Cực Phẩm Chiến Long

Chương 408: C408: Ai thắng vậy




"W¡ thiếu chủ này không đơn giản." Tất cả mọi người ở đây đều là cao thủ, ai cũng nhận ra điều này. Bọn họ nhìn Lý Quân với ánh mắt kinh ngạc.

Đặc biệt là Mông Quát, cậu ta đứng trong đám đông, ánh mắt không phục nhìn Lý Quân.

Nhưng cậu ta cũng biết rõ, nếu bản thân đối đầu với Quyền Ý của Lục trưởng lão, cậu ta sẽ không thể chịu đựng được.

Nhưng bây giờ Quyền Ý đó lại bị Lý Quân phá vỡ, điều này đồng nghĩa với việc thực lực của Lý Quân mạnh hơn cậu ta rất nhiều!

Cậu ta còn tưởng rằng sau khi đột phá cảnh giới Tông Sư, cậu ta đã là người xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ, không ngờ so với Lý Quân vẫn có sự chênh lệch rất lớn.

Sắc mặt Lục trưởng lão trở nên vô cùng khó coi.

Thua Lý Quân trước bao nhiêu người khiến ông ta vô cùng mất mặt.

Ông ta nheo mắt nhìn Lý Quân, nói: "Thiếu chủ quả nhiên lợi hại, vậy mà có thể phá vỡ ý Quyền Ý của tôi. Xem ra mấy lão già chúng tôi hiểu biết về thiếu chủ quá ít rồi."

"Nhưng điều này cũng chưa nói lên được điều gì, tôi muốn cùng thiếu chủ so đấu vài chiêu."


Nói xong, khí thế trên người ông ta tăng vọt, rõ ràng là không cam tâm thất bại, muốn lấy lại thể diện.

Lý Quân mặt không biểu cảm, lạnh lùng nhìn Lục trưởng lão, nói: "Lục trưởng lão, xem ra ông vẫn chưa nhận thức rõ tình hình."

"Vừa rồi tôi cố ý nương tay, là để cho ông cơ hội sửa sai. Ông đã không biết điều như vậy, hôm nay tôi sẽ cho ông biết, trước mặt tôi, ông chẳng là cái thá gì cả.

Lời nói vừa dứt, mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.


Lý Quân này quả thật là ngông cưồng, cho dù có thể phá vỡ khí thế của Lục trưởng lão, có chút bản lĩnh, nhưng coi thường Lục trưởng lão như vậy đúng là quá kiêu ngạo. Lục trưởng lão chính là cao thủ cảnh giới Tông Sư, hơn nữa còn là Tông Sư Hậu Kỳ!

Thất trưởng lão bên cạnh không nhịn được mà châm chọc: "Thiếu chủ, thực lực của cậu quả thật rất mạnh, nhưng cậu còn chưa hiểu rõ sức mạnh của nhóm trưởng lão Chiến Long Điện chúng tôi. Muốn thắng Lục trưởng lão, e rằng cậu còn chưa đủ tư cách."

"Vừa rồi Lục trưởng lão chỉ thử thăm dò cậu mà thôi, đã rất nương tay với ng không cậu làm sao dễ dàng phá vỡ Quyền Ý của ông ấy được."

Lục trưởng lão cười lạnh: "Thiếu chủ, quyền cước vô tình, nếu ra tay mà làm thiếu chủ bị thương thì thiếu chủ cũng đừng có trách lão phu đấy!"

Lý Quân không kiên nhẫn nói: "Nói nhảm gì vậy, muốn đánh thì đánh, lề mà lề mề, ông có còn là đàn ông không đấy?"

Vừa dứt lời.

Không đợi Lục trưởng lão lên tiếng, Lý Quân đã sải bước tiến lên, tung nắm đấm uy mãnh nhằm thẳng vào Lục trưởng lão.

Lần này trở về Chiến Long Điện, Lý Quân vốn dự định dùng bạo lực để dập tắt mọi sự phản đối.

Nếu Lục trưởng lão đã tự đưa mình đến cửa, vậy thì tốt nhất là bắt đầu từ ông ta.

Nhìn thấy Lý Quân dám chủ động tấn công, cả người Lục trưởng lão cũng toát lên vẻ hung ác.


Ông ta dậm chân xuống đất, cả người lao thẳng về phía Lý Quân.

Ở những nơi ông ta bước qua, mặt đất xuất hiện một dấu chân hẳn sâu, cho. thấy sức mạnh khủng khiếp của cường giả cảnh giới Tông Sư.

Năm đấm của hai người nhanh chóng gặp nhau trên không trung. Trong mắt Lục trưởng lão lộ ra vẻ âm hiểm.

Ông ta hiểu rõ uy lực của cú đấm này, đủ sức để cho tên nhóc kiêu ngạo Lý Quân một bài học nhớ đời.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, hai nắm đấm va vào nhau. “Âm!” Sức mạnh bùng nổ dữ dội.

Lấy hai người làm trung tâm, một cơn gió xoáy cuồng bạo ập đến, quét qua mọi thứ trong đại sảnh.

Những chiếc ghế gỗ bị luồng gió mạnh hất tung, vỡ nát thành từng mảnh vụn bay lả tả trong không trung.

Cảnh tượng kinh hoàng khiến cho những người chứng kiến không khỏi rùng mình.

Chỉ riêng luồng gió thổi ra từ cú va chạm đã mạnh mẽ đến vậy, sức mạnh thực sự của hai người khi đối đầu nhau còn kinh khủng đến cỡ nào?!

"Ai thắng vậy?"

"Một đấm uy lực như vậy, chẳng phải cánh tay của Lý Quân sẽ bị đánh phế sao?"


"Sức mạnh của Lục trưởng lão quả thực quá khủng khiếp!”

Mọi người bị luồng gió mạnh thổi đến mức không thể mở mắt.

Mãi đến vài giây sau, họ mới có thể đứng thẳng người dậy, đồng loạt nhìn về phía trung tâm đại sảnh, muốn biết kết quả cuối cùng của trận chiến.

Nhưng khi nhìn rõ cảnh tượng trước mắt, ai nấy đều lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.

Đặc biệt, sắc mặt của Thất trưởng lão vô cùng khó coi, tràn đây sự dè chừng sâu sắc đối với Lý Quân.

Ở trung tâm đại sảnh, Lý Quân vẫn hiên ngang đứng đó, trong khi cánh tay của Lục trưởng lão đã rũ xuống thảm hại.

Ông ta quỳ một gối trên mặt đất, khóe miệng rỉ ra một tia máu.

Hoàn toàn thất bại!