Cực Phẩm Chiến Long

Chương 270: C270: Chúng ta sắp đến rồi




Một người bên cạnh phán xét. “Mẹ nó mẹ nó mẹ nó...”

Người đàn ông tóc ngắn liên tục chửi thề ba lần, lúc này lộ ra nội tâm kinh động.

“Chúng ta sắp đến rồi.”

Chiếc BMW rẽ ngoặt, sau đó rế ngoặt một cách đẹp mắt và dừng lại bên cạnh một quảng trường nhỏ.

Có rất nhiều người tụ tập ở quảng trường nhỏ.

“Tiểu Tây, mày đi hỏi tên ngốc đi xe đạp kia hắn đuổi theo là muốn làm gì?”

“Anh Ngụy chắc là đã bắt đầu tỏ tình rồi, chúng ta trước đi qua nhìn xem, tên ngốc đó dám làm gì, chúng ta sẽ đánh hắn một trận.” Tên lái xe nói.

Thanh niên tên Tiểu Tây liền gật đầu.

“Đừng lo lắng, cứ giao cho tôi. Đừng quên tôi là phó chủ tịch câu lạc bộ Taekwondo đó.”


Nói xong, Tiểu Tây xuống xe, đi thẳng đến chỗ của Lý Quân.

Lý Quân đuổi theo vốn muốn dạy cho những người trên chiếc xe một số bài học.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, anh không khỏi bị cảnh tượng trên quảng trường hấp dẫn.

Ở giữa đám đông, một chiếc váy trắng trơn gợn sóng trong gió.

Một người phụ nữ với mái tóc đuôi ngựa và khuôn mặt trong sáng và xinh đẹp.

Cô ấy cao và có khí chất trầm tĩnh khiến trái tim mọi người rung động.

Tuy nhiên, trước mặt người phụ nữ lúc này, một nam thanh niên mặc áo Sơ mi, tóc vuốt ngược, trên tay cầm bó hoa đã chặn đường người phụ nữ.

“Thanh Thiển, tôi thích em, em có thể làm bạn gái tôi được không?” “Đồng ý đi!"

“Đồng ý đi"

Mọi người xung quanh hét lên.

“Xin lỗi, tôi không thích anh.”

Mạnh Thanh Thiển sắc mặt lạnh lùng, muốn từ một bên rời đi. Nhưng người đàn ông tỏ tình đã năm lấy cổ tay cô.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Thanh Thiển, không đồng ý với tôi, em nghĩ em có thể rời đi sao?" Trong đám đông có người nhhỏ giọng xì xầm.

“Ngụy Nhiên dựa vào gia thế, luôn cư xử độc đoán, hắn đã có hứng thú với Mạnh Thanh Thiển từ lâu.”


“Nếu Mạnh Thanh Thiển từ chối lần nữa, hắn có thể sẽ dùng vũ lực.”

“Thật đáng tiếc, một mỹ nhân như Mạnh Thanh Thiển lại sắp bị hắn chiếm đoạt.”

Mấy người thảo luận tuy không lớn tiếng, nhưng Lý Quân rõ ràng nghe được.

Vốn dĩ hắn chỉ xem cho vui, nhưng khi nghe đến mấy chữ “Mạnh Thanh Thiển”, anh không khỏi nhướng mày.

“Mạnh Thanh Thiển, cô ấy không phải là cháu gái của Mạnh lão đầu sao?”

Mạnh lão đầu là một người trộm mộ, nói chính xác thì ông là hậu duệ của dòng dõi quyền quý.

Trong đời ông đã cướp rất nhiều lăng mộ, cưới được một người vợ xinh đẹp, sinh được ba người con trai, được coi là kẻ thắng cuộc trong cuộc đời.

Vì đã trở thành một người giàu có nên đương nhiên không cần phải mạo hiểm cướp mộ nữa.

Thế nhưng cuối cùng, vấn đề không chỉ là tiền mà nó đã trở thành thói quen.

Khi Lão Mạnh bảy mươi tuổi, có người tìm đến ông và muốn âm mưu cùng ông trộm mộ tổ tiên của một gia đình quý tộc.

Vốn dĩ, Mạnh lão đầu sẽ không trộm cắp khi đã có gia đình như thế này, nhưng ông không thể cưỡng lại sự thuyết phục của bạn bè và lựa chọn quay trở lại thế giới.


Gia tộc quý tộc đó khá hùng mạnh nên đương nhiên họ sẽ không nuốt nổi cơn tức giận này. Không lâu sau, Mạnh lão đầu bị phát hiện và nhà kia đã lợi dụng mối quan hệ của mình để tống Mạnh lão đầu vào tù.

Điều mà Mạnh lão đầu lo lắng nhất chính là cháu gái của ông, Mạnh Thanh Thiển.

Mạnh lão đầu có ba người con trai, người con cả chết trẻ, chỉ để lại một đứa trẻ mồ côi.

Con trai thứ hai và con trai thứ ba đều là những người rất xảo quyệt. Vốn dĩ nếu Mạnh lão đầu không vào tù thì tài sản của gia đình nhất định sẽ được phân chia công bằng, nhưng sau khi Mạnh lão đầu vào nhà giam,

ông sợ phần tài sản của cháu gái mình sẽ bị chú hai, chú ba nuốt chửng.

Trong tù, Mạnh lão đầu có mối quan hệ không tệ với Lý Quân nên thường nhắc tới những chuyện này với Lý Quân.

Còn nói cháu gái của ông rất xinh đẹp, quốc sắc thiên hương, muốn giới thiệu cô bé với Lý Quân làm vợ của anh.

Tất nhiên, đó chỉ là một câu nói đùa. “Tên nhóc, nhìn cái gì vậy? Đuổi theo bọn tao trên một chiếc xe đạp hỏng để làm gì đấy?

Cả người ngứa ngấy, muốn ăn đòn à?”Thanh niên tên Tiểu Tây đi tới trước mặt Lý Quân, hung hãn nói.