Ads
• Chương 123: Cao cấp đấu sơ cấp
Tư Kình Vũ vẫn cười: “Em đã nguyện ý trở thành nhà thiết kế của Lãng Ức, anh đương nhiên hoan nghênh. Nếu nói như vậy, mọi việc làm tiếp theo của Lãng Ức, chắc em cũng sẽ phối hợp tốt, phải không?
Nhan Nghiên nhìn ánh mắt Tư Kình Vũ, không hiểu sao chợt cảm thấy lo sợ. Cô cho rằng khi mình công bố những văn bản này, quan hệ giữa hai người sẽ trở nên quyết liệt. Nhưng cô không ngờ hắn lại lạnh lùng bình tĩnh như vậy, chỉ có khi mới bắt đầu ánh mắt hắn toả ra một tia đắc ý, ngay sau đó, ánh mắt liền kín như bưng, khiến cô lật hết lá bài của mình lên. “Chuyện đó là đương nhiên, công việc của em, em nhất định sẽ làm tốt.”
“Vậy là tốt rồi” Khoé miệng vui vẻ của Tư Kình Vũ càng rộng hơn, “Có một chuyện khác anh nghĩ cũng sẽ không có gì thay đổi” Tư Kình Vũ nói xong, rời khỏi bàn làm việc, đi đến bên cạnh cô, “Anh nghĩ, em cũng chưa quên chúng ta còn có một thoả thuận khác.”
Nhan Nghiên sắc mặt cứng lại, trên người Tư Kình Vũ cớ hơi nóng mãnh liệt, hắn cứ như vậy đến gần cô, mùi đàn ông quen thuộc ập đến, khiến Nhan Nghiên ngừng thở lại, giọng nói cũng không tài nào giữ được sự tự nhiên: “Anh cho rằng đến nước này, chúng ta còn có thể, còn có thể như vậy sao?”
“Vì sao lại không thể!” Tư Kình Vũ đặt tay lên eo cô, “Chẳng lẽ em cho rằng em làm cổ đông của Lãng Ức, có thể không cần tiếp tục làm người đàn bà của anh? Nhan Nghiên, em có thể đừng ngây thơ như vậy được không?”
“Anh đã biết mục đích của em, hẳn là hiểu rõ mục đích của em khi ở lại Lãng Ức. Đã như vậy, anh còn muốn em ở bên anh, anh không sợ có một ngày nào đó em sẽ vắt kiệt anh?” Tất cả thần kinh Nhan Nghiên căng thẳng, hai mắt mở to nhìn Tư Kình Vũ.
“Nhan Nghiên, anh cũng rất tò mò” Khuôn mặt Tư Kình Vũ như sắp dán chặt lên mặt cô, hơi thở của hắn phả lên cổ cô. Nhìn thấy trên da thịt trắng nõn của cô lộ ra từng cục nuốt nghẹn, hắn vô cùng thoả mãn. Tư Kình Vũ nhẹ nhàng kéo cổ áo của cô ra, phát hiện một đường vết đỏ mơ hồ có thể nhìn thấy được, khiến hơi thở của hắn càng gấp gáp hơn. “Em nên biết, em đem quân át chủ bài ra sớm như vậy, cho dù em có được cổ phần của Lãng Ức, anh cũng đủ bản lĩnh để tước đoạt quyền cổ đông của em, đến lúc đó em chẳng thể làm gì được nữa, làm sao em lại dám đưa quân át chủ bài ra nhanh vậy! Hay có thể nói rằng em hiểu lòng anh, dù cho anh sớm biết được mục đích của em, cũng sẽ không tống em ra khỏi thế giới của anh”
Hắn đang nói gì vậy! Nhan Nghiên nghi ngờ không biết cô có nghe nhầm hay không, hắn vậy mà lại nói hắn để ý đến cô. Không, nhất định là cô nghe lầm, hoặc cũng có thể đây mới là thủ đoạn thực sự của hắn. Nhan Nghiên khó thở, Tư Kình Vũ đang sát cô quá mức, hơi khí đàn ông tràn ngập cả người cô, “Em, em không hiểu anh đang nói gì!”
“Em hiểu chứ, Nhan Nghiên, em hiểu rõ!” giọng Tư Kình Vũ trầm thấp, khàn khàn, “Em quá hiểu rõ, nếu không làm sao em dám làm vậy, cứ lao thẳng về phía trước giống kẻ ngốc.”
Nhan Nghiên quay đầu nhìn Tư Kình Vũ, trong đầu cô chợt nảy ra một ý nghĩ, phải chăng Tư Kình Vũ đã đoán trước cô sẽ xuất chiêu này, chính vì vậy, hắn đã động thủ trước, do đó hôm nay cô nắm được những văn bản này cũng không có tác dụng gì. “Tư Kình Vũ, có phải anh đã biết từ trước?”
“Nhan Nghiên, em biết không?” Tư Kình Vũ dùng hai tay vây cô vào giữa bàn và trong ngực hắn, nửa người trên của hắn dán sát vào cô, làm Nhan Nghiên không thể không nửa ngồi nửa đứng vào chiếc bàn làm việc. Khoé miệng Tư Kình Vũ tràn ngập hứng thú và khiêu khích, “Anh rất thích em gọi tên anh, Tư Kình Vũ, vì sao ba chữ này từ trong miệng em nói ra lại có hương vị như vậy, anh còn nhớ trước đây trong nhật ký em còn hy vọng có thể gọi anh là Kình Vũ, có lẽ em có thể thử gọi xem!”
Nhan Nghiên hiểu, đấu với Tư Kình Vũ, không chỉ cần tâm lực mà còn phải có định lực. Ví dụ như hiện tại, lúc mới bắt đầu Nhan Nghiên còn nghĩ mình chiếm ưu thế, nhưng giờ đây cô lại cảm thấy mình giống như con mèo nhỏ bị hắn chơi đùa. Loại cảm giác này rất không tốt, làm cho tâm tình cô phút chốc trở nên vô cùng tồi tệ.
“Nhan Nghiên, nếu em muốn có, chỉ cẩn em thể hiện bản lĩnh của mình, anh tìm cho em cũng không sao.” Tư Kình Vũ đột nhiên thu hồi nụ cười, cắn lên vành tai của cô, “Chỉ có điều anh phải nhắc em, Lập Hạ là người không liên quan, dù nó có hay kích động một chút, nhưng bản chất cũng không phải là người xấu, em nên biết những bức ảnh kia đối với nó có tác hại ra sao!”
Nhan Nghiên vốn đang nóng bừng bỗng thấy lòng lạnh buốt, cô lạnh lùng nhìn hắn: “Tư Kình Vũ, đây là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất em giải thích với anh, em thừa nhận em đã nhìn thấy những tấm ảnh này từ trước, nhưng em chưa từng có ý định tung ra ngoài, cũng không gửi cho Lập Hạ. Em không phải là người Tư gia, loại chuyện này em sẽ không làm, dù có tin hay không là tuỳ anh.”
Tư Kình Vũ sững sờ, ánh mắt Nhan Nghiên trong sáng dị thường, lòng hắn chấn động, cắn chiếm hữu lấy đôi môi đỏ mọng của cô. Kỳ thật hắn cũng hoài nghi, dù là Nhan Nghiên sáu nắm trước, hay là Nhan Nghiên bây giờ, trên người cô đều có một khí chất thanh cao. Một Nhan Nghiên như vậy, làm sao có thể làm ra chuyện bỉ ổi ti tiện như vậy!
Nhan Nghiên tuyệt đối không ngờ, hắn sau đó lại hôn cô, làm sao sau đó hắn có thể hôn cô, vừa rồi hai người nói chuyện nghiêm trọng như vậy, có thể nói là tình trạng giương đao tuốt kiếm. Nhan Nghiên dùng sức đẩy hắn ra, cực lực chống đỡ ảnh hưởng của Tư Kình Vũ lên cơ thể mình. Mỗi lần như bây giờ, sự cách biệt về thể lực của đàn ông và phụ nữ đều biểu hiện rõ ràng, Nhan Nghiên có cố đẩy hắn ra cũng không được. Hắn hôn rất mạnh mẽ, thậm chí còn làm cô đau. Nhan Nghiên khẽ nhíu mày: “Tư Kình Vũ, anh đừng làm như vậy!”
“Em nói em đã từng thấy những tấm ảnh kia, làm sao em xem được, ai gửi cho em?” Tư Kình Vũ hơi buông lỏng Nhan Nghiên ra, nhưng vẫn kề môi mình vào môi cô, vừa thở mạnh vừa nói. “Là Vệ Tề Hàn? Vương Đồng? Hay là đối tác mới của em, Diêm Ưng Dương?”
Giây phút này Nhan Nghiên không phản ứng nổi, hắn nghi ngờ cô có quan hệ với Vệ Tề Hàn, Nhan Nghiên cũng không bất ngờ. Nhưng tại sao hắn lại biết được quan hệ giữa cô và Vương Đồng, vì sao lại biết Diêm Ưng Dương tìm đến cô với mục đích khác. Nhan Nghiên càng thêm sợ hãi, nam nhân này quả thực rất đáng sợ!
“Xem ra anh đoán đúng rồi.” Tư Kình Vũ cởi vài cúc áo cổ của cô, “Nhan Nghiên, anh không thể không cảnh báo trước, những người kia, mỗi người đều như lang sói. Còn em, dù có cố hết sức chống đỡ cũng chỉ như móng vuốt mèo con, muốn gãi ngứa còn được, nếu cùng bọn họ hợp tác, em sẽ bị ăn sạch không còn gì.”
Tư Kình Vũ nói rất đúng, mà những ngày qua Nhan Nghiên cũng cảm nhận được, đặc biệt là Vương Đồng, tâm cơ thủ đoạn của cô ta quá lợi hại, mấy lần đều khiến Nhan Nghiên trở tay không kịp. Dù như vậy, cô cũng không cần hắn phải cảnh tỉnh, trong miệng còn mạnh mẽ cứng cỏi nói: “Không liên quan đến anh!”
“Em sẽ sớm biết, chuyện này có quan hệ với anh hay không!” Tư Kình Vũ không tức giận, cũng dừng lại không khiêu khích Nhan Nghiên nữa.
Trong lòng hắn có vài phần nghĩ muốn thân mật với cô, thực sự không muốn dừng lại. “Được rồi, sắp tới công ty sẽ quay quảng cáo lớn nhất trong năm, tất cả những người có liên quan đều phải đến Thái Lan quay phim. Em là nhà thiết kế cũng phải đi cùng, em đi chuẩn bị cho tốt đi”
Nhan Nghiên không kịp phản ứng, lại không nhịn được, hỏi: “Quảng cáo do Lập Hạ và Diêm Ưng Dương cùng đại diện?”
“Đương nhiên, kế hoạch này nhằm quảng bá sản phẩm ra nước ngoài, mở thêm các buổi trình diễn thời trang, các thoả thuận, hợp đồng đều đã ký xong, làm sao có thể cứ đơn giản mà sửa được.” Tư Kình Vũ lại quay về bàn làm việc của mình, trở lại bộ dạng giải quyết công việc,
Nhan Nghiên vô cùng nghi ngờ, Tư Kình Vũ biết rõ Diêm Ưng Dương không có ý tốt gì, tại buổi kỷ niệm khánh thành công ty dường như Tư Kình Vũ đã nghi ngờ Diêm Ưng Dương. Còn Vương Đồng, hắn đã hoài nghi cô và Vương Đồng có quan hệ, tự nhiên sẽ biết Vương Đồng không có ý tốt, làm sao lại giữ kẻ địch ở bên mình. Hơn nữa Tư Kình Vũ vẫn muốn cô làm người đàn bà của hắn, rốt cuộc hắn đang nghĩ gì? Nhan Nghiên càng ngày càng không hiểu hắn!
Tư Kình Vũ giống như nhìn thấu tâm tư Nhan Nghiên, hắn cười cười, nói: “Nhan Nghiên, em đã bao giờ nghe câu “lạt mềm buộc chặt” chưa?” Tư Kình Vũ nhìn biểu lộ ngu ngơ của cô, trong giọng nói lại thêm vài phần yêu chiều. “Chỉ có người ngây ngốc như em mới đưa ra quân chủ bài nhanh như vậy, còn số ít người khác lại trốn ở nơi bí mật gần đó, chờ đợi thời cơ. Có quá nhiều người muốn đối phó với Tư gia, tất cả cũng đều chơi đùa với nhau, vừa mới ra trận lần thứ nhất, vừa vặn chỉ bắt đầu, làm sao anh lại để trò chơi kết thúc quá sớm được? Hơn nữa, còn có hoàng tước nấp đằng sau, không dụ được hoàng tước ra ngoài, thì trò chơi còn gì thú vị nữa”
Cuối cùng Nhan Nghiên cũng phải công nhận, cô và Tư Kình Vũ không cùng đẳng cấp với nhau. Hắn là cấp đại sư, còn cô chỉ như sơ cấp mới nhập môn. Trong trò chơi này căn bản Tư Kình Vũ không coi cô là đối thủ. Thậm chí Vương Đồng, Vệ Tề Hàn, Diêm Ưng Dương cũng chưa chắc đã lọt vào mắt hắn. Hắn nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện, lại vô cùng kiên nhẫn chờ từng người một đi lên võ đài, đưa ra từng lá bài của mình.
Nhìn biểu hiện ngốc nghếch của Nhan Nghiên, hắn nhịn không được cầm lấy tay Nhan Nghiên, nhẹ nhàng xoa bóp bàn tay mềm mại như không có xương. “Vì vậy, Nhan Nghiên, em đừng giở thủ đoạn gì nữa, em không đủ sức để chơi đâu.”
Nhan Nghiên coi như mình đã học được một khóa, rút tay về, trong lòng bàn tay như còn lưu lại độ ấm của Tư Kình Vũ, cô cười tươi như hoa: “Tư Kình Vũ, anh có biết điểm yếu trí mạng nhất của anh là gì không? Anh quá tự phụ! Anh cho rằng tất cả mọi chuyện đều nằm trong sự khống chế của anh? Trò chơi còn chưa kết thúc, chúng ta có thể chờ thử xem”
“Được, anh cho em cơ hội.” Tư Kình Vũ ngồi xuống ghế, nheo mắt nhìn cô, “Nhan Nghiên, em nên cố gắng thông minh hơn một chút nữa, đừng để anh thất vọng.”
Nhan Nghiên gật đầu nhẹ, hỏi lại: “Khi nào thì đi Thái Lan? Đi bao lâu?” Nếu phải đến Thái Lan, cô còn phải tìm người trông nom Tử Hằng, có lẽ phải để Tử Hằng ở ký túc trong nhà trẻ.
“Ba ngày sau xuất phát, còn thời gian phụ thuộc vào tiến độ quay của mọi người, quan trọng là không được quá một tháng, Miêu Phong sẽ đưa bản kế hoạch cho em. Nhan Nghiên, anh có thể đáp ứng em, chỉ cần em thực sự làm được, em có muốn lên vị trí đó, anh cũng sẽ không ngăn cản. Tử Hằng sẽ do Thanh tẩu chăm sóc, em cứ yên tâm. “Tư Kình Vũ cực kỳ thưởng thức nhìn Nhan Nghiên, hắn phát hiện ra mình không phải không bình thường, Nhan Nghiên đối chọi với hắn như vậy, càng tỏa ra sự mê người hơn trong mắt hắn, cơn ngứa ngáy trong lòng lại càng lợi hại hơn.