Editor: Mẹ Bầu
Tiêu Cửu Cửu nghiêng mặt liếc mắt nhìn Tiêu Cẩn Chi: "Em không việc gì đâu! Anh lại cứ khẩn trương vớ vẩn cái gì vậy?"
Tiêu Cẩn Chi nhéo cái mũi nhỏ của Cửu Cửu một cái, nói lầu bầu: "Anh không khẩn trương thì em nghĩ còn có người nào khẩn trương nữa đây. di@en*dyan(lee^qu.donnn), Em đúng là một cô nhóc không có lương tâm chút nào, cho nên mới có thể coi sự hảo tâm của người khác trở thành người có lòng lang dạ thú như vậy."
Tiêu Cửu Cửu nhìn gương mặt tuấn tú của anh lúc này đang bày ra cái vẻ chảy dài thườn thượt ra, liền nhõng nhẽo cọ cọ lên trên người của anh: "Anh Cẩn Chi, chỉ là em quá buồn bực mà thôi! Cảm giác cả ngày lẫn đêm đều phải nằm ở trên giường, cả người cũng sắp mốc meo ra rồi. Anh nhìn em xem, chẳng phải bây giờ là em đã rất khá rồi hay sao? Bộ dạng hoàn toàn giống như một người chưa từng phải trải qua cuộc tiểu phẫu..."
Nói xong, Tiêu Cửu Cửu giống như muốn chứng minh sức khỏe của mình đã rất tốt, cô còn quay người vòng quanh đến hai vòng, làm cho Tiêu Cẩn Chi bị dọa cho sợ phải ôm chặt lấy cô, "Dừng lại, dừng lại, dừnglại ngay! Anh tin tưởng lời em nói! Anh tin tưởng rằng em đã khỏe lại rồi! Em đừng có xoay vòng như vậy nữa!"
Thấy bộ dáng Tiêu Cẩn Chi khẩn trương đến mức tái xanh cả mặt như vậy, Tiêu Cửu Cửu lại bật “phì” lên một tiếng cười: "Anh xem lại anh một chút kìa, khẩn trương đến độ sắc mặt xanh mét cả lên rồi! Có nghiêm trọng như vậy sao?"
Tiêu Cẩn Chi nhẹ gõ nhẹ một cái lên đầu của cô, "Thế nào mà càng lớn em lại càng tinh nghịch như vậy chứ? Đi nào, em mau chóng trở về nằm nghỉ trên giường cho anh, ngủ thêm một lúc nữa đi! Anh sẽ ngồi đây cùng với em!"
Tiêu Cửu Cửu chu cái miệng nhỏ nhắn, không thuận theo: "Em không muốn, em giờ đây cũng đã sắp thành heo mất rồi! Hết ăn lại ngủ, hết ngủ lại ăn! Thật sự, con heo cũng không được hạnh phúc bằng em mất!"
"Không muốn cũng phải muốn, em còn không chịu nghe lời nữa, anh sẽ …"
Thấy bộ dáng Tiêu Cẩn Chi giả bộ như muốn hóa thân thành sói, nhào tới công kích, Tiêu Cửu Cửu lập tức khanh khách phá lên cười, "Em không muốn, em không muốn, em nghe lời anh, em nghe lời anh nói..."
Thấy Tiêu Cửu Cửu nhanh chóng bò vào trong chăn, lại nhanh chóng đắp chăn xong xuôi, một người đàn ông nào đó còn làm ra vẻ như thật, đưa tay lên sờ sờ cái cằm, vẻ mặt đầy tiếc nuối nói, "Thật là đáng tiếc, diễm phúc này vậy mà mình lại không được hưởng thụ! Sớm biết, thế này không làm em tỉnh giấc!"
Gương mặt Tiêu Cửu Cửu thoáng chút hồng rực, khẽ gắt Tiêu Cẩn Chi một tiếng, "Trong đầu óc anh có thể nghĩ những chuyện sạch sẽ hơn được hay không? Người khác còn nói anh không muốn gần phụ nữ kia đấy. Nhưng em thấy, những người kia đã nhìn lầm anh rồi, chẳng những anh rất ưa thích chuyện gần nữ sắc, hơn nữa, anh lại còn là một con quỷ háo sắc."
"Anh mà là một con quỷ háo sắc sao? Hả? Vậy em có muốn thử một chút hay không?" Tiêu Cẩn Chi dứt khoát nhìn thẳng vào Cửu Cửu, cười xấu xa.
Tiêu Cửu Cửu nhìn người đàn ông có nụ cười mê người kia, đột nhiên phát hiện ra, khi Tiêu Cẩn Chi thể hiện sự càn quấy một hồi như vậy, thế nào mà tâm tình của cô lại thấy tốt hơn nhiều.
Tiêu Cửu Cửu cảm động nhìn sang Tiêu Cẩn Chi, đột nhiên chớp chớp mắt một cái, sau đó nhìn về phía anh, nũng nịu kêu lên: "Anh Cẩn Chi, anh nằm xuống đây ngủ với em một lúc đi!"
Hãy để cho cô được tiếp tục phóng túng một lần đi, vào lúc này, cô thật sự rất cần có anh ở bên cạnh.
Tiêu Cẩn Chi nghe thấy lời nói này của cô, cảm giác giống như là bị trời cao sập xuống đập trúng vào đầu. Thế nào mà ngày hôm nay cô nhóc này lại trở nên không bình thường như vậy nhỉ? Cô vậy mà lại chủ động nghĩ muốn mời anh lên giường ngủ cùng với cô?
Mặc dù cái chuyện muốn anh đi ngủ cùng với cô này chỉ mang một ý nghĩa rất đơn thuần, bới chính Tiêu Cửu Cửu đang bị thương cần có sự an ủi. Nhưng thái độ thân mật này của cô, lại khác hẳn thái độ lạnh nhạt xa cách đối với anh trước đây. Đây chính là một tín hiệu rất tốt, không những thế, thực sự đã tốt hơn một nghìn lần.
Đột nhiên Tiêu Cẩn Chi cảm thấy, đứa nhỏ này có mặt thật sự là đã quá kịp thời rồi!
Mặc dù chuyện đứa trẻ ra đời có thể sẽ có chút khúc mắc, nhưng lại cũng đã mang tới cho anh nhiều niềm vui và hạnh phúc hơn. Anh thật sự mong đợi đứa bé này có thể ra đời nhanh lên một chút, có thể gọi anh một tiếng "Ba ba" nhanh hơn một chút!
Tiêu Cẩn Chi giống như là chỉ sợ Tiêu Cửu Cửu sẽ đổi ý vậy, anh vội vàng cởi bỏ chiếc áo khoác xuống, nhanh chóng lên giường, ôm thật chặt thân thể mềm mại của Tiêu Cửu Cửu vào trong ngực.
Lúc này, cho dù có Ngọc Hoàng thượng đế tới, anh cũng nhất định sẽ không chịu buông tay!