Cục Cưng Lật Bàn: Con Là Mẹ Trộm Được?

Chương 142




Gần sau nửa đêm Niệm Thần mới mơ mơ màng màng ngủ, lúc này, Hoắc Cảnh Sâm ngồi ở mép giường, đăm chiêu nhìn gương mặt dịu dàng của Niệm Thần được bao phủ bởi ánh đèn, rất lâu sau đó dường như đã quyết định gì đó, thở dài.

Hoắc Cảnh Sâm dù có vô tâm tới đâu cũng không thể tùy tiện lôi kéo người khác **, bản thân hắn vốn không thể sơ sót, mặc dù lúc này, hắn đã trút bỏ hào quang của tổng giám đốc Hoắc thị.

Chuyện xảy ra hai ngày nay rất kỳ quái, hơn nữa trước mắt còn rất nhiều suy đoán bất thường, không thể không nói, tất cả vẫn còn trên đầu sóng ngọn gió, bản thân Hoắc Cảnh Sâm vẫn còn bị chú ý rất nhiều, đối với giới truyền thông, dù ở hiện tại, chỉ cần khuôn mặt yêu nghiệt của Hoắc Cảnh Sâm xuất hiện trên một trang của tờ báo nào đó, tờ báo này ngay ngày hôm sau sẽ được mọi người điên cuồng mua về.

Cho nên, ngày hôm sau xuất hiện tin tức Hoắc Cảnh Sâm tới bệnh viện đệ nhất.

Hoắc Thần Viễn cũng ở bệnh viện này, điều này đại đa số truyền thông đều rõ ràng, cho nên Hoắc Cảnh Sâm vốn phụ tử tình thâm (ý nói tình cảm cha con sâu nặng), đêm khuya sang đây thăm con trai của mình là việc rất bình thường.

Nhưng mấu chốt ở chỗ truyền thông rất thần tốc, trong bất cứ thời điểm nào cũng không thể coi thường bản lĩnh này, ngày hôm sau đã có bài báo về Hoắc Cảnh Sâm và hai anh em song sinh, đồng thời còn có cả Mộ Niệm Thần, tới thời điểm này đây là suy đoán hợp lý nhất về mẹ của hai đứa trẻ, lúc này, ngay cả việc Hoắc Cảnh Sâm đến Mộ thị nhậm chức cũng khiến người ta phải nghĩ những chuyện này có liên quan.

Bởi như vậy, tranh cãi lớn nhất chính là hôn lễ vào mười ngày sau của Hoắc Cảnh Sâm và Cố San San, từ khi chuyện Hoắc Cảnh Sâm phá sản xảy ra đến bây giờ Hoắc Cảnh Sâm và Cố San San chưa hề cùng ra mắt mọi người.

Mà sáng nay một tờ báo đã đăng ảnh Mộ Niệm Thần ngồi trên đùi Hoắc Cảnh Sâm, hai người say sưa hôn nhau, hình ảnh hơi mờ do vội vàng in từ máy ảnh, cùng lúc lại có hình ảnh phóng đại hai anh em sinh đôi bên cạnh, cẩn thận chút có thể thấy hai bức ảnh này chụp trong cùng một địa điểm.

Dĩ nhiên, chuyện này, người đọc ngoài quan tâm gia đình bốn người là nhân vật chính, còn để ý Cố San San.

Nếu nói bức hình gia đình bốn người này gây bất lợi với Cố San San, thì sự việc xảy ra sáng này khiến dân chúng phẫn nộ chính là chứng cớ ba của Cố San San – Cố Thanh Nguyên mấy năm gần đây tham ô hối lộ để lên chức thị trưởng, mẹ kế của Cố San San – Mai Dĩ Thanh cũng trong mấy năm gần đây quan hệ bừa bãi với nhiều người nên đã mắc bệnh phụ khoa (bệnh viêm nhiễm ở bộ phận sinh dục nữ).

Mai Dĩ Thanh là mẹ đẻ Hoắc Cảnh Sâm, việc này mọi người thành phố A đều biết, người đàn bà này ban đầu lấy người đàn ông độc thân hoàng kim lớn nhất lúc ấy là Hoắc Thiên Hoa, sau khi ly hôn thì lấy thị trưởng Cố Thanh Nguyên, cho tới nay ít nhiều gì người đàn bà này trong mắt mọi người tuyệt đối không tốt đẹp gì, nếu không thì không thể có quan hệ với hai người lớn nhất thành phố A này.

Phản ứng dây chuyền của truyền thông thỉnh thoảng lại phát huy hết mức, điều cần thiết chỉ là cơ hội, trước mắt, đời sống cá nhân thối nát của Mai Dĩ Thanh bị đưa ra ánh sáng đồng thời bên cạnh còn có một tấm hình mờ là ảnh Cố San San, truyền thông rất chú ý tới điểm này, vì vậy trong một đêm, đời sống cá nhân của cô con gái thị trưởng Cố San San này cũng bại lộ trước mắt công chúng, trình độ thối nát thậm chí so với Mai Dĩ Thanh chỉ có hơn chứ không kém.

Sáng sớm Niệm Thần bị sự ồn ào bên ngoài đánh thức, ngày hôm qua bị Hoắc Cảnh Sâm giày vò đến nửa đêm vẫn chưa hoàn toàn hết tức giận, hơn nữa còn phải rời giường sớm, lúc này, nếu Niệm Thần mở mắt lúc này mà không có Hoắc Thần Viễn ở cạnh giường giúp cô giữ lại lý trí, thì giờ phút này nhất định cô đã cầm lấy bình hoa bên cạnh tủ đập tan rồi.

Mà, trò cười sáng hôm nay, chính thức kết thúc.

Sau khi tắm qua, Niệm Thần bỏ qua ồn ào bên ngoài, ngồi trên giường hưởng thụ bữa sáng phong phú, thầm nghĩ lúc này Hoắc Thần Viễn thật sự im lặng một cách bất thường, Tây Hàn dựa người trên sofa, mắt mơ màng, khiến Mộ tiểu thư rất không trong sáng nghĩ, cách sống về đêm của con trai mình càng ngày càng giống ba hắn rồi.

Dĩ nhiên, sự vui vẻ và ngon miệng không giữ được lâu, thậm chí cảm giác no bụng của Niệm Thần biến mất hoàn toàn vào lúc Hoắc Thần Viễn lạnh lùng mở tờ báo trước mặt Niệm Thần ra, hình ảnh lớn nhất trên tờ báo chính là cảnh Niệm Thần ngồi trên đùi Hoắc Cảnh Sâm, hai người ôm hôn nồng nàn.

Chỉ liếc mắt một cái, Niệm Thần lập tức rất mất hình tượng sặc cháo, ho mãi vẫn không nuốt xuống được, khuôn mặt nhỏ nhắn kìm nén đến đỏ bừng, trong lòng thầm lôi cả nhà Hoắc Cảnh Sâm ra nguyền rủa.

Hình ảnh không phù hợp với trẻ em này lại bị mấy đứa nhóc nhà mình nhìn thấy, lúc bọn họ đăng tấm hình mà không được sự đồng ý của cô, chụp cô xấu như thế, còn Hoắc Cảnh Sâm lại yêu nghiệt mười phần là ý gì đây? (Kate: *đơ hình* tưởng chị ý lo gì, hóa ra… -_-||| )

"Mẹ à, mẹ sao lại có thể dễ mất bình tĩnh như vậy, ngọn gió nhỏ mà đã khiến mẹ thế này, sau này sao đủ khả năng đứng sau ba con đây?"

Hoắc Thần Viễn rất tốt bụng đưa tới một ly nước, đôi mắt phóng điện liên tục, dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tuyệt đối lưu manh khiến người ta không chịu nổi.

Gen của Hoắc Thần Viễn rất mạnh mẽ, điều này từ lần gặp mặt đầu tiên Mộ tiểu thư đã hiểu rõ, lúc này, đối với lời nói quá cường đại này của Hoắc Thần Viễn, Mộ tiểu thư quyết định bỏ qua, tiếp tục chìm trong nỗi bi thương vì tấm hình quá xấu, phẫn hận lật trang kế tiếp.

Chuyện xảy ra đêm qua Mộ tiểu thư cảm thấy thật quá sức chịu đựng, khi cô thấy dòng chữ bên trên: "Mộ Niệm Thần PK Cố San San, Mộ Niệm Thần toàn thắng", thì lòng hư vinh của Mộ tiểu thư mới thỏa mãn hơn một chút.

Lúc này, khi Mộ tiểu thư hả hê đắc ý nhìn hướng hai đứa con trai, bạn nhỏ Tây Hàn đứng lên, đưa cho cô cái khăn tay trắng muốt, phối hợp với nhạc nền là nụ cười khinh bỉ của Hoắc Thần Viễn:

"Cười nữa thì nước miếng rơi xuống khăn trải giường cũng đủ để làm mọi người trong phòng chết đuối đấy ạ."

"........" Mộ tiểu thư lập tức câm nín.

Xem xong toàn bộ tờ báo là chuyện của nửa giờ sau, lúc này, Mộ tiểu thư căm hận tới tận xương tủy, gấp tờ báo lại, biểu cảm trên mặt là dáng vẻ ân cần chuẩn bị dạy bảo con cái, ánh mắt chiếu vào bạn nhỏ Tây Hàn ngồi trên sofa im lặng nãy giờ:

"nói thật đi, con trai, việc này có phải do con giở trò quỷ không? Con làm như thế là không có đạo đức, các con sao có thể tùy tiện bình luận về chuyện người lớn? Mặc dù nói Cố San San mất cân bằng nội tiết khiến người ta khó chịu, bộ dạng Mai Dĩ Thanh kia khiến cả nhà ta bực mình, nhưng hai đứa vẫn là trẻ con, không nên nhúng tay vào việc này, hơn nữa, tại sao không chọn hình mẹ thật xinh đẹp mà đăng lên, như vậy thì người nào nhìn vào cũng thấy tỉ lệ thắng trong trận tranh chồng này của mẹ sẽ lớn hơn."

"............"

Bạn nhỏ Tây Hán im lặng, mẹ, thật ra thì do mẹ tức giận vì ảnh của mình không xinh đẹp bằng Cố San San phải không, đâu thể có biện pháp nào khác, ba cũng đã nói, mẹ xấu xí như thế nào cũng phải đăng, như vậy về sau ba mới không lo sẽ có tình địch.

"..........."

Hoắc Thần Viễn im lặng khinh bỉ, tuyệt đối không nói cho người phụ nữ ngốc này suy nghĩ của ba, nếu không sẽ chắc biết được mẹ sẽ đắc ý tới mức độ nào.

"............"

BOA ngồi một bên rên một tiếng, lấy chân che mặt, bất động đứng cạnh Hoắc Thần Viễn.

Lú này cụm từ "đắc ý vênh váo" hợp với Niệm Thần hơn bao giờ hết, lúc này, người phụ nữ nào đó không để ý hình tượng mà cười lớn, quên mất miệng vết thương và lời cảnh cáo của bác sĩ. Sau khi cơn đau biến mất, người phụ nữ im lặng nghĩ, phải bình tĩnh, để lại sẹo thì sao có thể PK Cố San San được. (dành cho những bạn chưa biết ~ có lẽ mọi người biết rồi nhưng ta cứ giải thích PK là thuật ngữ sử dụng nhiều trong các game kiếm hiệp, PK = Personal Killing, hiểu đơn giản là đi giết game thủ khác, trong hoàn cảnh khác thì có thể hiểu là đấu với người khác)

Trong đầu thoáng qua một loạt hình ảnh kiều diễm xảy ra vào lúc nửa đêm, Mộ tiểu thư rất không hình tượng đỏ mặt tim đập nhanh một hồi, nhưng vừa nghĩ tới cái gã Hoắc Cảnh Sâm này sáng sớm đã không thấy bóng người, trong lòng lại căm hận vô cùng, đàn ông không có ai tốt đẹp, những lời này tuyệt đối chính xác.

Bên ngoài vẫn chưa hết ồn ào, cho nên, Niệm Thần ăn sáng xong vẫn muốn tiếp tục nguyện vọng đã bị bóp chết từ lâu là dạy dỗ hai đứa con của mình, hai bảo bối đang cầm máy tính bảng trên ghế sofa nghiên cứu gì đó, nhưng ngại vì dáng vẻ hai cậu nhóc vô cùng nghiêm túc, Mộ tiểu thư bĩu môi, không nói gì.

Những tiếng ồn ào ngoài phòng trong nháy mắt lên tới đỉnh điểm, thậm chí dường như đang sục sôi, Niệm Thần vừa nghe thấy âm thanh không bình thường, sau đó cửa phòng bệnh lập tức bị đám người như nước lũ đẩy ra, phóng viên nối đuôi nhau vào, đúng lúc Niệm Thần trợn mắt hốc mồm, Cố San San và tám vệ sĩ xuất hiện trước mặt Niệm Thần.

Kịch vui của sáng sớm hôm nay bây giờ mới chính thức bắt đầu, lúc Niệm Thần lấy lại tinh thần thì những ánh đèn flash liên tục chớp lóe, cô chỉnh lại vẻ mặt của mình để lúc lên báo có thể so sánh với khuôn mặt trang điểm kĩ càng của Cố San San.

Hai cậu nhóc Hoắc Thần Viễn và Hoắc Tây Hàn hiển nhiên không dự đoán được sẽ xảy ra việc này bên ngoài đều có vệ sĩ của Hoắc Cảnh Sâm bảo vệ, trừ phi có người cho phép nếu không những phóng viên này không thể vào đây được, mà giờ khắc này nhìn đám người ở mãi bên ngoài, hai cậu nhóc cau mày nhìn tình huống bất ngờ này, lúc chưa có bất cứ hành động gì, 'pằng --' một tiếng, trong nháy mắt xung quanh lập tức yên lặng.