Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 80: Mắt cậu như gấu mèo, nhất định vì tối hôm qua phóng túng quá độ




Editor: Puck

Thi tốt nghiệp trung học xong rồi, tiếp theo chính là chờ điểm thi, điền bảng nguyện vọng, Thiên Ca Tuệ nghĩ tới nghĩ lui quyết định học y, sau chuyện của ông nội và ông nội Úy, cô thấy hứng thú với việc học y, cũng lập chí muốn làm một bác sỹ chăm sóc cứ sống người thật tốt.

Cha Úy là người đầu tiên tán thành, dù sao đây chính là sự nghiệp ông yêu thích, tương lai còn có thể chỉ điểm giúp cho Tuệ Tuệ.

Vợ chồng nhà họ Thiên cũng rất đồng ý, con gái học y vô cùng tốt, hơn nữa ông thông gia còn là viện trưởng bệnh viện quân khu, rất có trợ giúp với tương lai phát triển của con bé.

Quyết định chuyên ngành xong rồi, trường học lại khó chọn.

Thiên Ca Tuệ đánh giá đại khái số điểm của mình, vừa vặn đủ điểm trường trong tỉnh, ghi danh trường ngoại tỉnh có khả năng nguy hiểm, nhưng cô thật sự rất muốn đi đại học Thanh Đảo, đã từng hẹn với Yên nhi, Cầu Cầu cùng nhau lên đại học Thanh Đảo, nhưng hiện giờ sợ rằng thực hiện được lời hứa chỉ có mình Yên nhi mà thôi.

Cậu ấy và Bùi Phóng đã điền xong nguyện vọng, mặc dù không cùng một trường, nhưng đều ở thành phố Thanh Đảo, khoảng cách rất gần, gặp mặt cũng dễ dàng.

Cầu Cầu quyết chí dự thi đại học Tây An, hoàn toàn cách xa Thanh Đảo.

Chỉ còn mình cô ở thế khó xử, mỗi ngày người trong nhà thay nhau ra trận, làm tư tưởng giáo dục cho cô.

“Tuệ Tuệ, con dự thi đại học y khoa XX thành phố W đi, gần trường thật tốt.” Nam Xu Nhiên tận tình khuyên bảo, con dâu không thể chạy đến Thanh Đảo được, hai nơi xa cách không thể bồi dưỡng tốt tình cảm!

“Mẹ Nam, từ nhỏ đến lớn con còn chưa đi ra khỏi thành phố W đâu, nếu học đại học cũng ở đây, rất không ý tứ!” Thiên Ca Tuệ thật sự không muốn học đại học ở quê, không có một chút xíu ý tứ nào.

“Cũng bởi vì con chưa từng đi xa khỏi nhà, cho nên cha mẹ còn lâu mới yên tâm để một mình con ở trường bên ngoài, lỡ như bị bạn học chung bắt nạt thì làm thế nào? Còn có nhiều người như vậy ở chung một phòng, con quen sao? Quen thức ăn trong nhà ăn sao? Nhớ nhà làm thế nào? Còn Thừa nhi làm thế nào? Hai con đã là vợ chồng.” Nam Xu Nhiên cố ý nói những tình huống không tốt.

Thiên Ca Tuệ nhíu mày bắt đầu suy nghĩ sâu xa, mẹ Nam nói rất có đạo lý, lại nói nếu quả thật đi Thanh Đảo, cô và chú phải tách ra, lỡ như chú thích phụ nữ khác thì làm thế nào?

Nhất là chị Hứa, mỗi ngày chị ấy đều làm chung một tòa nhà với chú, phòng làm việc lại gần nhau như vậy.

Không được, phải tìm chú nói chuyện một chút, bằng không trong lòng “Thình thịch”, rất lo lắng.

Úy Nam Thừa trở lại, Tuệ Tuệ thường nằm lỳ trên giường nghịch máy tính, hôm nay lại kỳ lạ ngồi ôm chân trên ghế sa lon, giống như đang suy nghĩ chuyện gì.

“Sao vậy?” Đi tới ngồi bên cạnh cô.

Thiên Ca Tuệ theo thói quen ngồi ngã lệch trên người chú, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên hỏi, “Nếu tôi không ở nhà, có phải chú sẽ thích phụ nữ khác sau lưng tôi không?”

Úy Nam Thừa thoáng ngạc nhiên, lần đầu tiên Tuệ Tuệ tỏ vẻ tham muốn giữ lấy mình mãnh liệt như vậy, rất trực tiếp.

Rất quả quyết lắc đầu, “Dĩ nhiên sẽ không.”

“Có thật không?” Bởi vì chú trả lời rất khẳng định nên Thiên Ca Tuệ cực kỳ vui vẻ, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì, “Nhưng mà, chị Hứa rất thích chú? Chú thật sự không thích chị ấy sao?”

“Không thích.”

Úy Nam Thừa tiếp tục lắc đầu, từ đầu đến cuối anh chỉ coi Hứa Nhiêu như em gái mà đối đãi, có lẽ khi đó mình cho cô ấy ảo giác, nhưng sau đã nói rõ ràng rồi, cho dù sau này xảy ra chuyện như vậy, anh cũng không truy cứu thêm, dù sao điều này cũng không thể hoàn toàn trách Hứa Nhiêu.

“Vậy anh phải nói rõ ràng với chị Hứa, chị ấy hiểu lầm sẽ không tốt.” Vì lý do cẩn thận, Thiên Ca Tuệ cảm thấy phải cường điệu điểm này lên, cũng đơn thuần cho rằng chỉ cần nói rõ ràng là được rồi, nhưng chưa từng nghĩ đến Hứa Nhiêu là người cố chấp đến quá đáng.

Cố chấp đến không thể nói lý, cố chấp khiến người ta sợ.

Úy Nam Thừa vén tóc cho Tuệ Tuệ, “Yên tâm đi, anh thật sự không thích cô ấy, anh vẫn coi cô ấy là em gái.”

“Còn tôi?” Thiên Ca Tuệ vui rạo rực hỏi, cười đến thật ngọt.

“Em... Em là bà xã của anh.” Úy Nam Thừa cười véo mặt tròn đầy của Tuệ Tuệ, da cô nhóc thật sự tươi ngon, nhìn chỉ muốn cắn một cái.

“Tôi không muốn nghe cái này.” Thiên Ca Tuệ bĩu môi dùng sức lắc đầu.

“Vậy em muốn nghe cái nào?” Úy Nam Thừa cố ý trêu chọc cô.

“Chính là cái kia chứ sao...” Miệng Thiên Ca Tuệ dẩu càng cao.

“Em là bà xã của anh, anh đương nhiên thích em rồi.” Úy Nam Thừa cưng chiều sờ mũi Tuệ Tuệ.

“Ông xã, tôi cũng thích chú như vậy...” Thiên Ca Tuệ cười hì hì dạng chân lên người chú, ôm cổ chú ngọt ngào thổ lộ.

Tâm tình Úy Nam Thừa thật tốt hôn lên cái miệng nhỏ nhắn vui vẻ mát mẻ của Tuệ Tuệ, sau kinh nghiệm nhiều lần hôn môi, Thiên Ca Tuệ đã không phải con gà rồi, cô cũng biết hôn trả, mà mỗi lần cô trẻ trung đáp lại đều khiến Úy Nam Thừa đáp trả kịch liệt hơn.

Vì vậy, từ cạn vào sâu, hô hấp càng ngày càng gấp rút, nguồn nhiệt cuồn cuộn mà đến, cháy sạch đến khiến hai người muốn xé nát quần áo đối phương, quá nóng...

“Ưmh... Chờ một chút...” Thiên Ca Tuệ thở hồng hộc kêu dừng.

“Sao nữa?” Giọng Úy Nam Thừa khàn khàn u ám, mơ hồ có ý dục vọng không được giải tỏa, bàn tay càng thêm không ngừng dao động trên người Thiên Ca Tuệ, sờ chỗ này xoa bóp chỗ kia.

“Tôi ghi danh đại học Thanh Đảo rồi.” Thiên Ca Tuệ chớp cặp mắt đen mờ mịt.

Động tác trên tay Úy Nam Thừa hơi dừng lại, tràn đầy nghi ngờ mà hỏi: “Đại học Thanh Đảo?”

Gật đầu.

“Không được, ngày mai sửa lại!” Giọng nói hoàn toàn bá đạo, không cho chút thương lượng.

Cặp mắt Thiên Ca Tuệ vốn mù sương, giờ phút này càng thêm sương mù mênh mông rồi, dường như chớp lóe nước mắt, cực kỳ uất ức nói: “Không muốn, cha mẹ không ủng hộ tôi còn chưa tính, chú cũng không ủng hộ tôi! Hừ!”

“Rời nhà quá xa, hơn nữa em đi, anh làm sao bây giờ?” Đầu ngón tay Úy Nam Thừa dịu dàng lau nước mắt nơi khóe mắt cho Tuệ Tuệ, giọng nói hòa hoãn đi nhiều.

Đối đãi với thỏ trắng nhỏ vĩnh viễn không thể quá hung dữ, chỉ có thể dịu dàng dỗ dành.

Em đi rồi, anh làm thế nào? Những lời này nghe vào trong tai Thiên Ca Tuệ ngược lại vô cùng hưởng thụ, ý của chú là không nỡ để cô đi sao?

“Nhưng mà, người ta muốn học xong đại học.” Khóe mắt đỏ ửng của Thiên Ca Tuệ thật sự giống như con thỏ trắng nhỏ.

“Không phải thành phố W có một đại học y sao? Hơn nữa điểm số của em ghi danh ở đại học Thanh Đảo không đáng tin, lỡ như...” Anh còn chưa dứt lời đã bị ánh mắt như hung thần ác sát của Thiên Ca Tuệ trừng lại.

“Ý của anh là lỡ như, lỡ như nguyện vọng thứ nhất không được, vậy chỉ có thể điền nguyện vọng hai thậm chí là nguyện vọng ba rồi, nguy hiểm rất lớn, còn không bằng dự thi đại học y khoa địa phương, tỷ lệ đậu 100%.”

“Ghét! Ghét! Tôi chán ghét chú!!!” Hai quả đấm nhỏ của Thiên Ca Tuệ rơi trên lồng ngực Úy Nam Thừa.

Tại sao tất cả mọi người đều không để cho cô đi học đại học nơi khác, từ tiểu học đến đại học đều học một chỗ, rất không có ý tứ!

“Ngoan, đừng nóng giận, em đi Thanh Đảo rồi, mỗi ngày anh thật sự trông đến mòn con mắt, thành đá vọng thê rồi.” Vẻ mặt Úy Nam Thừa buồn bã tới cực điểm, giống như người chồng oán giận.

“Phì ~” Thiên Ca Tuệ cuối cùng bị chọc cười, chú nói thật đáng thương đó ~

“Hơn nữa, nói không chừng em đã mang thai, đến lúc sinh con thì làm thế nào? Nếu như ở nhà, lấy quan hệ nói tạm nghỉ học một năm với trường học thì không có vấn đề gì, nhưng nếu đi Thanh Đảo

tất cả đều phiền toái, em nỡ cách xa đứa nhỏ như vậy sao? Mỗi năm chỉ thấy bé một hai lần? Nếu như không sinh con, vậy mỗi lần em tới dì cả lại đau bụng thì làm thế nào? Không ai ở bên cạnh em, anh sẽ đau lòng.” Úy Nam Thừa đột nhiên cảm thấy Tuệ Tuệ muốn sinh con cũng không phải một chuyện xấu, ít nhất giờ phút này có công dụng nào đó rồi.

Vấn đề này thật sự làm khó Thiên Ca Tuệ rồi, ở thành phố W làm gì cũng dễ dàng, nhưng Thanh Đảo không giống, dù sao ở đó không phải là địa bàn nhà mình, ít nhiều vẫn hơi bất tiện.

“Vậy... Tôi thật sự chỉ có thể học đại học ở thành phố W rồi.” Thiên Ca Tuệ lắc lắc khuôn mặt nhỏ nhắn nói buồn bã.

Úy Nam Thừa rất trịnh trọng gật đầu, ánh mắt nghiêm túc khó nói.

“Hu hu... Vậy rốt cuộc tôi có mang thai không?” Lòng Thiên Ca Tuệ đã muốn chết, sao lại rối rắm như vậy!

“Xem ra chúng ta cố gắng chưa đủ, tối nay anh sẽ ra sức một chút...” Úy Nam Thừa vừa nói vừa ra tay, miệng cũng đưa tới.

Thiên Ca Tuệ rất phối hợp cởi quần áo xuống, củng chủ động thò móng vuốt lột áo sơ mi của chú, thiếu chút nữa xé rách.

“Thì ra Tuệ Tuệ nhiệt tình khủng bố như vậy.” Trong mắt tràn đầy ranh mãnh vui vẻ, Thiên Ca Tuệ mắc cỡ đỏ bừng mặt như ráng chiều, trong lòng kêu rên: Người ta cũng vì sinh con chứ sao!

...

Vì vậy, đêm nay, hai người cực kỳ dữ dội, nhiệt tình, điên cuồng, biến đổi các loại tư thế, dùng sức dày vò...

Ước chừng chiến đấu đến gần sáng, Úy Nam Thừa mới thỏa mãn mà ôm Tuệ Tuệ ngủ thật say.

Sáng hôm sau, Thiên Ca Tuệ mang theo hai mắt gấu mèo đi sửa lại nguyện vọng, kết quả bị bạn tốt Đổng Yên và Hạ Lan Thu bắt được, sau một trận nghiêm hình bức cung.

“Nói, rốt cuộc tối hôm qua đã giở trò mờ ám gì?” Vòng thứ nhất bắt đầu chỗ Đổng Yên.

“Tớ không đi đâu, chỉ ở nhà ngủ mà thôi.” Thiên Ca Tuệ tức giận trả lời.

“Ngủ? Không trách được... Mắt gấu mèo của cậu nhất định vì tối hôm qua phóng túng quá độ mang tới!” Đổng Yên bừng tỉnh hiểu ra.