“Xin lỗi, cô không sao chứ?” Thiên Ca Tuệ áy náy nhìn người phụ nữ bị mình đụng vào, rất tốt bụng mà định đỡ cô ta, nhưng không ngờ bị cô ta hất tay ra.
“Cô đi đường có thể mở to mắt ra không! Cô biết bộ váy này của tôi trị giá bao nhiêu tiền sao!” Người phụ nữ kia tỏ vẻ tức giận mắng, cô bưng ly rượu chuẩn bị đi tìm bạn trai, kết quả người phụ nữ mắt không nhìn đường này vọt tới, làm hại rượu đỏ trong tay cô tạt toàn bộ lên người mình.
Thiên Ca Tuệ hơi không vui với việc cô ta không lễ độ, nhưng có thể do nhìn thấy trên váy trắng của người ta tràn đầy vết bẩn rượu đỏ, nên không có ý định so đo với cô ta, đúng là cô có lỗi trước.
“Xin lỗi, tôi thật sự không phải cố ý, nếu không tôi đền cho cô một chiếc váy nhé?” Giọng Thiên Ca Tuệ chân thành.
“Đền tôi chiếc váy? Cô nói ngược lại thật dễ dàng! Cô biết đây do ai thiết kế không? Toàn thế giới xem ra chỉ có một chiếc như vậy! Cô bồi thường nổi sao?!” Giọng người phụ nữ vút cao the thé vang lên.
“Đắt nữa chúng tôi cũng bồi thường nổi!” Úy Nam Thừa đi tới ôm eo bà xã, giọng lẫm liệt nói.
Tuệ Tuệ đã rất tốt có ý xin lỗi rồi, người phụ nữ này lại nhất quyết không tha, thật sự để cho anh không nhìn được, không phải là một chiếc váy sao? Còn có thứ Úy Nam Thừa anh không bồi thường nổi sao? di@en*dyan(lee^qu.donnn)
Vũ Huệ từ nhỏ đã ở nhà ăn sung mặc sướng lớn lên, đương nhiên không chịu nổi chút bực bội, tính khí đại tiểu thư rất nặng, hôm nay bị một người phụ nữ xa lạ đụng vào, cô nhất định muốn gây khó khăn một phen. Mặc dù người phụ nữ này ăn mặc rất quý giá, lấy thu hoạch ba tháng này của cô, trong danh viện * thành phố W dường như không có người như vậy.
(*) danh viện: thời xưa chỉ những người có danh vọng giới tính nữ (Nam gọi là danh lưu). Cho đến ngày nay, chỉ những người có quan hệ với giới quan lại quyền quý ở xã hội thượng lưu, hoặc thuần túy là người nổi tiếng, không liên quan gì đến tác phong, tu dưỡng, đạo đức tài nghệ.
Cho nên, cô sẽ không khách khí.
Nhưng mà cô lại biết người đàn ông trước mắt, là người trước mắt được xếp hạng người đàn ông hoàng kim còn độc thân ở trong nước thậm chí trên thế giới, giá trị con người cực lớn, ngay từ bốn năm trước khoa học kỹ thuật Úy Cốc đã thành công đưa ra thị trường Newyork ở Mỹ, mấy năm nay cổ phiếu cũng vững bước chân đi lên cao.
Là đối thủ mà ngay cả cha cũng phải kính sợ ba phần, nói tuổi cậu ta còn trẻ mà có thủ đoạn và quyết đoán như thế, đúng là hậu sinh khả úy!
Tại sao đột nhiên lại bảo vệ người phụ nữ này? Không phải chỉ là một bạn đồng hành giới tính nữ * thôi sao? Có cần phải như vậy không? Nói chuyện cũng càng thêm cay nghiệt.
(*) Nguyên gốc: 女伴, có thể hiểu là bạn gái hoặc bạn đi cùng (đồng hành) giới tính nữ.
“Thì ra là bạn gái mới của Úy tổng, vẻ thùy mị cũng chẳng có gì đặc biệt, làm gì mà phải bảo vệ như vậy? Qua tối nay còn không biết là ai biết ai đó?’
Trong tròng mắt đen lạnh lùng của Úy Nam Thừa lộ ra ý lạnh, anh thật sự không biết người phụ nữ đối diện, giọng điệu lạnh như băng, “Xem ra vị tiểu thư này là người thường chơi trò chơi này, nếu không sao lại biết rõ ràng như vậy! Đừng tưởng rằng cô biết nhiều đàn ông, sẽ có thể tăng giá trị con người của cô lên, chỉ sợ người ta dã sớm quên mất cô không còn một mống rồi!”
Vũ Huệ tức giận đến toàn thân phát run, thì ra Úy Nam Thừa đang biến tướng chửi mình là kỹ nữ!
Thiên Ca Tuệ tựa vào trong ngực ông xã cố nén cười đến khổ sở, thì ra Thừa của cô còn có một mặt như vậy, nhìn anh ra mặt vì mình trong lòng khỏi phải nói có bao nhiêu cao hứng.
“Huệ, xảy ra chuyện gì?” Đột nhiên có một người đàn ông mặc âu phục màu trắng đi từ sau tới, tác phong nhanh nhẹn, phong cách thanh lịch, gương mặt quen thuộc kia khiến cơn tức của Thiên Ca Tuệ lập tức xông lên.
“Phóng, bọn họ bắt nạt em! Còn mắng em!” Vũ Huệ kéo cánh tay bạn trai khóc lóc kể lể. die ennd kdan/le eequhyd onnn
Khi người đàn ông này thực tập ở công ty nhà cô, cô đã nhìn trúng rồi, cha cũng không phải coi trọng anh ấy bình thường, nói anh là nhân tài khó được, cho nên cô mới vắt óc tìm kế phải lấy được anh. Mà anh cũng quả thật làm cho cô cảm động tự hào, vừa mới tốt nghiệp một năm, anh chỉ bằng thực lực của mình đã ngồi lên vị trí quản lý khu vực, lấy được khẳng định nhất trí trên dưới công ty.
Khi Bùi Phóng nhìn thấy một nam một nữ trước mắt, trong nháy mắt ngây ngốc, đáy mắt lóe lên nụ cười khổ, xem ra hôm nay không tránh khỏi.
Khi Thiên Ca Tuệ nhìn thấy động tác thân mật của hai người trước mặt thì đốm lửa trong lòng kia “Vèo” cái xông lên rồi.
“Đây chính là bạn gái MỚI của anh? Thật đúng là không ra hình dáng gì! Đồ vỏ ngoài trống rỗng, còn không bằng một phần ngàn của Yên nhi! Thật sự không nghĩ tới Bùi tiên sinh luôn làm người khiêm tốn, ánh mắt lại thấp đến nước này! Thật đúng là người phân theo nhóm vật họp theo loài! Tôi ngược lại muốn nhìn các người có thể như thế bao lâu!” Lời nói châm chọc liên tiếp bật ra, Thiên Ca Tuệ khôn ngoan trút giận, chữ “Mới” kia cô cắn đặc biệt nặng, thật sự giống như phụ họa lời vừa rồi ông xã âm thầm trào phúng Vũ Huệ.
Thật ra thì, cô vẫn còn giữ lại một chút, không mắng Bùi Phóng máu chó đầy đầu, chỉ giễu cợt anh ta mấy câu, dù sao nơi này vẫn là trường hợp công cộng, cô nể mặt mũi Yên nhi, chừa cho anh ta mấy phần mặt mũi.
Úy Nam Thừa vẫn ôm eo bà xã, híp mắt nhìn một nam một nữ đối diện, thì ra người đàn ông trẻ tuổi này chính là Bùi Phóng mà Tuệ Tuệ hận đến cắn răng nghiến lợi, như vậy vị bên cạnh kia chính là Vũ Huệ, thiên kim của khoa học kỹ thuật “Vũ Huy”.
Cho tới bây giờ Vũ Huệ chưa từng chịu uất ức như vậy, lại trong cùng một thời gian bị Úy Nam Thừa và người phụ nữ này cùng mắng cho đến không chịu được như thế, giận đến hàm răng nghiến vang lên kèn kẹt, thật sự muốn đi lên kêu người phụ nữ kia nhiều chuyện.
Nhưng khi nghe được “Yên nhi”, mới nghĩ đến người phụ nữ này nhất định có quan hệ rất tốt với Đổng Yên bạn gái cũ của Bùi Phóng, bằng không cũng sẽ không trút giận thay cô ta, bỡn cợt Bùi Phóng không đáng một đồng.
“Cô con điên này! Mắng ai đó! Đừng tưởng rằng ỷ vào cưng chiều của Úy Nam Thừa thì tự coi mình là nhất rồi, nói cho cô biết, cô còn thiếu rất nhiều tư cách!” Vũ Huệ chửi.
“Có đủ tư cách hay không đúng là không liên quan đến cô!” Cho tới bây giờ Thiên Ca Tuệ cũng không phải đèn đã cạn dầu. dfienddn lieqiudoon
“Ghê tởm! Không biết xấu hổ!” Vũ Huệ giở trò ngang ngược.
“Huệ! Đủ rồi!” Bùi Phóng khẽ kêu, đúng là anh có lỗi với Yên nhi, Yên nhi hiền lành có giáo dục không mắng anh cũng không đánh anh, bạn tốt của cô giúp cô hả giận cũng là việc nên làm, anh có thể chịu đựng.
Anh bây giờ, còn có cái gì có thể không thừa nhận?
“Phóng!” Vũ Huệ không thuận theo nhìn bạn trai, trong mắt tràn đầy lửa giận.
“Đi thôi, bác Thành đang ở bên kia tìm em đấy.” Bùi Phóng thật sự không muốn ở lại thêm một giây, nhìn thấy Tuệ Tuệ anh sẽ nghĩ đến Yên nhi, Yên nhi của anh, bây giờ sống tốt không?
Lòng khẽ đau nhức, đến mỗi đêm, vị trí trái tim anh, đều sẽ đau từng cơn, đau đến anh không thể nào ngủ được, cô gái cười khẽ nói này, dịu dàng như nước này luôn không ngừng chui vào trong đầu óc anh, xua đi không được.
Vũ Huệ rất không cam tâm cứ rời đi như vậy, nhưng cô biết dù sao đây cũng là địa bàn của người ta, công ty nhà mình vừa mới phát triển đến đây, còn chưa đứng vững gót chân, cô chỉ có thể chờ đợi, một ngày nào đó cô sẽ trả thù người phụ nữ phách lối này!