Cưa Vợ, Cưa Chồng

Chương 48




Editor: Rùa Lười

Beta: Hà Mễ

Không khí đột nhiên yên tĩnh ba giây.

Từ Cảnh Tu không có ý định trả lời, dưới khán đài Cận Lãng cười ranh mãnh, vẫn còn phải bán xe, "Ngoại hình xem như vậy đi."

Cũng coi như là nói thật, cô gái này da trắng, mắt to, lúc cười lên khá giống Mộc Thanh, đây cũng là lý do anh chọn ảnh của cô ta trong số rất nhiều ảnh chụp.

Trong lòng Ông Tiểu Khê thầm vui mừng, biết đang quay mình nên lập tức nở một nụ cười xinh đẹp.

Người xem trực tiếp trên mạng không ngừng bình luận:

"Trời ơi, vừa nãy anh ấy nở nụ cười nửa miệng kìa, Hugh thật đẹp trai, thật lạnh lùng!"

"Từ hôm nay trở đi tôi lại có nam thần mới rồi!"

"Có ai thấy hai người họ rất xứng đôi không?"

"Mấy bạn trên mạng đừng có ghép cặp lung tung, Tiểu Khê với Lục Phàm mới là một đôi."

"Tình yêu phim ảnh tính là gì, chỉ là lăng xê thôi. Vẫn là kiểu tinh anh giới kinh doanh, con người có cả nghệ thuật lẫn kĩ thuật như Hugh mới đáng tin cậy."

"Hugh có bạn gái chưa?"

"Rõ ràng là Hugh xứng đôi với Cận tổng, được không nào? Vừa lúc nãy hai người còn nhìn nhau cười nữa đấy! *mặt khinh bỉ*"

MC vội vàng chuyển chủ đề quay lại ô tô, "Không biết Hugh tổng lấy linh cảm từ đâu để thiết kế ra dòng xe này?"

Hugh khẽ cười, khuôn mặt lãnh đạm toát lên chút tình cảm ấm áp, "Trong nhà tôi có nuôi hai con thỏ."

Tiếng hét chói tai phía dưới không ngừng vang lên.

"Thật đẹp trai!"

"Cười lên quá dịu dàng!"

"Đàn ông nuôi thỏ... Trái tim nhỏ bé của tôi..."

Ông Tiểu Khê cảm thấy nhịp tim đang đập thình thịch, cô ta đi du học khi còn trẻ, sau khi về nước tự nhận đã gặp đủ loại đàn ông ưu tú, có minh tinh tai to mặt lớn, có giám đốc công ty, có người diễn nhưng cũng có người chân thật, đối với người đẹp trai thì nhìn mãi thành quen, nhưng đây lại là lần đầu tiên cảm thấy thật sự xúc động.

Cận Lãng với tư cách là ông chủ lại càng vui vẻ hơn, sản phẩm tốt không nói, có một người đại diện là diễn viên lưu lượng nổi tiếng, cộng thêm giám đốc thiết kế tài sắc vẹn toàn, viễn cảnh sáu tháng cuối năm của dòng xe mới sau khi tiến vào thị trường đã có thể dự đoán được, độ hot của giai đoạn đầu chắc chắn là đã đủ. Bản thân trải qua trăm đắng nghìn cay giúp ông già nhà mình mời được Từ Cảnh Tu về, thật sự là quá anh minh!

Buổi ra mắt kết thúc, trợ lý nói với Từ Cảnh Tu sẽ có một buổi phỏng vấn trực tiếp và tiệc tối.

Phỏng vấn thì không cần nhưng tiệc tối phải tham gia, Từ Cảnh Tu gửi tin nhắn cho Triệu Mộc Thanh.

"Vợ à, hôm nay anh về muộn, em bắt xe về nhà bố mẹ ăn cơm nhé, buổi tối anh đến đón em."

"Vâng, chồng em vất vả rồi *hôn hôn*!"

Truyền thông rất quan tâm đến Từ Cảnh Tu, hy vọng có thể phỏng vấn nhiều hơn một chút.

Đồng nghiệp ở bộ phận tuyên truyền vội vàng tìm trợ lý của Hugh, hỏi có thể xin chút thời gian không.

Trợ lý Tiểu Đan trả lời: "Hugh tổng đã về phòng nghỉ rồi."

"Có thể giúp chúng tôi liên hệ với anh ấy một chút được không? Cậu xem, cơ hội tuyên truyền tốt thế này cơ mà."

Tiểu Đan do dự gọi điện cho anh, "Hugh tổng, làm phiền một chút ạ, hiện tại anh có rảnh không? Có rất nhiều đơn vị truyền thông muốn phỏng vấn anh một lát."

"Không rảnh."

Sau đó cúp điện thoại.

Tiểu Đan bày ra vẻ mặt "Tôi biết ngay mà" nhìn quản lý bộ phận tuyên truyền.

Cận Lãng đi tới, "Có chuyện gì sao?"

Quản lý bên bộ phận tuyên truyền như gặp được cứu tinh, "Cận tổng, phóng viên nói muốn phỏng vấn Hugh tổng một lát."

"Rồi sao?"

Tiểu Đan trả lời, "Hugh tổng đã về phòng nghỉ rồi."

Cận Lãng nhìn đồng hồ, "Đi nào, tôi đến thay vậy, không phải Hugh tổng nói tôi muốn gia nhập giới giải trí sao?"

Cận Lãng và Ông Tiểu Khê được phỏng vấn cùng lúc.

"Tiểu Khê, hôm trước có người chụp được cảnh cô và Lục Phàm tại quán trà, có rất nhiều người trên mạng đồn rằng hai người đang hẹn hò, có thật vậy không?"

Người đại diện ở bên cạnh ngăn cản, "Thật ngại quá, chủ đề hôm nay là quan hệ hợp tác với An Khí."

Ông Tiểu Khê cười, "Không sao. Mượn cơ hội này tôi muốn giải thích rõ ràng, lúc đó tôi và anh Lục đang nói chuyện hợp tác trong một bộ phim, ở đó còn có đạo diễn Lục Khâm Phong và một vị biên kịch nữa."

"Cô và Lục Phàm đã hợp tác với nhau tận ba bộ phim rồi, trong Liên hoan phim truyền hình lần trước hai người còn giành được giải Cặp đôi xuất sắc nhất. Cô đánh giá Lục Phàm như thế nào?"

"Tất nhiên... Tôi rất ngưỡng mộ anh ấy, anh ấy cực kỳ cố gắng và chuyên nghiệp, hơn nữa còn quan tâm đến tôi, dạy tôi rất nhiều kinh nghiệm diễn xuất."

"Hôm nay cô nói mình thích những người tài hoa hơn người, hơn nữa còn ngưỡng mộ anh ấy. Vậy Lục Phàm có phù hợp với yêu cầu này của cô không?"

Ông Tiểu Khê mỉm cười.

Người đại diện quyết đoán ngăn lại, "Được rồi, còn vấn đề gì khác muốn hỏi nữa không?"

"Cận tổng, hôm nay Hugh tổng nói anh có ý muốn tiến quân vào giới giải trí, có thật hay không?"

"Cái này còn phải xem có vị đạo diễn nào vừa ý tôi hay không nữa, nhưng bộ phim bình thường tôi sẽ không nhận đâu, nữ chính còn phải cùng cấp bậc với cô Ông Tiểu Khê nữa."

Ông Tiểu Khê ở bên cạnh tươi cười.

"Haha, Cận tổng thật hài hước. Tôi còn muốn hỏi, nghe nói Cận tổng và Hugh tổng đã quen biết nhiều năm?"

"Đúng vậy, chúng tôi là bạn bè nhiều năm."

"Anh đánh giá như thế nào về anh ấy?"

"Hôm nay mọi người cũng thấy rồi đấy, cậu ấy là một người có tài năng và rất khiêm tốn, hơn nữa còn siêu đẹp trai." Cận Lãng cười.

"Đúng vậy, hôm nay đúng là mọi người đều bị bất ngờ, tôi mới xem Weibo, Hugh và Rabbit do anh ấy thiết kế đều lên hot search rồi. Rất nhiều người hỏi sao anh ấy không có Weibo, mọi người đều muốn theo dõi anh ấy."

"Vậy sao? Đó chắc chắn là chuyện tốt với An Khí chúng tôi, lát nữa tôi sẽ nhắc anh ấy đăng kí tài khoản.”

"Còn có rất nhiều cư dân mạng hỏi Hugh tổng có bạn gái chưa?"

"Theo tôi được biết là không có." Ngược lại thì có một cô vợ.

Ông Tiểu Khê vẫn luôn duy trì nụ cười, giúp Cận Lãng cầm mic.

"Tiểu Khê, cô thích kiểu người ngoài giới như Hugh không?"

Ông Tiểu Khê nghiêng đầu suy nghĩ, "Ồ... Ai lại không thích một người ưu tú như vậy chứ? Tôi rất ngưỡng mộ, cũng vô cùng sùng bái anh ấy."

"Cận tổng, tiệc tối sắp bắt đầu." Nhân viên của An Khí đến bên cạnh Cận Lãng thông báo.

Cận Lãng đứng lên, "Được rồi, hôm nay đến đây thôi! Các vị phóng viên báo đài vất vả rồi, mời mọi người đến sảnh tiệc, bữa tối sẽ sớm bắt đầu."

Truyền thông khá bất ngờ, không ngờ còn được ăn một bữa tiệc lớn, quả nhiên An Khí ra tay rất hào phóng.

Cận Lãng tự mình dẫn theo Ông Tiểu Khê đến sảnh tiệc.

Anh ta nói với trợ lý bên cạnh: "Đến phòng nghỉ mời Hugh tổng lên tầng ba dự tiệc."

Trợ lý nhận lệnh rời đi.

Ông Tiểu Khê đăm chiêu, vốn truyền thông muốn mời Hugh tổng phỏng vấn, kết quả là Cận tổng tự mình đến. Bây giờ còn dặn dò trợ lý đến phòng nghỉ mời anh đến bữa tiệc.

Người đàn ông kia có địa vị rất cao.

Từ Cảnh Tu đang ở phòng nghỉ nấu cháo điện thoại với vợ.

Từ khi cô tan tầm lên taxi đến tận lúc này, hai người vẫn đang trò chuyện.

Triệu Mộc Thanh đang ngồi trên ghế sofa trong nhà.

"Bố đang nấu cơm à?"

"Vâng, bố mới vừa đi mua thêm một con cá, bảo là nấu thêm cho em ăn. Thấy bố thương em chưa?"

"Anh cũng thương em mà."

"Lòng dạ hẹp hòi, cái này mà cũng tranh giành." Ngoài miệng Triệu Mộc Thanh nói vậy nhưng trong lòng lại ngọt ngào.

Tiếng gõ cửa truyền đến, Từ Cảnh Tu đi mở cửa.

Là trợ lý của Cận Lãng.

"Hugh tổng, tiệc tối sắp bắt đầu, Cận tổng mời anh qua đó."

Từ Cảnh Tu gật đầu rồi nhẹ giọng nói chuyện với đầu dây bên kia, "Ở nhà ngoan ngoãn ăn cơm, bên này xong anh sẽ qua đón em."

Bên kia nói gì đó, anh nhẹ nhàng cười, "Ngoan nào, đừng tranh cãi với mẹ, em lại không có quả ngon mà ăn đâu. Được rồi, em cúp máy trước đi."

Trong lòng Viên Châu khiếp sợ nhưng ngoài mặt không dám biểu hiện, bình thường ở công ty mọi người đều vừa kính trọng vừa sợ Hugh tổng.

Thì ra Hugh tổng luôn lạnh lùng cũng có lúc nói chuyện nhẹ nhàng dịu dàng, anh anh em em thế này

Cậu ta làm việc cho Cận tổng đã lâu, chuyện của bọn họ cũng biết nhiều hơn người khác một chút. Phong bì mừng cưới Cận tổng đưa Hugh tổng cũng do cậu ta viết.

Các lãnh đạo của An Khí, mấy vị giám đốc đối tác và Ông Tiểu Khê đều ngồi bàn đầu.

Cận Lãng nâng chén, "Chúng ta mời cô Ông một chén trước, cảm ơn cô lần này đã đặc biệt về nước để trợ uy cho An Khí."

Tất cả mọi người đều phụ họa, nâng chén, khen ngợi vô cùng trôi chảy lưu loát.

"Trong giới giải trí, cô Ông nổi tiếng với trình độ học vấn cao, EQ cao lại còn xinh đẹp. Nghe nói cô là du học sinh xuất sắc, tương lai vô cùng tươi sáng, sao lại muốn gia nhập giới giải trí vậy?"

Ông Tiểu Khê thoải mái nâng ly, "Anh khen nhầm rồi, thực sự là tôi đánh bậy đánh bạ thôi, chỉ là đi thử vai với bạn thân, cuối cùng bản thân lại trúng tuyển."

"Vẫn là vị đạo diễn kia có mắt nhìn, nếu không hôm nay chúng ta không được nhìn thấy ngôi sao lớn như vậy rồi."

"Quá khen! Tửu lượng của tôi không tốt lắm, chỉ có thể uống cùng các vị một chút thôi, xin thứ lỗi."

Một vị giám đốc bên đối tác cười hào phóng, "Cô Ông yên tâm, chúng tôi đều là người lịch sự, cũng không phải dạng tầm thường chỉ biết đến tiền, không thương hương tiếc ngọc."

"Đương nhiên, Cận tổng và Hugh tổng đều là công tử nhẹ nhàng, tiếp xúc nhiều nhất định cũng sẽ giống họ."

"Ha ha, cô Ông rất biết nói chuyện, có thể được xếp cùng với hai vị thanh niên tài tuấn xuất sắc nhất An Lâm, thật sự là quá coi trọng chúng tôi rồi." Mọi người ở đây đều biết gia thế của Từ Cảnh Tu, bình thường muốn lôi kéo quan hệ mời ăn cơm, người ta còn không thèm để ý, đúng là phải nhân cơ hội buổi ra mắt này mới có thể ngồi cùng bàn với anh.

Từ Cảnh Tu cũng không tiếp lời, như thể không hề hứng thú chuyện bọn họ đang nói, chỉ chăm chú thưởng thức đồ ăn trước mặt.

Ông Tiểu Khê ngồi bên cạnh âm thầm chú ý từng cử chỉ của anh.

Tay anh thật đẹp, khớp xương rõ ràng, trên ngón áp út đeo một chiếc nhẫn, là nhẫn cưới hay nhẫn trang trí nhỉ?

Nhớ tới lúc phỏng vấn, Cận tổng nói anh không có bạn gái, vậy hẳn chỉ là trang trí. Đúng vậy, người đàn ông ưu tú như vậy sao có thể dễ dàng kết hôn được?

Một vị tổng giám đốc bên đối tác đề nghị, "Chúng ta cùng mời Hugh tổng một ly nào, người trẻ tuổi mẫu mực!"

Mọi người hưởng ứng cùng nâng ly.

Từ Cảnh Tu để đũa xuống, nâng ly lên, lạnh nhạt nói: "Khách sáo rồi, sau này còn dựa vào các vị." Nói xong uống một hơi cạn sạch.

Mọi người cũng cạn ly.

Vương tổng bên đối tác đặt ly rượu xuống, "Nói lời thật lòng, có thể hợp tác với Hugh tổng chính là vinh hạnh của chúng tôi!"

Trương tổng lên tiếng: "Cận tổng và Hugh tổng hợp tác đúng là kẻ mạnh liên thủ, về sau An Khí chắc chắn sẽ dẫn đầu ngành ô tô trong nước.”

Cận Lãng cười, "Vương tổng nói quá rồi, sau này vẫn không thể thiếu sự ủng hộ mọi người được. Chúng ta cùng cạn ly vì sau này hợp tác ngày càng tốt đẹp hơn nào."

Mỗi người một ly, Từ Cảnh Tu đã uống không ít rượu.

Điện thoại rung lên, là tin nhắn của Thanh Thanh.

"Em no quá đi, anh thì sao?" Còn gửi kèm biểu tượng cảm xúc con thỏ béo.

Từ Cảnh Tu nở một nụ cười vui vẻ, anh nhắn lại: "Anh đang ăn, có một món canh tôm nấu nấm Khẩu Bắc chắc chắn em sẽ thích, lần sau anh làm cho em ăn."

"Anh Từ!"

Từ Cảnh Tu tự nhiên quay đầu lại, niềm vui vẻ bên miệng còn chưa tan.

Ông Tiểu Khê thấy hơi say lòng.

"Nghe nói sau khi tốt nghiệp trung học anh liền đi nước ngoài sao?"

Từ Cảnh Tu nói xong lập tức quay đầu lại, "Đúng vậy." Cũng không muốn nói thêm gì, tiếp tục nhìn điện thoại.

Quả nhiên anh vẫn lạnh lùng như vậy.

Ông Tiểu Khê tự uống một ngụm rượu vang, thật vui khi gặp lại anh, Hugh!