Cục Cưng Càn Rỡ: Tổng Giám Đốc Dám Cướp Mẹ Của Tôi

Chương 125-2: Bằng chứng không thể chối cãi (2)




"Bà. . . . " Triển Thiếu Khuynh còn muốn bảo vệ Liên Hoa, lại bị Liên Hoa nhẹ nhàng véo tay, anh quay đầu nhìn cô, nhìn đôi mắt tự tin trong sáng của cô, cô nhìn anh lắc đầu, không khỏi nuốt những lời nói lại vào.

Triển Thiếu Khuynh hỏi nhỏ Liên Hoa: "Em có thể ứng đối không? Người phụ nữ này lấy chứng cứ ra trước mặt mọi người, em đừng bị kích động!"

Lý trí nói cho anh biết, anh nên tín nhiệm Liên Hoa, cô đều không kích động cũng không lúng túng, anh nên tin tưởng cô có sách lược vẹn toàn; nhưng về mặt tình cảm, anh làm sao có thể để cô gái nhỏ của mình phơi bày trong mưa bom bão đạn, anh thân là đàn ông phải vì người phụ nữ che mưa cản gió, vì cô chống lại bất kì hỏa lực công kích nào!

"Yên tâm, tôi ổn!" Liên Hoa nháy nháy mắt, dùng sức nắm chặt tay Triển Thiếu Khuynh, cô rút tay ra khỏi bàn tay to rộng của anh, cười nhạt hỏi Ôn Ngữ, "Ôn phu nhân, có thể xin hỏi một chút không? Vừa rồi bà chiếu đoạn phim ngắn đó là thiết kế của công ty nào, ở nước nào, công ty nào phát hành vậy?"

"Hừ, cô sao chép lấy cắp bản quyền là sáng ý của công ty nào, còn cần hỏi tôi? Tôi thật không dám tin, cô lại có lá gan lớn như vậy, sao chép cũng sao đến công ty thiết kế đẳng cấp quốc tế!" Ôn Ngữ nghĩa chánh ngôn từ chỉ trích Liên Hoa, "Tôi giúp cô tuyên bố vậy, là tập đoàn thiết kế FL ở Mỹ, phim vừa rồi là quảng cáo thiết kế mới nhất của họ, thật không ngờ cô cũng dám rập khuôn không sai chút nào! Liên Hoa, cô còn gì để nói nữa, nếu không giải thích rõ ràng, tôi cần phải thông báo cho bộ pháp vụ(*) của FL, sẽ tiến hành khởi tố cô!"

(*) Pháp vụ: bộ phận chuyên xử lý các việc liên quan đến pháp luật.

"FL? là FL đó?" Tổng giám đốc các công ty ở đây kinh ngạc la lên, dĩ nhiên là công ty thiết kế đẳng cấp quốc tế đó như sấm bên tai, công ty đó là công ty hàng đầu nhất nhì trên thế giới, bọn họ tới cửa thỉnh cầu đến cả lịch hẹn với FL cũng chẳng được sắp xếp! nếu đích thực Thịnh Thế Liên Hoa sao chép của FL như vậy quả thực là vụ bê bối lớn nhất trong giới thiết kế, là hành vi tuyệt đối không thể tha thứ!

Triển Thiếu Khuynh nghe Ôn Ngữ liên tục chỉ trích, vốn là sửng sốt, sau lại thở một hơi dài nhẹ nhõm, tâm nhảy kịch liệt cũng bình tĩnh trở lại.

Dĩ nhiên là FL, là FL của Liên Hoa! Ôn Ngữ vậy mà tố cáo Thịnh Thế Liên Hoa sao chép của FL, cả hai công ty này rõ ràng là công ty của Liên Hoa a!

Nếu chân tướng vụ việc như thế, những phát sinh này có lẽ tất cả cũng trong dự liệu của Liên Hoa, hơn nữa có lẽ đây căn bản là vở kịch do Liên Hoa tự mình đạo diễn, làm cho Ôn Ngữ bọn họ chủ động nhận vai xin đi giết giặt, khiến bọn họ cam tâm tình nguyện nhảy vào trong hố!

Triển Thiếu Khuynh cười lạnh, nhìn Ôn Ngữ không biết sống chết ở dưới đài.

Thật sự là buồn cười, sao trước đó Ôn Ngữ không tìm hiểu tình hình rõ ràng, đại thủy trôi long vương miếu(**), nhưng ngược lại cô muốn người một nhà không nhận người một nhà, dùng phương án một công ty khác của Liên Hoa đến tố cáo cô sao chép của một công ty khác, nhưng lại không biết tất cả bản quyền thiết kế đều là Liên Hoa nắm giữ trong tay. . . . . Ôn phu nhân mất tất cả tinh lực dâng lên một trận thủy triều, thế nào cũng náo loạn chê cười một trận lớn thế này!

(**) Đại thủy trôi long vương miếu: nước lũ cuốn trôi miếu long vương. Ý nói đều là người nhà nhưng không biết mà hại nhau.

Ôn Ngữ vẫn đang vênh váo tự đắc hỏi: "Liên tổng, tôi xem cô cũng không thể nói cái gì được nữa, vậy mời cô chờ FL chế tài đi, nước Mỹ bảo vệ bản quyền đúng là quá nghiêm khắc!"

"Khoan đã, Ôn phu nhân, bà hẳn phải để cho tôi nói hết đã chứ." Liên Hoa hất cằm lên, khiêu khích hỏi lại Ôn Ngữ, "Xin hỏi, bà có biết tổng giám đốc FL tên gì không? Biết cô ấy trông như thế nào không?"

Ôn Ngữ cười nhạo nói: "Chẳng lẽ ngay cả Liên tổng cũng không biết? Ở trong giới thiết kế, có ai không biết tổng giám đốc FL là nhà thiết kế hàng đầu Lotus, nhà thiết kế thiên tài kia trăm nghìn người theo đuổi tán thưởng, được xưng là 'linh hồn người sáng tạo thế kỷ hai mươi mốt'! Về phần diện mạo của Lotus. . . . Cô ấy không hề tiết lộ ảnh chụp, cũng không nhận phỏng vấn của truyền thông, chỉ nghe đồn cô ấy là mỹ nữ tuyệt sắc, thiệt giả khó phân biệt. Hừ, cô hỏi những chuyện này làm gì, chẳng lẽ có thể giúp cô giải thích rõ?"

Khóe môi Liên Hoa nở một nụ cười xinh đẹp rực rỡ, hơi hạ thấp người, cô gật đầu nói với Ôn Ngữ: "Đương nhiên là có giúp. Cảm ơn Ôn phu nhân ca ngợi tôi, Liên Hoa thẹn không dám nhận, tất cả đều là mọi người đồn, cũng không thể tin hết, cũng không có quá nhiều lời ca ngợi như vậy."

Ôn Ngữ vẫn còn nghi hoặc: "Tôi vừa nói là tổng giám đốc FL Lotus, tôi đang nói những trải nghiệm cuộc sống của cô ấy, ai khen cô, cô không phải điên rồi chứ!" Bà nhìn Liên Hoa xinh đẹp tươi cười, Liên Hoa nhất định là điên rồi, vậy mà lúc này còn có thể cười được! Bà hận Liên Hoa còn không kịp, ai lại khen ngợi tán thưởng, lỗ tai nào của Liên Hoa nghe được ca ngợi!

"À! Ôn phu nhân, ngài không biết sao, thật là không khéo, tôi là Lotus, tôi chính là tổng giám đốc FL Lotus, vừa rồi bà chân thành nghiêm túc khen ngợi tôi như vậy, tôi cũng nên nói một tiếng cảm ơn."

Liên Hoa ngẩng đầu, giống như nữ vương kiêu hãnh thận trọng, vuốt cằm nhìn Ôn Ngữ dưới đài, "Ôn phu nhân, Cảm ơn bà hiểu biết về thành tích và vinh dự của tôi, cũng cám ơn bà hiểu biết về thiết kế mới nhất của FL, tôi nghĩ, hôm nay bà đến đây là vì muốn mang lại cho mọi người một kinh hỉ, muốn tôi phải lộ ra thân phận khác mà tôi vẫn giấu kín? Ngài thật sự đã dụng tâm lương khổ(***) rồi."

(***) Dụng tâm lương khổ: muốn tốt cho người khác mà người khác không biết