Cục Cưng Đến Nhà, Ba Ơi Mở Cửa Ra

Chương 194




CHƯƠNG 194: TỰ RƯỚC LẤY NHỤC

Nếu đã như vậy rồi, hai người bọn họ cần gì phải lưỡng lự nữa.

Kiều Minh Anh hít sâu một hơi, rũ tầm mắt xuống, khóe miệng nở một nụ cười đắng chát.

“Minh Anh, nếu không thì cậu đi bày tỏ lời xin lỗi với anh ta đi, nói không chừng là anh ta sẽ tha thứ cho cậu đó.” Dương Ly tiếp tục khuyên cô.

“Không thèm.” Cái miệng nhỏ của Kiều Minh Anh cong lên, dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa hai bên mắt: “Tớ mới không đi tự rước lấy nhục đâu, anh ấy không thích tớ, cho dù tớ có thích anh ấy thì cũng không có tác dụng.”

Sau khi Dương Ly nghe thấy như vậy thì cảm thấy rất buồn bực, cái cô gái ngốc này, làm sao anh ấy có thể không thích cậu được chứ?

“Cậu suy nghĩ thử xem, lúc đầu là do cậu nói những lời nói làm tổn thương người khác như vậy, cho dù sau đó Lê Hiếu Nhật nói những lời kia thì còn không phải là bởi vì cậu à?”

Đôi mắt của Kiều Minh Anh trầm xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ hơi quật cường cố chấp, cô biết là những lời nói đó của mình rất làm tổn thương người khác.

Thế nhưng mà Lê Hiếu Nhật còn muốn làm người khác tổn thương hơn so với cô mà?

Dương Ly thở dài, ô ấy cũng chỉ có thể khuyên đến mức này, nếu như các cô gái ngốc Kiều Minh Anh này vẫn cứ khăng khăng tiếp tục như thế, vậy thì cũng không có ai có cách cho cô.

Kiều Minh Anh ở trong nhà của Dương Ly mấy ngày, vẫn luôn không đến bệnh viện, quay phim Thần Tình vẫn còn đang được tiến hành, mỗi lúc đến thời gian quay thì cô sẽ đi đến địa điểm chỉ định, hoàn thành nhiệm vụ quay phim cùng ngày.

Mấy ngày nay Kiều Tiểu Bảo sẽ thường xuyên đến, thế nhưng lại không biết Lê Hiếu Nhật và Kiều Minh Anh cãi nhau, còn tưởng rằng Kiều Minh Anh chỉ là muốn ở chung với Dương Ly thôi, hai người bọn họ họp lại cùng một chỗ cũng không có nghĩa là gì.

Điều này cũng may mắn là Kiều Minh Anh và Lê Hiếu Nhật đã hiểu ngầm với nhau, còn biết loại chuyện này không thể để cho Kiều Tiểu Bảo phát hiện được.

Quay phim trong vòng một tháng, Kiều Minh Anh ngoại trừ việc mất hồn và quên cảnh quay thì việc quay phim diễn ra cũng coi như suôn sẻ.

Mấy ngày nay, Kiều Minh Anh thậm chí còn không bước qua cổng bệnh viện, cũng không biết vết thương của Lê Hiếu Nhật như thế nào rồi, nhưng mà có nhiều người chăm sóc như vậy chắc là cũng không sao đâu.

Kể từ sau ngày hôm đó, hai người bọn họ giống như người dung.

Kiều Minh Anh cũng đã dần dần quen với việc thỉnh thoảng bởi vì nhớ đến anh mà ngẩn người, ngay cả khi quay phim, bạn diễn của cô chính là Lục Cung Nghị, nhưng mà cô ấy lại nhìn nhầm thành Lê Hiếu Nhật…

Ngày hôm nay không có quay phim, Kiều Minh Anh liền làm ổ ở trong nhà của Dương Ly, ăn đồ ăn vặt của Dương Ly, ôm chiếc gối ôm yêu quý của Dương Ly, cầm máy tính bảng để lướt Facebook.

Chiếc gối ôm yêu quý này là do gần đây tặng từ một một cửa hàng mua sắm trực tuyến, có phong cách Umaru-chan, một cái gối ôm dài rất đáng yêu, ôm mềm mềm, cũng khó trách người phụ nữ mạnh mẽ như Dương Ly cũng thích như thế.

Lượt theo dõi Facebook của Kiều Minh Anh không nhiều, đa số đều là những người quen biết, có vài người là đồng nghiệp ở nước Anh, có vài người là bạn bè của người nhà, một số mới thì là quen biết gần đây.

Nhưng gần đây số người hâm mộ tăng lên không ít, đều là người hâm mộ tích lũy từ lần này.

Kiều Minh Anh không có việc gì cũng thích đăng chút ảnh tự chụp lên Facebook, lần này cô phát hiện có hàng trăm bình luận dưới bài đằn, nhưng mà trước đó cũng chỉ có bạn bè thôi.

Loại cảm giác này hình như là không tệ, chính là có người sẽ quan tâm đến cuộc sống của bạn.

Hẳn là do mấy ngày nay vẫn luôn ở trong nhà, Kiều Minh Anh luôn thích sự yên tĩnh cũng cảm thấy có nhiều người cũng không tệ.

Điện thoại đột nhiên vang lên, là do Dương Ly gọi điện thoại đến.

Kiều Minh Anh nhìn màn hình điện thoại, để máy tính bảng xuống, ấn nghe, khóe môi mang theo ý cười: “Nè Ly Tử, tớ nói cho cậu biết nha, người hâm mộ Facebook của tớ đã tăng hơn một trăm nghìn người rồi đó…”

“Thôi đi chị cả của tôi ơi, trước tiên cậu đừng có quan tâm chuyện người hâm mộ nữa, cậu đã nhận được thư mời của hội cựu sinh viên chưa?” Giọng nói lo lắng không yên của Dương Ly truyền đến từ phía bên kia.

Từ âm thanh có thể ra được cô ấy hẳn đang ở trên xe, xung quanh đều là tiếng còi xe.

“Thư mời cái gì chứ?” Kiều Minh Anh không hiểu ra làm sao, có thứ này nữa à, sao cô không biết vậy?

“Không phải là cậu vẫn chưa lên Messenger đó chứ?” Dương Ly kiên nhẫn giải thích nói.

Kiều Minh Anh lúng túng một chút, lúc này mới ấn mở giao diện Messenger trên máy tính bảng ra rồi đợi một hồi, bạn tốt của cô không nhiều, cho nên ngoại trừ mấy tin tức và tin nhắn quảng cáo thì cũng chỉ có vài tin nhắn riêng tư

Lúc này cô mới nhìn thấy quả thật cô đã nhận được một thư mời.

Kiều Minh Anh ấn mở tin nhắn ra xem, bên cạnh thời gian và địa điểm thì còn có một số lời nói tượng trưng.

Suy nghĩ một chút, đây là buổi buổi họp lớp thời đại học đầu tiên sau bao nhiêu năm.

“Chắc cậu đã nhìn thấy nó rồi nhỉ?”

“Thấy rồi, tối thứ sáu tuần này ở Tập Hoa Uyển.” Kiều Minh Anh đã đọc bức thư mời này mấy lần, mắt chớp chớp.

“Ngày mai cậu cũng đừng đi quay phim nữa, ngày mai chúng ta cùng nhau đi đi.” Giọng nói của Dương Ly nghe có vẻ rất mong chờ.

“Sao cậu lại cảm thấy hứng thú đối với chuyện này vậy, không phải là cậu ghét nhất mấy loại họp mặt như thế này sao?” Kiều Minh Anh nghi ngờ hỏi.

“Hiếm khi tổ chức một cuộc họp lớp, đương nhiên là muốn đi rồi.” Dương Ly có chút ngại ngùng: “Hơn nữa, không phải là anh ấy sẽ đi ư…”

Anh ấy.

Tô Thành Nghiêm.

Kiều Minh Anh khẽ thở dài, tính cách của Dương Ly được hoang nghênh như vậy, sao có thể vừa gặp Tô Thành Nghiêm là liền dừng lại.

Thế nhưng mà cô đột nhiên nghĩ đến, nếu như Tô Thành Nghiêm đến, vậy thì chẳng phải đại biểu Lê Hiếu Nhật cũng sẽ đến ư, vậy thì đến lúc đó không phải là bọn họ sẽ gặp nhau hả?

Kiều Minh Anh vẫn còn chưa chuẩn bị tốt để gặp Lê Hiếu Nhật, cho nên trong lòng của cô có chút miễn cưỡng khi gặp anh.

Cô sợ rằng sẽ nghe thấy anh nói ra những từ khiến người khác đau lòng như vậy.

“Ly Tử, ngày hôm đó… anh ấy cũng sẽ đi hả?” Kiều Minh Anh chần chờ một lát, cuối cùng vẫn hỏi thẳng ra.

Dương Ly dừng một chút rồi chậm rãi nói: “Sẽ không đâu, nghe nói hình như anh ta đã đi công tác rồi, tạm thời cũng sẽ không về.”

Bệnh vừa mới hết thì lập tức đi công tác?

Giữa hàng lông mày của Kiều Minh Anh hiện lên chút lo lắng, nhưng mà nghĩ đến anh sẽ không đi họp lớp, lập tức nhẹ nhàng thở ra, đồng thời cũng có chút mất mát.

Tối thứ sáu, Kiều Minh Anh đã nói trước với bên phía Thần Tinh hủy bỏ buổi quay ngày hôm nay bởi vì công ty hai bên là quan hệ hợp tác, cũng không thể ép buộc cô ở lại để quay phim, việc quay phim nhanh chóng bị hoãn lại.

Vốn chính là thứ sáu, tối hôm đó tan việc lại sớm, Dương Ly vội vã trở lại chung cư liền lôi kéo Kiều Minh Anh bắt đầu chọn quần áo.

Thay xong quần áo, cầm túi xách, hai cô gái liền hào hứng đi ra khỏi cửa.

Bọn họ lái xe đi, nhưng mà lúc này xe cộ đông đúc, cũng may là bọn họ đã đi sớm hơn nửa tiếng đồng hồ, nếu không thì sẽ không đến đúng giờ đã hẹn được.

Tập Hoa Uyển.

Kiều Minh Anh và Dương Ly dựa theo địa chỉ ở trên thư mời để đi vào Tập Hoa Uyển, từ chối sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ, Kiều Minh Anh đã đến đây rất nhiều lần rồi, đương nhiên của không cần bọn họ phải dẫn đường.

Chỉ một chốc lát sau, bọn họ đã tìm được địa điểm của cuộc họp mặt.

Trong một phòng bao Hoa Đình ở vị trí trung tâm của Tập Hoa Uyển, nó khá là yên tĩnh, mà trong Hoa Đình có rất nhiều loài hoa không biết tên đang nở rộ ở trong vườn, còn có mùi thơm bay thoang thoảng.