Editor: Puck -
“Chỉ biết có ăn thôi, thật sự không biết trong não em cấu tạo từ những thứ gì.” Úy Nam Thừa trêu.
Thiên Ca Tuệ phồng má hung hăng trợn mắt nhìn chú, kéo mẹ Nam làm nũng, “Mẹ Nam, ch... Anh Thừa luôn đả kích con!”
“Thừa nhi đúng là con không đúng, bây giờ Tuệ Tuệ cần chính là khích lệ, cũng không thể bị đả kích một mặt.” Nam Xu Nhiên ý vị sâu xa giáo dục con trai, ngay sau đó cười nói: “Giữa hai con bao giờ mới đổi cách gọi? Thật ra thì Tuệ Tuệ có thể trực tiếp gọi là Thừa Thừa, vợ chồng son đang lúc nên thân mật một chút.”
→__→lll một chữ 囧 còn gì nữa!
“Mẹ, thật ra thì Tuệ Tuệ vẫn gọi con là...” Lời Úy Nam Thừa còn chưa nói xong, đã bị Thiên Ca Tuệ chạy như bay tới chặn miệng.
Không phải lấy tay, càng không phải dùng miệng, mà là – đùi gà, một đùi gà vô cùng lớn màu vàng óng cứ cứng rắn nhét vào trong miệng anh như vậy, nóng đến mức anh thiếu chút nữa phun ra!
“Thừa Thừa, anh xem em đối xử với anh thật tốt, đùi gà này em cố tình để lại cho anh, nhất định phải ăn hết đó ~” Thiên Ca Tuệ ở bên cạnh cười cong mắt, giọng cố ý nũng nịu.
“Tuệ Tuệ, đùi gà này có phải hơi nóng?” Nam Xu Nhiên nhìn mặt con trai càng lúc càng đen, hơi buồn cười.
“Bịch” một tiếng, đùi gà rớt trên mặt đất, Úy Nam Thừa vội vàng vào toilet rửa miệng, nhóc thúi đáng chết, bỏng đến môi anh sắp lột da rồi.
“Phì ~” Thiên Ca Tuệ che miệng cười vui vẻ, xóa bỏ xong đả kích buồn khổ vừa rồi, bưng cháo gà trên bàn lên uống đến ngon lành.
“Mẹ Nam, cháo gà uống vô cùng ngon đó ~”
“Thích là tốt rồi, về sau mẹ Nam sẽ làm cho các con buổi tối mỗi ngày, bổ dưỡng.” Nam Xu Nhiên dịu dàng cười nói.
Trong phòng rửa tay, Úy Nam Thừa vuốt ve đôi môi bị bỏng của mình, hận không thể không bao giờ ăn gà chết tiệt nữa, nhưng cô nhóc thúi còn cố tình cổ vũ mẹ nấu canh mỗi đêm, quả thực thử thách sự nhẫn nại của anh!
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Trong một tháng này, có thể nói Úy Nam Thừa loay hoay xoay quanh, ban ngày bận rộn công việc, buổi tối bận rộn dạy thêm bài tập cho cô nhóc thúi, không hề có một phút thanh nhàn.
Chỗ chết người nhất chính là cô nhóc thúi rất không đỡ lo, luôn phải nói hai lần mới có thể nghe hiểu, lần một lần hai thì thôi đi, nhưng cố tình lần nào cũng vậy, thật sự khiến cho anh không nhịn được nữa!
“Nghe hiểu sao?” Úy Nam Thừa cố gắng ôn tồn hỏi, trời mới biết anh sắp bộc phát, dạy thêm cho cô nhóc thúi này cần bao nhiêu sự nhẫn nại mới được!
“Còn có một chút, một chút xíu không hiểu.” Thiên Ca Tuệ rụt đầu, chỉ sợ chú lại gõ một cái.
“Em cố ý chơi tôi đúng không?” Tròng mắt Úy Nam Thừa híp lại.
“Chú, là chú muốn dạy thêm cho người ta, lúc này mới mấy ngày, chú đã không bình tĩnh rồi! Còn hung dữ nhìn người ta chằm chằm, giống như giết người, coi như tôi biết làm đều bị chú hù dọa thành không biết!” Thiên Ca Tuệ mím môi tủi thân nói.
Giờ phút này Úy Nam Thừa không khỏi hối hận tại sao mình lại nhận lấy củ khoai lang phỏng tay này, quả thật bản thân làm bậy không thể sống được!