Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Tùng Mân hít sâu vài cái để tự trấn tĩnh, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được, cậu nhanh bước đến bên cửa sổ mà đứng nhìn ra, một hồi lâu mới có thể áp được mà phẫn nộ trong lòng. Bước trở lại vị trí đối diện Joker, trong mắt Tùng Mân vẫn còn mang theo lửa, rốt cuộc vẫn có thể nhịn được, tiếp tục hỏi.
Bởi vì có cổ trùng, nên Joker hoàn toàn nghe lời Tùng Mân, cậu hỏi cái gì gã đều ngoan ngoãn đáp, không giấu nửa lời.
Joker sinh ra trong gia đình bình thường, theo lý sẽ không thể tiếp xúc với vu cổ sư, nhưng hiện tại gã lại là một vu cổ sư rất tài giỏi.
Người đem Joker nhập môn, không ai khác chính là cha ruột của gã - Mạc Cương.
Mạc Cương đã tiếp xúc với nhưng thứ thần quái khá sớm, theo Joker miêu tả, gã được Mạc Cương đưa đến trước Quỷ y, nhận Quỷ y làm sư phụ. Gã được Quỷ y cho khảo sát một phen, đạt chuẩn mới được nhận làm đệ tử, hai ngày trong một tháng Quỷ y sẽ đến Vân Hương thị dạy Joker.
Phương diện học thuật này ở Joker lại vô cùng có thiên phú, chỉ học hai ngày trong tháng nhưng gã lại tiếp thu rất nhanh còn suy một thành năm, vận dụng đến nhuần nhuyễn. Lúc ấy Quỷ y hỏi gã muốn học thứ gì trong Vu cổ, Joker không suy nghĩ liền đáp - tử mẫu cổ.
Quỷ Y chỉ nghĩ Joker có kɦoáı ƈảʍ thích thao túng người khác, nên đối với gã vô cùng vừa lòng. Tử mẫu cổ tuy mạnh nhưng lại có một cái khuyết điểm, chính là sau khi hạ tử cổ cho đối tượng, thì mẫu cổ phải được nuôi trong cơ thể chính mình, mà một khi cơ thể quá nhiều mẫu cổ sẽ khiến thân thể bị phản phệ.
Joker vẫn luôn nhớ rõ cái khuyết điểm này, nên luôn tìm biện pháp khắc phục. Rốt cuộc ba năm trước, gã cũng tìm được biện pháp thích hợp —— chính là đánh chủ ý lên người Chung Tiểu Lan.
Cái gọi là mẫu tử liên tâm, Chung Tiểu Lan là mẹ ruột Joker, hai người có chung dòng máu. Joker thả một cổ trùng vào người bà, sau đó thông qua huyết mạch mà tạo ra hơi thở tương đồng của gã trên người Chung Tiểu Lan. Sau đó gã lại đem mẫu cổ trên người mình chuyển qua người Chung Tiểu Lan, như vậy gã đã có thể thành lập mối liên kết với mẫu cổ, dù nó không trên người mình.
Biện pháp khắc phục khuyết điểm của mẫu tử cổ gã đã tìm ra.
Nói ngắn gọn, Joker chính là thông qua “Mẫu tử liên tâm” vì bản thân mà tìm một thế thân, cái thế thân này sẽ thay gã gánh vác mọi thứ, từ phản phệ đến nghiệp chướng.
Tùng Mân nghe đến đó, ngón tay không khỏi nắm chặt thành quyền, cực lực khắc chế suy nghĩ muốn đập chết Joker. Mẫu tử liên tâm? Đó là từ ngữ để nói lên tình mẫu tử thiên liêng nhất thiên hạ, Joker lại dùng nó thành một công cụ cho sự thú tính của chính mình, gã đã vũ nhục chính sự thiêng liêng đó.
“Tùng Mân, cậu hỏi gã, sư phụ gã là ai?”
Giọng nói Hạ Cô Hàn truyền đến từ sau lưng Tùng Mân, trong trẻo mà bình tĩnh, cũng trấn an cảm xúc phẫn nộ hiện tại của Tùng Mân, cậu hít thở mấy lượt, liền đáp được.
Sau đó hướng Joker lặp lại câu hỏi của Hạ Cô Hàn, “Sư phụ mày là ai?”
Joker trên mặt xuất hiện mê mang chi sắc, “Tao không biết.”
Tùng Mân: “Thật không biết?”
“Sư phụ chưa bao giờ lộ mặt, trước nay luôn là sư phụ chủ động đến tìm tao, tao không biết ông ấy là ai.” Joker suy nghĩ trong chốc lát lúc sau trả lời.
“Mày nghĩ lại cho kĩ đi.” Tùng Mân cũng không từ bỏ, đem mệnh lệnh truyền lại cho Joker.
Đạo ý thức này trực tiếp truyền đến cổ trùng trong người Joker, sau đó khống chế gã nhớ lại về người sư phụ kia.
Một hồi sau, Joker vẫn lắc đầu.
Lúc Tùng Mân không còn ôm hi vọng thì gã đột nhiên lên tiếng, "Có lần tao nghe trong điện thoại lúc gã gọi, có nghe ai đó gọi gã là Dư đại sư."
Tùng Mân nghe vậy liền quay đầu nhìn về phía Hạ Cô Hàn, chờ Hạ Cô Hàn đặt ra câu hỏi
Sau đó Hạ Cô Hàn chỉ truyền lại vài câu hỏi cho Tùng Mân hỏi Joker.
Joker nghiên cứu ra cách đem mẫu cổ chuyển đến người Chung Tiểu Lan, thì ngày hôm sau sư phụ gã đã biết chuyện. Người sư phụ kia không những không thấy cách này thương thiên hại lý mà còn ra sức khích lệ Joker.
Mà cũng nhờ chuyện này, người sư phụ kia càng xác định thiên phú của Joker, mà bố trí thêm cho gã vài nhiệm vụ.
Người sư phụ hy vọng Joker có thể nghiên cứu ra cổ trùng có thể đem linh hồn người khác ly thể, mà đưa đến địa phương khác.
Người sư phụ đó cũng không nói cho Joker biết lí do vì sao lại cần cổ trùng như vậy, mà Joker cũng không hỏi đến, gã chỉ dựa theo những gì người sư phụ kia giao phó mà dốc lòng nghiên cứu.
Việc nghiên cứu này cũng không phải điều dễ dàng, Joker nghiên cứu thật lâu, rốt cuộc hai tháng trước cũng có kết quả. Cặp mẫu tử cổ này nhanh chóng bị người sư phụ đó mang đi, nhưng không bao lâu lão ta trở lại nói với gã, hiệu quả của mẫu tử cổ vẫn chưa đạt như ý, quả thật có thể đưa linh hồn rời khỏi thân xác, nhưng linh hồn đó lại bị thương tổn quá nhiều.
Không chỉ như thế, người sư phụ đó lại lần nữa đưa Joker một nhiệm vụ, chính là trong thời gian hoàn thiện mẫu tử cổ, có thể nhân bản thêm nhiều tử cổ. Chính là nói, trước đây một mẫu cổ chỉ có một tử, những bây giờ lão muốn một mẫu nhưng có thể khống chế thật nhiều tử cổ.
Joker nghe xong thì liền có thể đoán được suy nghĩ của sư phụ, chính là lão muốn lợi dụng cổ trùng để cướp đi linh hồn người khác. Joker nghe xong vẫn không cự tuyệt, ngược lại còn nóng lòng muốn thử xem thế nào.
Vì những người khác sống hay chết đâu quan hệ đến gã.
Khi Joker kể lại chuyện này, ngữ khí cao cao tại thượng, tràn ngập miệt thị với sinh mệnh người khác. Gã thậm chí còn nói, nếu không phải sợ cảnh sát để ý, gã đã đem người sống về làm thí nghiệm rồi .
Hạ Cô Hàn cũng không bất ngờ vì lời nói của Joker, vì dù gì gã cũng là học trò của một tên Quỷ y, cái dạng sư phụ chả ra gì sao có một tên đồ đệ tốt cho được.
Bị cổ trùng khống chế, Joker đem mọi thứ mà bản thân biết được nói rõ ràng, Hạ Cô Hàn cũng nắm được một manh mối quan trọng trong đó.
Một, sư phụ Joker rất có khả năng là Dư Bắc Quang.
Hai, lúc trước khi thẩm vấn Kỷ Cần, theo những gì gã khai, có thể thấy được Quỷ Y đang dùng “Thần Tiên Tán” làm một ít thí nghiệm. Giờ xem ra, cái bệnh trầm cảm của cháu trai Từ Lưu, chính là thí nghiệm của bọn họ. Từ Lưu dùng cháu trai mình làm vật trao đổi, gã cho cháu trai dùng “Thần Tiên Tán” có tử cổ bên trong, nên khi người cháu trai đó tự sát, tử cổ nhanh chóng thu đi linh hồn cậu ta. Đây cũng là nguyên nhân vì sao, mọi người không tìm được linh hồn sau khi cậu ta qua đời.
Ba, biện pháp Quỷ y nghiên cứu có thể là nhanh chóng thu linh hồn người sống. Bọn chúng muốn dùng những linh hồn này để tế sống cái thứ gọi là “Thần minh”. Joker là kẻ nghiên cứu đầu tiên, không loại trừ cũng có thêm nhiều kẻ như Joker trong cái tập đoàn phi pháp này.
Từ từ!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Hạ Cô Hàn bỗng nhiên ngưng trọng. Y đã hiểu vì sao Quỷ Y lại muốn cho nhiều người nhiễm “Thần Tiên Tán”!
Có lẽ bọn chúng đã nghiên cứu ra cách thức để thu thập nhiều linh hồn, vì chỉ khi người sống hít “Thần Tiên Tán, bọn họ mới thu được nhiều linh hồn! Hoặc là, bọn chúng đang dùng mạng người vô tội để làm thí nghiệm.
***
Sau khi thẩm vấn Joker xong, Hạ Cô Hàn trực tiếp đem mẫu cổ trong người Chung Tiểu Lan giao cho Tùng Mân, tuy rằng chuyện này sẽ khiến cổ trùng phản tử vì mẫu, nhưng có mẫu cổ trong tay, Tùng Mân càng có thể khống chế Joker dễ dàng hơn.
Hạ Cô Hàn đem mẫu cổ giao cho Tùng Mân, cũng là đem quyền lựa chọn giao cho cậu. Tùng Mân muốn giữ lại mẫu cổ để khống chế Joker, Hạ Cô Hàn cũng không can thiệp vào.
Cậu nhìn con sâu xanh đậm trong lòng bàn tay một hồi lâu, sau đó mới ngẩng đầu, biểu tình đầy nghiêm túc nhìn về phía Hạ Cô Hàn, "Ông chủ Hạ, cậu có thể làm chúng nó biến mất không?"
"Tại sao?" Hạ Cô Hàn hỏi.
Tùng Mân cũng nói không nên lời, chỉ cười ngây ngô nói: “Chỉ là thấy thứ này có vẻ không tốt."
Tuy rằng có thứ này thì cậu có thể dễ dàng khống chế Joker, nhưng Tùng Mân vẫn cảm nhận được ý một đạo ý thức tham lam ở từ đầu bên kia truyền tới tuy không phải quá rõ ràng, nhưng giữ lại cổ trùng, cuối cùng người bị khống chế còn chưa biết là ai.
Tính tình Tùng Mân xưa nay rất đơn giản, cậu càng tin tưởng trực giác của bản thân hơn.
Khi Hạ Cô Hàn nghe Tùng Mân nói cũng không bất ngờ, nên nhanh chóng đáp ứng, "Được, tôi giúp cậu lấy nó ra."
Vừa dứt lời, thì liền hướng đến chỗ Joker đang ngồi, bàn tay giơ lên áp vào trán gã. Rất nhanh, trên trán Joker đã tràn ra một đạo kim quang óng ánh, trong kim quang ẩn hiện một con sâu đang ngọ nguậy.
Nó thoạt nhìn thực dịu ngoan, cũng không chống đỡ nguồn lực của Hạ Cô Hàn, nhưng khi y thu tay lại, nó lại thừa dịp này mà bắn đến vị trí Tùng Mân đang đứng.
Nó quả thật xem thường Hạ Cô Hàn, chưa bay được nửa thước, đã bị một nguồn lực cản trở, sau đó bị hút thẳng vào lòng bàn tay của y.
Con sâu không cam lòng mà vặn vẹo thân thể, hướng Hạ Cô Hàn nhẹ ra hàm răng bén nhọn.
Y khẽ cười một tiếng, một nguồn lực vô hình khiến cả cơ thể nó cứng đơ, thân sâu thẳng tắp không còn nhúc nhích.
Trực giác Tùng Mân quả nhiên không sai, con sâu này chỉ đang lấy lòng Tùng Mân, trước đó nó ở trong thân thể Tùng Mân, được khí vận của cậu tẩm bổ. Một khi giữ lại nó, không biết cuối cùng sẽ dưỡng ra cổ trùng gì.
Hạ Cô Hàn cũng không có lập tức gϊếŧ nó, mà đem tử cổ cùng mẫu cổ đặt cùng với nhau. Tử cổ không còn trói buộc, lập tức bò trườn, trong ánh mắt nho nhỏ không giấu được tia tham lam.
Theo lý thuyết, tử cổ phải chịu khống chế hoàn toàn từ mẫu cổ, không được cãi lời. Nhưng đối với tử cổ này, khi nó được tẩm bổ bởi khí vận của Tùng Mân, đã phản lại mẫu cổ, hiện tại nó muốn cường đại phải hấp thụ thêm nguồn lực, nên khi gặp cổ trùng khác sẽ cắn nuốt theo bản năng.
Hai cổ trùng gặp nhau, kẻ thắng làm vua, nhanh chóng mẫu cổ bị chính tử cổ nuốt trọn hầu như không còn.
Thân hình tử cổ cũng theo đó mà bự ra gấp đôi. Nhưng có vẻ nó vẫn còn chưa đã, đôi mắt như hai hột đậu đen nhìn về phía Tùng Mân, nếu không phải Hạ Cô Hàn giam cầm, khẳng định nó đã trốn vào thân thể Tùng Mân, sau đó dùng chính vận khí của cậu mà gột rửa thân thể.
"Ông chủ Hạ, cậu định là gì?" Tùng Mân không biết vì sao Hạ Cô Hàn lại giữ lại cổ trùng, còn để nó cắn nuốt cả mẫu cổ trước đó, vì cậu rõ ràng cảm nhận được hiện tại nó đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Hạ Cô Hàn khóe miệng ngậm cười, “Dưỡng cổ.”
Rõ ràng trong giọng nói của Hạ Cô Hàn mang theo nhàn nhạt ý cười, nhưng Tùng Mân lại cảm thấy da đầu tê dại, dù cho trong lòng còn nhiều nghi hoặc, nhưng cũng không dám mở miệng hỏi nhiều.
Joker hiển nhiên còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, gã chỉ cảm thấy trong đầu bỗng dưng trống rỗng, khẽ cau mày, ngoài mạnh trong yếu hỏi: “Tụi bây đã làm gì tao?”
Hạ Cô Hàn không trả lời, mà lần nữa bước lại gần chỗ gã, sau đó xoè lòng bàn tay đang chứa cổ trùng ra.
"Mày muốn làm gì?"
Joker vẫn chưa nhận ra đây là cổ trùng mà gã đã hạ vào người Tùng Mân, khi đối diện với cổ trùng trước mắt gã không nhịn được mà lập tức rùng người.
Chính gã cảm thấy con cổ trùng này khá quen mắt.
"Thân thể của ngươi, chính là một con cổ!" Thanh âm thanh triệt nhưng đầy chắc chắn từ đỉnh đầu truyền xuống,có thể nghe thấy chút ý khinh miệt trong đó, "Ngươi cho rằng Mạc Cương thiệt tình muốn ngươi trở thành vu cổ sư ư?"
Joker đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Cô Hàn, nhưng khi đụng vào đôi mắt hoa đào kia, gã lại lập tức lảng tránh, "Tao không biết mày đang nói gì."
"Thể chất của ngươi hợp để luyện thành người cổ." Hạ Cô Hàn khó được mà tốt tính, giải thích nghi hoặc cho Joker, “Năm đó người sư phụ kia nhận ngươi, là vì coi trọng thể chất của ngươi, muốn đem ngươi luyện thành người cổ.”
Cái gọi là người cổ, chính là đem người luyện thành nơi chưa cổ, cổ trùng khi đó sẽ tàn sát lẫn nhau, sau đó dung hợp, con cổ cuối sẽ là thứ mạnh nhất.
Mạc Cương chỉ là một tiểu nhân vật, không thể nào Quỷ y lại cất công tìm tới lão, hẳn là đám Quỷ y trước đó nhìn trúng Joker, nên muốn lợi dụng Mạc Cương, để lão tự tay đem Joker đưa cho bọn chúng.
Nếu không phải Joker lộ ra thiên phú trong vu cổ, hẳn là đám Quỷ y đã đem gã luyện thành người cổ, ở đâu mà sống đến bây giờ?
Nhưng cuối cùng Joker cũng không chạy đâu được, một khi gã mất đi giá trị lợi dụng, thì trước sau gì gã cũng biến thành người cổ mà thôi.
Đương nhiên, Hạ Cô Hàn nói những lời này chỉ là suy đoán của y, nhưng khi Joker nghe vào tai lại làm dấy lên quá khứ mà gã xem nhẹ.
Lần đầu tiên Mạc Cương dẫn gã đến gặp sư phụ, bộ dáng nịnh hót của lão cùng ánh mắt của lão khi nhìn gã không hề có chút từ ái của người cha nhìn con, mà giống như đang nhìn một món hàng nào đó.
Sư phụ cũng đánh giá thân thể gã rất lâu, cuối cùng còn rút ra một ống máu trên người gã, không biết để làm gì, nhưng sau lại gật đầu vừa lòng mà nói: “Có thể.”
Ngày hôm đó, chính Joker cũng cảm thấy bản thân như một món hàng , để người khác xăm soi, đánh giá, không còn chút tôn nghiêm nào. Và đây cũng là đoạn ký ức gã không muốn nhớ lại, nhưng hiện tại lại bị Hạ Cô Hàn đào ra, đúng như những gì y đã suy đoán.
Người mà gã luôn nghĩ là tốt với mình, kì thật đã sớm đem gã bán cho kẻ khác. Người mà gã xem là sư phụ, thật ra đã xem thân thể gã là một con chuột bạch, còn muốn lợi dụng gã.
"Không thể nào!" Joker cũng không muốn nhận cái đáp án này, gắt gao mà nhìn Hạ Cô Hàn, muốn xem y có đùa giỡn chính mình hay không, "Mày gạt tao! Không thể..."
Joker nói còn chưa nói xong, Hạ Cô Hàn đã làm động tác búng tay, đem cổ trùng bắn thẳng vào miệng gã, cổ trùng nhanh chóng theo cuống họng gã tiến vào thân thể.
"Ta có gạt ngươi hay không, thử một lần sẽ biết." Hạ Cô Hàn vỗ vỗ bàn tay, sau đó dựa vào vai Cố Tấn Niên, bộ dáng như đang chờ xem cuộc vui.
Như những gì Hạ Cô Hàn đã nói với Tùng Mân là dưỡng cổ, y khi nãy đã kích phát du͙ƈ vọиɠ cắn nuốt đồng loại của cổ trùng. Nếu Joker đã được Quỷ y nhắm thành người cổ, thì chỉ cần con cổ trùng này tiến vào cơ thể, thì không phải nó sẽ khống chế Joker, mà nó sẽ đem gã trở thành đồng loại, sau đó cắn nuốt. Còn nếu khi cổ trùng tiến vào, mà cơ thể Joker vẫn không sao, thì xem như y đã nghĩ sai!
Joker cảm nhận được cổ trùng tiến vào thân thể, phản ứng đầu tiên chính là móc họng để ói ra. Nhưng mà gã có ói có nôn thế nào đi nữa cũng không được gì, vì cổ trùng đã chui vào máu thịt của gã
Vài phút trôi qua, không có việc gì phát sinh.
Joker như trút được gánh nặng, sau đó nhìn Hạ Cô Hàn cười ha ha, “Mày đã đoán sai, tao không có việc gì, tao một chút, cũng chưa……”
Còn chưa nói hết, thì gã rõ ràng cảm nhận được trên người mình có gì đó đang bò.
Joker kinh hãi, vội vàng kéo ra vạt áo, cúi đầu nhìn thân thể chính mình.
Chỉ thấy ở bụng gã đang hiện lên hình dáng một con sâu, gã còn nghe được tiếng nhai nuốt của cổ trùng.
Cổ trùng thật sự đang ăn sống gã!
Joker bóp chặt nắm tay, hung hăng mà đập vào bụng chính mình, trong mắt đều là tàn nhẫn, gắt gao nghiến chặt hàm, "Tao đập chết mày! Tao đập chết mày!"
Nhưng bất luận gã có đập mạnh đến đâu, thì đối với cổ trùng kia cũng vô dụng, cổ trùng bên trong thân thể gã vẫn cắn nuốt không buông.
Điều đó cũng nói lên suy luận của Hạ Cô Hàn đã đúng.
Chính Joker cũng không ngờ rằng, bản thân chỉ là một thứ đồ trong tay Quỷ y, một khi gã đã không còn giá trị để lợi dụng, thì cũng là lúc gã bị chúng “Sử dụng”.
“Đi thôi.” Hạ Cô Hàn chỉ là lạnh lùng mà quét nhìn Joker một cái, rồi hướng Tùng Mân nói.
“…… À, vâng.” Tùng Mân sửng sốt, lập tức theo sau.
Khi tới cửa văn phong Tùng Mân mới xoay sang hỏi Hạ Cô Hàn, "Ông chủ Hạ, gã ta sẽ không chết đúng không?"
Hạ Cô Hàn: “Sẽ không.”
Chỉ là gã ta sẽ trải qua tra tấn như những gì gã đã làm với người khác, còn cổ trùng bên trong, chừng nào nó ăn căng bụng sẽ tự bạo chết.
Hạ Cô Hàn không giải thích cho Tùng Mân, chỉ nói: “Cậu ở chỗ này chờ, đừng để người khác vào bên trong."
Tùng Mân gật gật đầu, “Vâng.”
"Tôi hiến tại về Đồng Châu trước, chút nữa sẽ gọi người bên Bộ ngành đặc thù đến đón cậu." Hạ Cô Hàn nói mấy câu, khi thấy Tùng Mân gật đầu, mới xoay người rời đi.
Hạ Cô Hàn vừa đi ra khỏi bệnh viện vừa nhắn tin cho Mâu Hàng Âm, để cô đế Tiểu Hà trấn một chuyến. Thân thể Chung Tiểu Lan hiện tại chữa trị bằng y học tiên tiến rất nhanh sẽ khỏi, nhưng có lẽ cả đời đều phải chữa trị liên tục. Có nhà tâm lý học là Mâu Hàng Âm, hy vọng có thể chữa trị vết thương tinh thần cho bà.
Tùng Mân nhìn theo bóng dáng Hạ Cô Hàn biến mất ở ngã rẽ, thì bên trong văn phòng truyền ra tiếng “Phanh” nặng nề.
Cậu nhìn qua kiếng cửa sổ, thấy được Joker đang đụng ầm ầm vào bàn bên trong. Mà chỗ tiếp xúc với góc bàn chính là bụng của gã, bộ dáng điên cuồng va đập, mà cho rằng làm như thể có thể đập chết cổ trùng bên trong.
Chỉ là gã có điên cuồng đập thế nào, thì con sâu trong bụng vẫn gặm cắn đến vui vẻ, không hề ảnh hưởng đến một chút.
Rất nhanh, Joker dần đuối sức. Ngẩng đầu liền vô tình thấy bóng dáng mình trong chiếc gương đối diện, bắp thịt nhanh chóng co rút, mái tóc đen nhánh từ từ bạc trắng.
Sức khoẻ của gã, thân thể của gã, sinh mệnh của gã, .... Mọi thứ đều lủng như cái rổ vì cổ trùng gặm cắn.
Chỉ rất nhanh, gã đã không thể đứng thẳng, cả người té ngã trên đất. Bắp thịt héo rút, cả người chỉ còn lại da bọc xương, mạch máu cũng nhô lên, thoát nhìn gân guốc đến đáng sợ.
Khuôn mặt con nít cũng nhanh chóng hóp lại, tròng mắt lồi ra, giống như muốn lộ ra cả đầu lâu.
Ý thức gã càng lúc càng trở nên mơ hồ , thì bản năng sinh tồn lại khiến gã cố sức bò đi. Nhưng cả người gã như bị trấn trụ, giam trong một tấc vuông vô hình.
Cảnh tượng trước mắt gã lại nhanh chóng thay đổi.
Không còn ở văn phòng sáng sủa trong bệnh viện, mà hiện tại gã bị giam trong cái chuồng sắt cao chưa đến 1m, tứ chi bị xích sắt trói chặt, trong phòng tối tù mù, con chuột con gián bò ngổn ngang, không những thế trên người còn cả sâu bọ, mà chúng đem gã trở thành còn mồi mà ngẫu nhiên cắn một cái.
Giờ khắc này, gã như trải qua tình cảnh của Chung Tiểu Lan, trải qua hết thảy mọi thứ mà bà đã chịu.
Hình ảnh lại một lần nữa thay đổi.
Joker thấy mình như trở lại khi còn nhỏ, cả người phát sốt nhức mỏi, tinh thần mơ màng. Nhưng gã vẫn cảm nhận được một đôi tay dịu dàng vuốt ve mặt cùng xoa trán gã, sau đó lập tức ôm gã lên, quần áo cũng chưa kịp thay mà một đường ôm gã chạy đến bệnh viện.
Mơ mơ màng màng , Joker giống như thấy khuôn mặt người kia.
Là Chung Tiểu Lan.
Bà ở phòng bệnh canh gã một đêm, đến khi gã hạ sốt, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Những hình ảnh như một cuốn phim tua ngược, không ngừng chạy qua trong đầu gã.
Khi gã bị bạo lực học đường, cũng chính Chung Tiểu Lan một đường mang theo gã tìm lại công đạo. Bị giáo viên hiểu lầm, cũng chính Chung Tiểu Lan ở trước mặt giáo viên mà tranh luận, tìm lại tôn nghiêm cho gã....
Mà hiện tại, gã nằm trên mặt đất lạnh lẽo, nhìn chính sinh mệnh mình dần trôi đi, người bị gã căm hận mà đẩy vào vực sâu đã không còn xuất hiện nữa.
-----Còn tiếp-----