Cực Hạn

Chương 81: Thắng lợi




Quả cầu lửa to lớn có nhiệt độ có thể nướng chín người cứ bay tới như vậy, dưới quả cầu lửa như vậy, chỉ sợ không chỉ người bị đè chết, ngay cả ngã tư đường này cũng sẽ bị đè thành cái hố lớn. Quả cầu lửa này sắp nện trên người cô, giờ phút này Diệp Hiểu Hạ cũng muốn chạy trốn lắm, nhưng chân của cô giống như mọc rễ vậy, hoàn toàn không biết nên đi tới chỗ nào.

Cô thậm chí nhắm hai mắt lại, chỉ còn chờ một lát về điểm sống lại. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay lúc quả cầu lửa sắp nện trên người cô, Diệp Hiểu Hạ chỉ cảm thấy có một xung lượng mạnh khủng khiếp đánh về phía mình, mang cô lăn qua bên cạnh, ngay khi cô vừa mới rơi xuống đất, quả cầu lửa to lớn kia lập tức nện lên chỗ cô vừa mới đứng, va chạm mạnh mẽ, ngay cả mặt đất giống như cũng bị chấn động mà run lên.

Diệp Hiểu Hạ mở mắt, chỉ nhìn thấy Tố ôm cô lăn một cái, trốn bên trong một cái rương nhỏ. Đến kia quả cầu kia rơi xuống đất, mới quay đầu nhìn Diệp Hiểu Hạ, trong giọng nói mang theo một chút lạnh bạc: "Trong chiến đấu không được ngẩn người, sẽ diệt đoàn." Dứt lời, anh buông cô ra, đứng lên.

Cô vội vã đứng lên theo, cảm thấy vô cùng không an toàn, vừa mới muốn xin lỗi vì mình vừa ngẩn người, thì thấy nhìn đến Vi Lam Tháng Sáu chạy ra từ trong ngõ nhỏ, vừa chạy vừa vội vàng nói: "Không tốt, trong phó bản này có xe tăng, bọn họ đã khởi động xe tăng!"

Đây không phải là một tin tức tốt, Tố nhăn mày, "Còn chiếc nào không ?"

"Tôi đã tìm kiếm chung quanh, không có, hình như chỉ có 6 chiếc." Vi Lam Tháng Sáu oán hận cắn răng: "Đã để bọn họ chiếm lợi rồi."

Diệp Hiểu Hạ vừa nghe bọn họ nói xong, thì nhìn ra xa xa, trong giây lát cô ý thức được gì đó: "Tháng Sáu nè, vừa rồi có phải cô lấy thuốc trong cửa hang ở xung quanh đây không ?"

"Đúng vậy." Trong nhất thời Vi Lam Tháng Sáu không hiểu Diệp Hiểu Hạ nói như vậy là có ý gì, cô thở dài: "Hiểu Hạ, đạn pháo kia mà nện lên người sẽ trực tiếp giây sát, thuốc căn bản không có hiệu quả."

"Ý của tôi không phải như vậy. Đồ trong hiệu thuốc có thể cầm, có phải chứng minh đồ trong cửa hang của con phố này có thể cầm, như vậy..." Diệp Hiểu Hạ nói còn chưa xong, Tố đã phóng vào một cửa hang khá khuất tầm mắt trong con phố này.

Thật giống như lúc buồn ngủ gặp gối đầu, cửa hàng này lại là một cửa hàng hỏa dược. Xa xa bên ngoài truyền đến tiếng rầm rầm, ngay cả mặt đất cũng hơi chấn động, thường thường có hỏa cầu nện xuống đất bên ngoài, khiến ba người không có bao nhiêu thời gian để cẩn thận nghiên cứu đồ đạc bên trong.

Bọn họ tìm được một cái cung nỏ lớn, cao bằng một người hơn nữa còn có rất nhiều đạn pháo. Vào lúc này, không cần nói thêm cái gì, ba người như có Linh Tê, nâng mấy món đồ này trèo lên nóc nhà tương đối cao ở gần đó.

"Tôi khiêng, Tố, anh tới kéo đi." Loại Tiên Thiên như Âm Dương gia này là chức nghiệp lực lượng không đủ, dù có mang danh hiệu “Nữ Thần Chọc Giận” cũng không có khả năng kéo một cái nỏ lớn như vậy động đậy, vì thế cô tự giác ngồi xuống, khiêng nó lên. Tố liếc mắt nhìn Diệp Hiểu Hạ một cái, không từ chối, không chần chờ lập tức kéo dây cung.

Dây cung này là nặng vô cùng, giống như phải dùng toàn bộ sức lực trên người anh vậy. Tố cắn răng, dùng sức kéo dây cung, Vi Lam Tháng Sáu ở phía sau vừa đưa đạn pháo cho anh, vừa phải che chở Thiết Đầu không có năng lực chiến đấu.

Nhắm, bắn!

Trong nháy mắt đạn pháo bắn ra đi, nếu không nhờ Tố nhanh tay lẹ mắt, chỉ sợ Diệp Hiểu Hạ cũng bị bắn ra theo. Tuy rằng phản lực của lần bắn này khiến ba người rơi xuống không ít huyết, nhưng mà, kết quả vô cùng hoàn mỹ. Sau khi đạn pháo vẽ một đường cong trong không trung, rơi trên chiếc xe tăng gần bọn họ nhất, tiếng nổ ầm ầm và ánh lửa tận trời giống như xé rách con phố yên tĩnh này.

Tuy rằng có tin tức báo cáo thắng lợi, ba người cũng không dám có chút chần chờ nào, lập tức bắn đạn pháo tới chiếc xe tăng tiếp theo. Tuy rằng lực sát thương của xe tăng vĩ đại, nhưng bởi vì hình thể quá lớn, hơn nữa khi bỏ đạn pháo vào cần thời gian tương đối dài, cho nên trong ngã tư đường nhỏ như vậy tiến lên không linh hoạt như nỏ lớn, bị kìm kẹp khắp nơi, chỉ qua vài phút, cả 6 chiếc xe tang đều bị phá hủy.

Tố nhìn xung quanh một chút, sâu sắc phát hiện điểm phục sinh cách đó không xa. Ba người không chút do dự, lập tức đánh tới nơi đó. Phòng ở dọc theo đường đi cơ bản đều bị xe tăng nổ mạnh san thành bình địa, không có hẻm nhỏ tầm nhìn của hai bên đều trở nên trống trải.

"Diệp Hiểu Hạ! Lần này tôi tuyệt đối không bỏ qua cho cô!" Chỉ nghe thấy một tiếng gầm giận dữ, Diệp Hiểu Hạ nhìn theo tiếng hét kia, thì thấy một người phụ nữ thật là quen mắt. Lại nhìn kỹ, đây, đây không là Ái Nhân Tử Tước* sao? (trước đây Phi tử edit là tử tước người yêu thì phải)

Đúng là oan gia ngõ hẹp. Diệp Hiểu Hạ hơi nheo mắt, cô cũng không chút khách khí đáp lại: "Thật trùng hợp! Tôi muốn trả lại cô những lời này !"

Nói xong cô cấp tốc vận dụng kỹ năng, hai tay đánh ra đồ án Thái Cực, kỹ năng khống chế phạm vi lớn và với pháp thuật công kích đơn thể sắc bén nhanh chóng liền quăng lên người Ái Nhân Tử Tước. Tuy rằng cô ta rơi xuống không ít huyết, nhưng Diệp Hiểu Hạ cũng không tốt hơn bao nhiêu, hai Âm Dương gia cấp bậc không chênh lệch bao nhiêu dưới tình huống như vậy trừ so trang bị chính là so đi vị.

Đi vị, Diệp Hiểu Hạ quả thật không bằng Ái Nhân Tử Tước, nhưng trang bị của cô lại bù vào khuyết điểm này, trong tình huống này, quả là thực lực ngang nhau. Nhưng, có Tố trong đội ngũ, thực lực ngang nhau là từ anh cực không thích .

Anh cả người mặc quần áo màu đen như một cái bóng xuyên qua phế tích phấn hồng phố, giống như Tu La đoạt mệnh, đến chỗ nào thì chỗ đó không còn người sống. Sau một lát, ba người lấy khí thế áp đảo hoàn toàn chiếm lĩnh điểm phục sinh, Diệp Hiểu Hạ nói với hai người: "Ở đây giao cho tôi là được, hai người đi giết đầu mục của đối phương nhanh lên."

Giờ này khắc này, do dự và chối từ đều không được, Tố và Vi Lam không đưa ra dị nghị gì, chỉ dặn cô cẩn thận, sau đó tiến về đại bản doanh của quân địch.

Ở trong phó bản chiến trường, người chơi sống lại ở điểm phục sinh chỉ có 10% sinh mệnh, nếu bị pháp sư chiếm lĩnh điểm phục sinh, lại không có trợ giúp từ bên ngoài, như vậy kết quả chẳng khác nào trần trụi giết hại. Trên thực tế cũng là như vậy, Diệp Hiểu Hòa không ngừng quăng ra "Băng sương đầy trời" và "Hỏa tường" ở điểm phục sinh, sáu người đối địch căn bản không có cách nào rời khỏi điểm phục sinh, chỉ có thể bị hệ thống cưỡng chế phục sinh, sau đó bị kỹ năng khống chế và thương hại quần thể của Diệp Hiểu Hạ chết đi một lần nữa.

Nếu không phải Ái Nhân Tử Tước một lần lại một lần giận dữ mắng cô, Diệp Hiểu Hạ sẽ không nhận ra mình đang giết người, mà chẳng qua là đang luyện tập độ thuần thục của kỹ năng.

"Chúc mừng tiểu đội của bạn đã chiến thắng trong “quyết đấu phấn hồng phố”, mời bạn đến trước đại bản doanh địch quân hoàn thành nhiệm vụ." Cuối cùng, khi thông báo của hệ thống vang lên, cô không nghe thấy tiếng của Ái Nhân Tử Tước nữa, hơn nữa cũng không thấy tiểu đội sáu người kia. Hình như là bị đưa ra khỏi phó bản, nghe tiếng của Vi Lam Tháng Sáu bảo cô đến đại bản doanh nhanh lên.

Lúc này trong đại bản doanh địch quân đang trình diễn một hình ảnh cảm động, cuối cùng mẹ con cũng có thể gặp nhau, kịch tình dài dòng và đối thoại tiến hành giữa phế tích.

Đương nhiên, đây chẳng phải chuyện làm ba người cảm thấy có hứng thú. Bọn họ một người có được một cái thùng, có thể tùy cơ lựa chọn phối phương, tài liệu và trang bị. Diệp Hiểu Hạ hơi do dự giữa phối phương và tài liệu, cuối cùng lựa chọn phối phương, dù sao tài liệu còn có thể nhìn thấy, phối phương thì rất khó nói.

Trên phối phương trong tay viết mấy chữ: "Lắp ráp xe tăng." Nhìn thuộc tính, chỉ thấy một miêu tả cho phối phương này là, xe tăng dùng để công thành, nhưng chỉ có đại sư công trình học mới có thể học được.

Công trình học? Diệp Hiểu Hạ cau mày suy nghĩ nửa ngày, nghe cũng chưa từng nghe qua.

"Hiểu Hạ, cô cầm cái gì?" Thực ra Vi Lam Tháng Sáu rất muốn biết Tố cầm cái gì, bất quá, nhưng thấy gương mặt cá chết không có biểu cảm của Tố, cuối cùng cô quyết định vẫn là không hỏi.

"Một phối phương không cần dùng." Diệp Hiểu Hạ cười cười, bỏ lắp ráp xe tăng vào trong túi, công trình học là cái gì vẫn đợi tra tư liệu xong rồi nói sau."Cô thì sao ?"

"A a a, đừng nhắc tới!" Hình như khi Vi Lam Tháng Sáu nhắc tới cái này vô cùng khó chịu: "Cho tôi một phương thuốc giải độc sơ cấp, cái này tôi đâu thể học ! Hại tôi vất vả một lúc lâu!" Cô thở phì phì nhìn hai mẹ con còn đang khóc kể tâm sự, oán hận nói: "Nếu cho tôi phối phương mông hãn dược, tôi cũng thỏa mãn ! Thuốc giải độc sơ cấp chó má gì đó."

Cô nói xong, nhìn về phía hai người, lại phát hiện sắc mặt hai người hình như cũng không là tốt lắm, không khỏi tò mò: "Hai người thì sao?"

"Đi ra ngoài thôi." Tố trực tiếp xoay người, đi đến chỗ NPC vừa xuất hiện, sau đó truyền ra khỏi phó bản.

Khi ba người vẫn còn trong phó sao mở thùng, kênh thế giới bên ngoài đã nổ tung rồi.

【 thế giới 】 Thượng Quan Tàn Mộng: trời ạ, cư nhiên mở phó bản mới! Tôi còn tưởng trò chơi này không có chiến trường chứ! Thì còn cần người chơi phát hiện !

【 thế giới 】 Cẩu Đản Đản Không Đau: bán bản vẽ được khảm đá quý lực lượng cấp ba, trả giá PM tử, người da đen không trở về, phóng viên đi mở! ! !

【 thế giới 】 Khô Tùng Lĩnh: là ai mở phó bản chiến trường, làm thế nào tìm được nhiệm vụ nói một chút đi chứ!

【 thế giới 】 Hồi Phong Vũ Liễu: một ngàn kim tệ khiêu chiến sân hình tiến công chiếm đóng, người muốn khai chiến thì PM ! !

【 thế giới 】 Thủy Tiên Bao: chin người mở chiến trường kia, xin bao dưỡng !

【 thế giới 】 Bọt Bọt: ai biết " Lễ vật ly biệt " trong cái túi kia ở đâu không ? Tôi đã xuống ngựa tìm hai giờ , ai từng làm nhiệm vụ này xin nói một chút, cám ơn!

【 thế giới 】 5 cánh Hoa Đinh Hương: Tuyển thích khác cấp năm mươi tổ đội cố định vào chiến trường, muốn thì PM ~ ~ ~

Chuyện diễn ra như vậy vì hệ thống vừa phát ra một thông báo. Sau khi ba người Diệp Hiểu Hạ thắng lợi trong phó bản chiến trường, hệ thống liền phát thông báo có người chơi nhờ cơ duyên xảo hợp mở ra chiến trường phấn hồng phố, hơn nữa thưởng cho chín người chơi chiến đấu đầu tiên mỗi người mười điểm danh vọng thành thị. Chỉ một thông báo như vậy, lập tức khiến kênh thế giới vốn náo nhiệt nổ tung. Mà chuyện này hình như chưa đủ kích thích, tiếp theo đó là...