Cục Cưng Có Chiêu

Chương 1832: 1832: Chương 1831






Nhưng mà bà ta lại muốn giết Tiêu Nguyệt.

Trong khoảnh khắc lúc nãy, Trương Linh biết chút tình cảm giữa mình và Tiêu Nguyệt không còn nữa.

Tiêu Nguyệt dùng dầu tay này để làm lung lay tinh thần của bà ta, nhanh chóng tìm được một cơ hội để chạy trốn, nhưng mà cũng đang nói cho Trương Linh biết rằng không phải chỉ có Trương Linh mới hiểu được cách lợi dụng tình cảm.

Một khi con người đã bắt đầu lợi dụng tình cảm, hơn nữa còn là bắt đầu từ người mà mình thân cận nhất, vậy thì mang ý nghĩa tình cảm của hai người đã đi đến hồi kết.

Không hiểu sao hốc mắt của Trương Linh lại đau nhức, thậm chí còn có một chất lỏng ấm áp dâng trào sắp rơi ra ngoài.

Bà ta vội vàng ngẩng đầu lên nhìn sắc trời âm u, trong lòng kìm nén khó chịu.

Cuối cùng, bà ta đã tự tay bóp chết người thân duy nhất, chị em thân thiết duy nhất, sự dịu dàng duy nhất trên thế giới này.


Trong lòng nghẹn ngào khó chịu, nhưng mà lại không biết phải giải tỏa như thế nào.

Đúng lúc này, điện thoại di động của Trương Linh lại vang lên.

Đó là điện thoại riêng của bà ta, không có nhiều người biết nó.

Trương Linh khẽ nhíu mày, lấy điện thoại di động ra, nhìn thấy cái tên ở phía trên, đôi mắt đột nhiên trầm xuống, trái tim lại đau đớn không chịu nổi.

Là Diệp Tranh.

Nhớ đến đôi mắt tín nhiệm của thằng nhóc ấy, nhớ tới dáng vẻ tự kỷ trước kia của cậu bé, nhớ tới cậu bé đi theo mình học y, đã từng một đêm không ngủ vẫn kiên trì mà không ngừng chăm sóc lúc bà ta bị sốt, đột nhiên Trương Linh không biết phải đối mặt với đồ đệ duy nhất của mình như thế nào.

Đồ đệ hả?
Mình học y là bị ép buộc, là không có cách nào khác, thậm chí còn từng nghĩ rằng tốt nhất cứ để y thuật xuất sắc này hủy hoại ở trong tay của mình, căn bản không có dự định thu học trò.


Tại sao lại để cho mình mềm lòng vậy chứ?
Tại sao lại nhận Diệp Tranh làm đồ đệ?
Lúc trước là bởi vì ép buộc Diệp Ân Tuấn, vì có một con tin sẽ có thể cưỡng ép, để đảm bảo nếu như có một ngày mình chọc giận Diệp Ân Tuấn thì có thể làm lá bùa hộ thân, có một người có thể tạo ra cho mình một con đường sống mà thôi, tại sao lại mang cả tình cảm chân thật vào trong đó?
Điện thoại vẫn còn đang reo không ngừng nghỉ, giống như là nếu mà bà ta không nghe thì từ đầu đến cuối sẽ không dừng, nhưng mà không biết, tóm lại cảm thấy
điện thoại như nàng ngàn cân, thậm chí còn cầm không nổi.

Lúc tiếng chuông kết thúc, không hiểu sao bà ta lại thở phào một hơi, nhưng mà sau lưng lại ướt đẫm.

Một cuộc điện thoại mà thôi, thế mà lại dồn bà ta đến tình trạng này.

Đã trải qua biết bao nhiêu sóng to gió lớn, lúc bò ra từ đồng người chết, bà ta từng coi mình chính là ác quỷ chuyển thể, mục đích duy nhất bước chân vào cuộc đời này là để báo thù.

Nhưng mà bà ta vốn không phải sợ hãi cái gì, thế mà lại thua bởi một cuộc điện thoại của một thằng nhóc.

Trương Linh không biết là hạnh phúc hay là bất hạnh, nhưng mà thật sự là lúc này không thích hợp để liên lạc với Diệp Tranh Chỉ mong là đồ đệ mà bà ta đã dùng hết lực dạy bảo không oán hận bà ta là được.

Trương Linh nhắm mắt lại, điện thoại lại vang lên một lần nữa..