Cực Hạn Sinh Tồn

Chương 64: Than Hoạt Tính






Sau khi vẽ xong bản thiết kế, Karl đưa cho ông chủ.
"Ngươi dựa theo cái này làm."
Ông chủ tiệm vũ khí ngạc nhiên.

Nhìn cấu tạo nó rõ ràng là một con Hidden Blade.

Nói cách khác con ẩn giấu dao găm này cao cấp hơn, tính cơ động cùng linh hoạt ổn định hơn.

Kết cấu nhìn thì có vẻ phức tạp, nhưng khi nhìn bản thiết kế tách ra từng phần nó lại rất đơn giản.
Trầm ngâm một lúc rồi quay sang nói với vị khách hàng này: "Vật liệu là thép tinh luyện, cái này sẽ làm rất nhanh."
Karl gật đầu.

"Vậy chiều ta sẽ quay lại."
Nói xong hắn mua một số thịt lợn tại thương hội.

Tại bàn giao địa chỉ ở quầy lương thực, ông chủ quầy kêu một gã sai vặt mang bao gạo năm mươi ký đi theo sau Karl.
Ước chừng nữa giờ sau, tại trước nhà của bà Anna.

Phía trước trống không, Karl quay đầu nói với gã sai vặt.
"Được rồi, cám ơn ngươi." Nói xong xuất ra năm cái đồng tệ đưa cho người nọ.
Tên sai vặt cảm ơn rối rít rồi theo phần mình theo đường cũ trở về.
Tại trước cổng, Karl vác bao gạo tiến vào trong phòng bếp, treo một chút thịt lợn trên giá.


Rồi chậm rãi đi ra khu vườn phía sau nhà.

Chỉ thấy hai bà cháu đang thu thập số rau củ của ngày hôm nay.

Đồng thời thực vật biến dị.

Một số cây rau ngắn ngày chỉ cần ba ngày sẽ sinh trưởng no đủ.

Karl đi đến bên cạnh mép khu vườn lên tiếng: "Anna, Bà, mau vào ăn cơm."
Anna đang hì hục tại đám rau nghe tiếng nói quen thuộc của ông chú vội vàng quay đầu.

Khi nghe đến ăn cơm con mắt sáng rực.

Bỏ trong tay công việc chạy ra phía bên hàng rào.
"Thật!! Sẽ không gạt người chứ?
Nói xong có chút ngó nghiêng tại phía sau lưng.

Karl cười đáp : "Thật, sẽ không gạt, còn ở trong bếp đâu này."
Anna muốn leo ra hàng rào chạy vào phía trong bếp thì bị Karl cản lại.

Chỉ về phía bà nội của nàng nói: "Trước hết phải xong việc đi rồi mới được ăn cơm."
Anna quay đầu chỉ thấy bà nội của nàng nhìn chằm chằm.

Chợt ỉu xìu xuống thở dài một bộ ủy khuất đi về phía công việc của nàng đang bỏ dỡ.
Ước chừng một lúc lâu sau, hai bà cháu xong việc, thu xếp số rau thu được vào trong sọt gỗ.

Karl đi đến bên cạnh mang vào trong nhà.
Tại trong phòng.

Anna nhìn chằm chằm những miếng thịt lợn nước miếng nhỏ giọt.
— QUẢNG CÁO —
Bà lão thấy vậy khẽ cốc đầu Anna: "Cái con bé này, phải để dành ăn, không được ăn hết."
Karl mỉm cười nhìn thoáng qua hai bà cháu nói: "Không sao, cũng đừng để dành rồi, ngày mai ta sẽ ra thương hội mua thêm."
Anna ánh mắt u oán nhìn bà nội của mình ngồi lên trên bàn, chọt chọt Karl.
"Này chú, ở bên ngoài nguy hiểm lắm không? Chú có bị cắn không? Làm thế nào mà chú lại kiếm được nhiều gạo đến như vậy?..."
Karl có chút đau đầu với cô nhóc này, ngoại trừ hỏi một đống lớn vì sao, hầu như hắn không chuyển được đề tài.

Bà nội của nàng trong bếp bận túi bụi cũng không để ý đến bên ngoài, khẽ thở dài.

Karl dời sự chú ý của nàng sang vấn đề nước uống.
"Anna! Có muốn uống nước tinh khiết không?"
Anna đầy đầu là dấu hỏi đáp : "Nước tinh khiết là cái gì?"
Gãi gãi cằm một hồi, Karl xuất ra một bình nước từ trong bao vật tư.


Đổ ra cái cốc.

Đặt trước mặt Anna.

"Tựa như nước này nhưng uống ngon hơn."
Anna trợn tròn mắt: "Ồ !! Nước sạch."
Karl nhìn biểu lộ của cô nhóc cười cười ra vẻ thần bí: "Chút nữa chú sẽ làm ảo thuật biến nước bẩn thành nước sạch."
Anna cái hiểu cái không gật đầu, cầm lấy cái cốc uống sạch một hơi.

Ánh mắt hơi híp.
"Cái kia có thể cho ta sao?" Nói xong chỉ chỉ về phía cái bình còn non nữa nước trong tay Karl.
Karl gật đầu đưa cho cô nhóc.

Rồi chậm rãi đứng dậy ra phía sau vườn trong khi Anna ôm cái bình nước như bảo bối một dạng.
Hắn đi loanh quanh trong khu vườn nhìn một chút bụi tre gần đó.

Ước chừng một lúc sau hắn tìm được một thân cây tre thích hợp, rút ra kiếm gãy chặt xuống.
Sau khi vác thân cây tre về lại nhà của bà nội Anna, hắn vào bếp lấy một chút gạo.

Cầm nắm cái chảo đốt lửa lên.

Chờ đến khi chảo nóng lên hắn thả vào chảo ước chừng ba bát gạo rồi chậm rãi chờ đợi.
Ước chừng một lúc sau, khi các hạt gạo đã cháy thành than đen.

Hắn nhấc chảo để nguội.
Quay người tìm kiếm cái cối cùng chày, Karl bỏ đám gạo vào cối bắt đầu giả nhuyễn.
Sau khi số gạo than đã mịn thành bột.

Hắn chặt lấy hai đốt ống tre đẽo gọt hai đầu, tại bên trong điểm nối hắn đục khoét lớp tre phía bên trong để trở thành một cái ống thông suốt.

— QUẢNG CÁO —
Ước chừng khoảng mười phút sau, hắn có được hai đốt ống tre nối liền nhau khoảng chừng bốn mươi centimet.
Karl khẽ gật đầu, đi vào phía bên trong nhà gọi Anna.
"Anna!! Ra biển nhặt sỏi với ta không?"
Nghe được đi chơi, Anna hớn hở chạy ra.
"Đợi ta một chút ta cái này xin bà nội."
Nói xong quay đầu vào trong phòng hét.
"Nội, cái này ta đi chơi, một chút giờ cơm ta sẽ trở lại."
Không đợi được tiếng đáp lại trong phòng nàng liền chạy thẳng ra kéo Karl về phương hướng bãi biển.
Hộc hộc
Tại bãi biển Anna đặt tay lên ngực mà không ngừng thở dốc.
Karl cười cười đi ra phía trước mặt cô nàng.
"Cái này chúng ta chơi một trò chơi như thế nào?
Anna ngẩng đẩu hỏi : "Trò gì?"
Karl cuối xuống nhặt một viên sỏi nhỏ trong cát cùng một viên sỏi lớn hơn chậm rãi đưa lên trước mặt.

"Ta nhặt sỏi lớn, ngươi nhặt sỏi nhỏ, mười lăm phút sau chúng ta so số lượng, xem ai được nhiều hơn."
Anna nghiêng đầu.

"Tại sao ngươi nhặt viên sỏi lớn, còn ta nhặt sỏi nhỏ?"
Karl cười gian : "Vì ta lớn hơn ngươi, chỉ cầm điều này là đủ."
"A." Anna gật gật cái đầu nói tiếp : "Vậy sẽ được gì?"
"Nếu như ta thua thì ta sẽ mời ngươi một bữa thật là nhiều thịt, còn nếu như ta thắng vậy thì coi như đám sỏi này thuộc về ta rồi."
"A, như vậy chẳng phải là khi dễ người hay sao?"
— QUẢNG CÁO —
"Thôi được rồi, nếu như ta thắng ngoại trừ lấy số sỏi này ta sẽ chỉ cho ngươi cách để có thật nhiều nước tinh khiết."
Anna con mắt sáng lên.

"Vậy thì liền bắt đầu đi." Nói xong Anna chạy thật nhanh ra bãi biển hô lớn: "Bắt đầu tính giờ."
Karl cười cười cũng không nói gì, chậm rãi nhặt những viên sỏi to chừng đốt ngón tay.
Tại hai người thi nhau nhặt sỏi đến lúc không còn chỗ để đựng nữa thì mới ngừng lại.

Anna vội vàng đếm số sỏi của mình
"Một hai ba...!Hai trăm ...!Ba trăm..."
"Ha ha, ta thắng rồi."
Tại Karl đang đếm về sau nàng nhìn chằm chằm, khi số lượng đá sỏi của Karl đạt đến hai trăm thì gần như đã hết.

Anna cười phá lên.
Vì kích thước viên sỏi của Karl lớn hơn, trong tay hai người cũng không có vật gì để chứa đựng nên chỉ có thể dùng tà áo hứng đựng những viên sỏi.
"Cái này được rồi, ta thua, ngay mai ta lại mua thịt gà về."
"Ha ha, ta muốn hai con." Nói xong định vung tất cả các hạt sỏi xuống dưới cát thì bị Karl chặn lại.

"Được rồi, hai con thì hai con, số sỏi này giúp ta mang về."
Anna gật đầu, trong lòng vui vẻ vì thắng được trò chơi.

Nên nàng mang mấy thứ này về cũng không có gì.
Trong lúc hai người đi trở về.

Thì phía đằng xa trong ngôi nhà, bà nội của Anna đã sửa soạn bữa ăn xong đang định gọi hai người trở về.

"Mau vào ăn, để nguội lại không ngon."
"Vâng." hai người đáp lại một tiếng rồi theo sau bà lão đi vào trong nhà..