Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 37: Vu oan




"Chị, năm đó dù sao thiếu chút nữa hai người sẽ phải kết hôn, nể tình nhiều năm tình cảm, đừng trách Yến Thừa, anh, anh ấy cũng là không kìm lòng nổi. . . . . ."

Sắc mặt của Mục Thần càng trở nên khó coi, trong mắt màu xanh dương đầy lửa giận.

Nhất thời tân khách xung quanh liền hiểu, hoá ra là tình tiết vở kịch cẩu huyết như vậy! Bạn gái hiện tại của tổng giám đốc Mục từng là vợ chưa cưới của tổng giám đốc Đỗ, người cũ gặp nhau, rốt cuộc ai mới đội nón xanh của ai đây?!

"Ôn tiểu thư, tiếng chị này của cô tôi làm không nổi, cô cũng không nên tùy tiện nhận thân thích, phải biết, càng thân thích, càng dễ dàng phản bội cô." Liên Hoa và Mục Thần sóng đôi dựa vào nhau, lời nói không thèm để ý chút nào.

Ôn Như Cảnh cũng có tiến bộ trong những năm này, tìm tòi học hỏi mức độ lòng người càng ngày càng dày công tôi luyện. Nhưng nếu thật sự Mục Thần bị cô làm liên lụy, lời này của Ôn Như Cảnh tuyệt đối sẽ làm trong lòng của Mục Thần rối rắm, vướng mắc mà lạnh nhạt với cô, nói cho cùng tiếp nhận một người phụ nữ cúi đầu ngẩng đầu lại gặp người, là một người đàn ông sẽ không chịu được, chủ ý của Ôn Như Cảnh là muốn cô đánh mất núi dựa là Mục Thần.

Nhưng đáng tiếc, cho tới bây giờ bọn họ còn chưa biết con át chủ bài của cô, cho tới bây giờ cũng không nhìn thẳng vào thủ đoạn của cô.

Nhất thời Ôn Như Cảnh giống như bị hung hăng đả kích, nước mắt uất ức, điềm đạm đáng yêu rơi xuống.

"Liên Hoa, vừa rồi anh thất lễ, xin lỗi em." Đỗ Yến Thừa biết co biết duỗi nói xin lỗi, xoay chuyển lời nói, nói ra lời nói thành khẩn, "Nhưng năm đó chú Liên giao em cho anh, anh không thể để cho em lạc lối được. Em theo anh về nhà, có khó khăn gì cũng có thể nói ra, em không cần coi rẻ chính mình như vậy!"

Lửa giận của Mục Thần rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, "Đỗ Yến Thừa, tốt nhất anh nên thu lại những lời nói đó cho tôi! Liên Hoa muốn làm cái gì, anh cũng muốn đánh giá sao? Bản thân mình là ai thì tự biết đi, mà trước tiên anh nên quản tốt người phụ nữ hèn hạ bên cạnh mình đi!"

Anh không nhịn được, cũng không nhịn được đôi trái gái trước mắt tuỳ ý vu oan cho Liên Hoa! Rốt cuộc bọn họ và Liên Hoa là kẻ thù truyền kiếp gì, muốn ở trước nơi đông người bôi nhọ cô như thế!

Làm sao anh không biết Liên Hoa là hạng người gì?

Ở nước Mĩ đàn ông vây quanh, thèm thuồng cô đâu dưới mười người, nhưng cho dù khó khăn lại tiếp khó khăn, cô cũng chưa bao giờ phải đổi chác bán mình, từng bước từng bước cô đều phải trải qua gian khổ mà người thường khó có thể tưởng tượng được, rốt cuộc mới công thành danh toại. Tại sao tới thành phố K, cô lại bị đôi trai gái này nói thành người phụ nữ tuỳ tiện bán thân để đổi lấy vinh quang trước mặt toàn bộ nhân vật nổi tiếng!

Quá khứ của Liên Hoa căn bản không quan trọng, vừa mới bắt đầu anh cũng biết cô có một đứa con trai bảo bối, nhưng tuyệt đối hấp dẫn người nhất là con người cô. Thật may là cô không có kết hôn với người thối nát như vậy, bằng không cô mới là người đầu óc choáng váng!

"Tổng giám đốc? Thật sự là tổng giám đốc Liên Hoa? Vậy mà hôm nay ngài đã đến thành phố K rồi, tại sao không cho chúng tôi biết một tiếng? Công ty vẫn luôn đợi ngài trở lại!"