“Cám ơn! Người này đổ nước vào não đi! Nói cám ơn với tôi cái gì!” Lam Tạp say rượu lầm bầm lầu bầu, nhét điện thoại di động vào trong túi Tuệ Tuệ.
“Bệnh thần kinh! Chúng ta không cần để ý đến anh ta! Tiếp tục uống rượu!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tuệ Tuệ bị rượu cồn hun đến đỏ bừng bừng, trong đầu hoàn toàn mơ hồ, cánh tay khoác lên bả vai Già Đại, dáng vẻ hai anh em tốt.
“Đúng, uống rượu! Tối nay thật vui vẻ! Không đúng, tối nay thật ra không nên vui vẻ, ngày mai chúng ta sẽ tách ra, đằng đẵng hai tháng! Tớ rất luyến tiếc đó!” Già Đại nghiêng đầu dựa vào Tuệ Tuệ.
“Tớ cũng không nỡ như vậy...” Lam Tạp tự lẩm bẩm, ngã trên đùi Tuệ Tuệ, ngước nhìn bầu trời ban đêm, giơ cánh tay lên đếm ngôi sao.
“Một, hai, ba, bốn, năm, sáu...”
“Đừng đếm nữa! Sao có thể đếm rõ được, chỉ có điều tối nay thật nhiều sao, lấp lánh, thật xinh đẹp.” Thiên Ca Tuệ diee ndda fnleeq uysd doon gạt tay đang đếm sao của Tạp Tạp, cũng học cô ấy ngã ngửa trên thảm cỏ, nhìn ngôi sao Bắc Đẩu lớn nhất kia, chớp chớp đôi mắt mù sương.
“Này! Không cho hai cậu ngủ! Nghỉ hè có kế hoạch gì không? Mẹ nói muốn tớ trở về Nhật Ban, nhưng mà tớ muốn đi Provence nước Pháp, các cậu có muốn cùng đi không?” Già Đại rất bất mãn với hành động nằm dưới đất của hai người.
Lam Tạp gạt móng vuốt của Già Đại ở trên mặt mình, “Không đi, tớ ngay cả đi Ô Trấn * cũng phải suy tính liên tục, nào dám chạy ra nước ngoài chứ! Làm hộ chiếu gì đó cần rất nhiều tiền!”
(*) Ô Trấn (乌镇) đây là một thị trấn phía Bắc của thành phố Gia Hưng và thành phố Đồng Hương của tỉnh Triết Giang, là nơi tiếp giáp giữa tỉnh Triết Giang và Giang Tô (tiếp giáp với huyện Ngô Giang tỉnh Giang Tô)
“Tạp Tạp, cậu sai rồi, phụ nữ nhất định phải hung ác với bản thân, đừng không nỡ, muốn làm cái gì thì làm! Có lẽ năm năm sau cậu có đủ tiền để đi du lịch, nhưng tự do sẽ không chờ cậu.” Thiên Ca Tuệ cảm giác mình bây giờ rất không tự do, làm cái gì chơi cái gì đều phải suy tính nhiều phương diện, không thể nào hoàn toàn hành động tùy ý.
“Tiểu dạng! Còn nói đạo lý lớn như vậy với tớ hả!” Lam Tạp nhéo mặt bạn, cười đến vô cùng hồn nhiên.
Ba người cứ ngồi chém gió câu được câu không như vậy, sung sướng trước nay chưa từng có.
Úy Nam Thừa vốn ngồi uống rượu trong quầy bar với Quế Bá Lăng, kể từ sau khi biết Đóa Nhụy chính là Tiêu Nhụy Nhụy – em gái ruột của Tiêu Y Y, tâm tình Quế Bá Lăng càng thêm xuống thấp, thì ra mình là một đại ngốc triệt triệt để để, bị người ta lợi dụng ròng rã ba năm.
Hai người mỗi người đều có việc phiền lòng, Úy Nam Thừa còn lo lắng tối nay Tuệ Tuệ thi xong, nghĩ tới muốn đi đón cô về nhà không, gọi mấy cú điện thoại qua, bên kia đều đang cãi nhau, nói đang uống rượu.
Vừa nghe thấy Tuệ Tuệ nói đang uống rượu, anh hơi đứng ngồi không yên rồi, anh rõ ràng khả năng uống rượu của Tuệ Tuệ nhất, sau khi uống nhiều thích nói xằng nói bậy, còn có thể làm vài việc không thể tưởng tượng, ví dụ như cởi quần áo, khiêu vũ, v.v...
Cho nên, anh phải lập tức chạy đến mới được.
Quế Bá Lăng vừa nghe Thừa định đi, vội lôi kéo ống tay áo Thừa không buông tay, hết cách rồi, anh không thể làm gì khác mang theo tiểu Quế một đường chạy như điên tới trường học, bình thường đường xe gần hai giờ, hôm nay cứng rắn rút ngắn xuống một giờ mười phút.
“Chậm một chút! Chậm một chút đi!”
“Cứu mạng với! Cậu đây chính là gián tiếp mưu sát tôi!”
“Đại ca à, em van cầu anh mà, chậm một chút được không? A!!!”
“Cậu định liều mạng cũng đừng lấy tớ làm đệm lưng!”
Đoạn đường này, đều là tiếng gào thét như giết heo của Quế Bá Lăng, vang dội trên quốc lộ yên tĩnh, thậm chí có chiếc xe đi qua bên cạnh cũng sẽ kinh ngạc nhìn chiếc Land Rover lướt đi nhanh chóng.
Dường như trong đó có tiếng người đàn ông kêu cứu mạng? Hơn nửa đêm phát thần kinh cái gì!
Xe dừng bên cạnh sân tập trường học, Quế Bá Lăng lau mồ hôi trên người, vuốt trái tim vẫn còn đập loạn của mình, di ien n#dang# yuklle e#q quiq on rượu tối nay anh uống đều bị hù dọa ra, bài tiết qua lỗ chân lông ra ngoài hết rồi!
Thật cmn uất ức, hoàn toàn tỉnh táo.
Úy Nam Thừa vốn không để ý đến sự hiện hữu của cậu ấy, trực tiếp chạy vào trong sân tập, thấy ba nữ sinh nằm xiêu xiêu vẹo vẹo trên sân cỏ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, cũng may, Tuệ Tuệ hôm nay không làm ra chuyện gì quá đáng.
Thiên Ca Tuệ trong mơ mơ màng màng giống như thấy một quỷ sứ đáng ghét xuất hiện, tại sao lại té, đầu lên trên, chân hướng xuống? (*__*) chơi thật vui ~~~~
“Tuệ Tuệ, đừng ngủ ở đây, cảm lạnh rồi.” Úy Nam Thừa trực tiếp ôm eo Tuệ Tuệ.
“Không! Thả tôi xuống! Anh là ai? Ông xã tôi biết sẽ mất hứng đấy!” Thiên Ca Tuệ hơi híp mắt lại, chân tay càng không ngừng đấm đá, náo loạn muốn xuống.
Đang nghe những lời “Anh là ai?”, mặt Úy Nam Thừa rất đen, nhưng nghe câu nói phía sau tâm tình tốt hơn nhiều rồi.
“Tuệ Tuệ, anh ta giống như chính là ông xã cậu.” Già Đại ở bên cạnh cười khanh khách.
Lam Tạp vẫn còn nằm trên đất đếm sao, miệng lẩm bẩm.
“Anh ta không phải! Dung mạo ông xã tớ đẹp trai hơn anh ta nhiều, hơn nữa đối xử rất tốt với tớ, sẽ không hung dữ.” Thiên Ca Tuệ chán ghét đẩy Úy Nam Thừa.
Quế Bá Lăng vừa lúc đi tới, nghe được câu này suýt chút nữa cười ra tiếng, nhưng vừa đối diện với tròng mắt y hệt hung thần ác sát của người nào đó, lập tức thức thời ngậm miệng.
“Tôi mang Tuệ Tuệ đi trước, cậu phụ trách đưa hai cô ấy về ký túc xá an toàn.” Úy Nam Thừa không để ý tới người phụ nữ nhỏ đùa giỡn trong ngực, ôm cô bước nhanh mà rời đi.
“Cậu nói gì? Để cho tôi phụ trách đưa hai cô ấy về ký túc xá?” Quế Bá Lăng không thể tin nhìn hai nữ sinh còn đang nằm trên đất không chịu đứng lên, cảm thấy tối nay ra ngoài uống rượu với Thừa chính là một quyết định vô cùng sai lầm, càng thêm không nên lôi kéo ống tay áo của cậu ấy không để cho cậu ấy đi, càng không nên ngồi lên xe của cậu ấy.
Một đường liều mạng bão táp, mạng mất một nửa không nói, còn phải phụ trách khắc phục hậu quả cho hai nữ sinh uống rượu say này, quả thật buồn cười!
Già Đại chu chu cái miệng anh đào nhỏ nhắn xinh xắn, mở trừng hai mắt, “Anh chui ra từ chỗ nào? Dưới nền đất sao? Chẳng lẽ anh chính là thổ địa công công?”
Quế Bá Lăng rất tức giận, anh biết cô nữ sinh này, tên là Tang Mộc Già Đại gì đó, ngày Tuệ Tuệ tựu trường đã gặp hai lần, sau lại chính ở tiệc sinh nhật của Dương, hình như mình hôn cô...
“Cái gì thổ địa công công? Ở đó có thổ địa công công?” Lam Tạp híp mắt nhìn chung quanh.
“Mau dậy đi, tôi đưa các cô về ký túc xá.” Quế Bá Lăng bước một bước dài đến kéo Già Đại ngồi dưới đất và Lam Tạp nằm trên đất.
Để trọng tâm của hai cô tựa lên người mình, cố hết sức đi về ký túc xá.
“Cậu là ai? Buông hai cô ấy ra!” Đột nhiên chạm mặt một người đàn ông xa lạ.