong gang tấc, thở hổn hển, ông ta gắng gượng đứng dậy khỏi mặt đất, sau đó cúi đầu.
“Chu Ly tình nguyện quy phục, từ nay về sau, cậu chính là chủ nhân của tôi."
Lý Quân lạnh lùng nhìn đối phương: "Được, ông có thế đi rồi, nếu có chuyện gì tôi sẽ gọi ông sau."
Nghe Lý Quân nói vậy, Chu Ly không nhịn được. hỏi: "Cậu không sợ tôi rời đi xong sẽ nuốt lời sao?”
"Ha hai" Nghe vậy, Lý Quân chỉ cười khẩy: "Nhớ kỹ! Kẻ phản bội tôi, dù có lên trời xuống đất, cũng khó. thoát khỏi cái chết!"
Giọng nói của Lý Quân như sấm sét vang bên tai, lạnh lùng bá đạo, mang theo uy nghiêm vô tận
Sau khi chứng kiến thực lực kinh khủng của Lý. Quân, Chu Ly đương nhiên biết nếu ông ta dám phản bội, Lý Quân nhất định sẽ truy sát ông ta!
"Chủ nhân yên tâm, tôi đã quy phục cậu, tuyệt đối sẽ không phản bội."
"Đông Chỉ, sau này cô ở lại thủ đô, nghe lời chủ nhân sai bảo."
Chu Ly dặn dò, Các chủ Ảnh Thí Các do dự nói:
"Chủ nhân, trước giờ tôi chỉ nghe theo lệnh của ngài...
Chu Ly trực tiếp ngắt lời cô ta: "Đừng gọi tôi là chủ nhân, sau này chủ nhân của cô chỉ có một, đó là Lý Quân."
"Vâng!" Các chủ Ảnh Thí Các lập tức cúi đầu.
Ngay sau đó, cô ta quỳ một gối trước mặt Lý Quân, chắp tay nói: 'Các chủ Ảnh Thí Các Bùi Đông Chị, xin ra mắt chủ nhân."
Đồng thời, cô ta tháo mặt nạ xuống, để lộ khuôn mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành.
Người phụ nữ này khoảng 30 tuổi.
Mặc dù Bùi Đông Chỉ lớn hơn Lý Quân, nhưng khi thấy vẻ đẹp mỹ miều của cô ta, đến cả Lý Quân cũng phải ngẩn ngơ.
Bùi Đông Chỉ không phải người phụ nữ đẹp nhất mà Lý Quân từng gặp, như Đường Trúc, Nam Cung Tuyết, Loan Thục Ninh... vẻ ngoài đều không thua kém cô ta, nhưng trên người Bùi Đông Chỉ lại có thêm vài phần yêu kiều quyến rũ.
"Cô đứng lên đi!"
Lý Quân nhanh chóng lấy lại bình tính, nhàn nhạt nói.