"Thế nhưng vẫn không giải quyết được vấn đề." Hứa Du nói trúng tim đen.
"Em cũng biết vậy." Thiên Ca Tuệ than nhỏ, rồi ngồi trên băng ghế đá ở công viên.
"Không nghĩ tới chuyện tìm gia sư à?"
"Có nghĩ, nhưng mà, có rất nhiều lo lắng......" Thiên Ca Tuệ chán nản thở dài.
"Thật ra thì, em có thể mời anh làm gia sư của em." Hứa Du mở to mắt, khóe môi khẽ nhếch.
"...... Anh Hứa, anh đang nói đùa sao?" Thiên Ca Tuệ cảm thấy mình xuất hiện ảo giác.
"Trước kia anh đã từng làm gia sư cho người ta." Trong mắt Hứa Du đậm ý cười.
"Làm gia sư cho người ta? Anh không gạt em chứ?"
"Thật, mấy người anh của em cũng biết."
Thiên Ca Tuệ nghi ngờ nhìn anh một cái, đám bạn của anh đều nổi tiếng là con nhà giàu ở thành phố W, hoàn toàn không cần đi làm gia sư.
Mà anh Hứa là bạch mã hoàng tử trong lòng tất cả nữ sinh, giống như một vị thần, không nhiễm bụi trần.
Nhưng mà, anh lại nói mình từng làm gia sư, cô có thể không kinh ngạc sao?
"Thế nào? Tuệ tuệ không muốn thử sao?" Hứa Du tươi cười.
Đẹp quá! Cười! Cô sắp không thở nổi! Thiên Ca Tuệ tin rằng giờ phút này nhất định vẻ mặt của mình rất hoa si.
"Anh Hứa, thật không sao chứ? Sẽ không ảnh hưởng công việc của anh chứ?"
"Không ảnh hưởng, buổi tối và chủ nhật anh đều có thời gian." Hứa Du cũng không biết tại sao trời xui đất khiến mình ôm công việc gia sư này, mặc dù từng có kinh nghiệm, nhưng cách nhiều năm như vậy, rất nhiều thứ đã quên, xem ra mình cần phải ôn lại môn đại số và vật lý lớp 12 rồi, thật may là, anh khá thông minh.
Hai người ăn nhịp với nhau, Thiên Ca Tuệ sướng đến phát rồ, không còn lo lắng như trước, khóc miệng cười mừng rỡ, đuôi mắt cũng không giấu được ý cười.
Bởi vì gần tới ngày thi tốt nghiệp trung học, trường học giảm sức ép cho học sinh lớp mười hai, đã hủy bỏ tiết tự học vào buổi tối.
Cứ như vậy Thiên Ca Tuệ có thời gian cả buổi tối, sau khi bàn bạc, 6 giờ tới 9 giờ tối thứ hai và thứ sáu học đại số, tối thứ bảy học vật lý, chủ nhật ôn lại các nội dung đã học.
*******************************
Vào bữa cơm tối ngày nào đó, ông Úy gắp một cái đùi gà đặt vào trong chén của cháu dâu, "Tuệ Tuệ, khoảng thời gian trước ông thấy con lúc nào cũng nhíu mày, gần đây đã giãn ra không ít, là bởi vì chuyện học tập sao?"
Thiên Ca Tuệ đang nhai hạt bắp, hàm phồng như bánh bao, nghe vậy rất trịnh trọng gật đầu một cái.
"Đừng quá mệt mỏi, phải chú ý kết hợp học tập và vui chơi, con xem gần đây con ốm quá, khuôn mặt nhỏ nhắn nhọn như gì." Ông Úy đau lòng nói.
"Ông à, con biết rồi..., trước đây hay nhíu mày là bởi vì áp lực học tập lớn, rất phiền não, gần đây ổn rồi, con tìm một gia sư, cho nên cũng không lo nữa." Thiên Ca Tuệ vui vẻ nói.