Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Phòng livestream Tùng Mân cùng Joker, bởi vì Tùng Mân rút được nhân vật cấp SSR nên thành một mảng nháo loạn. Fan của Đại Thông Minh từ đầu đã im lặng mặc cho những người kia bóng gió nói không tin, bây giờ Tùng Mân rút được cấp SSR nên nhóm fan nhanh chóng gáy vang, những bình luận như "Cọ cọ Đại Thông Minh" "Chuyển phát Đại Thông Minh" linh tinh liên tục nhảy trên màn hình. Fans Joker sau khi tận mắt chứng kiến sự may mắn của Tùng Mân cũng nhanh chóng gia nhập vào binh đoàn bình luận cọ cọ chuyển phát kia.
Joker ngồi bên cạnh tỏ vẻ như không có gì, dùng cùi chỏ đâm đâm cánh tay Tùng Mân, cười đề nghị nói: "Nếu không lại rút thử một lần nữa xem sao?"
Bình luận sau đó nhanh chóng ồn ào tiếp.
Tùng Mân không bị những lời khen hoa mĩ kia làm sa đoạ, cười ngây ngô cự tuyệt, "Không rút nữa, phải chơi thật công bằng với người khác chứ."
Mọi người thấy Tùng Mân không đáp ứng, nhiệt tình cũng theo đó xẹp xuống, cuối cùng chỉ ngồi xem Joker cùng Tùng Mân lập nhóm chơi game, hai giờ sau cả hai cũng đã ngưng.
Không có Joker trong phòng livestream, Tùng Mân không nói quá nhiều, chỉ chào vài câu sau đó cũng thoát phòng.
Joker nhìn bóng dáng Tùng Mân biến mất sau cánh cửa, rồi lại chuyển tầm nhìn lại lon Coca rỗng trên bàn. Chuyện này đại biểu cho việc cổ trùng bên trong đã thuận lợi tiến vào cơ thể Tùng Mân.
"Ầm ầm!"
Coca lon bị Joker bóp đến dẹp, khoé môi gã cũng nhếch lên nụ cười gian trá khi âm mưu đã thành công.
Tùng Mân sau khi về phòng, liền nhanh chóng nhắn tin cho Hạ Cô Hàn.
Khi nãy trong phòng livestream, Joker đưa qua lon Coca, Tùng Mân liền nhận ra một cỗ dự cảm bất tường, nhanh chóng liền biết gã đã hạ cổ trong nước. Nhưng Tùng Mân cũng không do dự, mà mở lon nước từng ngụm uống xuống, vì có như vậy mới có thể làm Joker cắn câu.
Nước ngọt lạnh lẽo chảy qua yết hầu, Tùng Mân cũng nhận ra có thứ gì đó đang ngọ nguậy trong cổ họng mình, quả thật cố gắng lắm cậu mới không phun ra, mà nói chuyện với Joker một cách bình thường.
Rất nhanh Hạ Cô Hàn đã trả lời lại tin nhắn của Tùng Mân.
【 Hạ Cô Hàn: Theo kế hoạch hành sự. 】
【 Tùng Mân: Được. 】
Điện thoại được Tùng Mân n chặt trong tay, bộ dạng có chút khẩn trương. Cậu thật sự không biết tiếp theo Joker sẽ làm gì và cậu phải đối mặt với thứ gì sau đó.
Rồi khi nhận được tin trả lời của Hạ Cô Hàn, cổ dự cảm bất an này lại nhanh chóng biến mất như chưa từng xuất hiện. Có lẽ Hạ Cô Hàn quá mức cường đại, nên đem lại cho Tùng Mân sự an toàn đủ để xoá tan cảm giác bất an sợ hãi trước đó. Cũng có thể là khái vận cảm nhận được sự gia nhập của Hạ Cô Hàn, Tùng Mân sẽ chuyển nguy thành an.
Tóm lại, bởi vì này vài dòng tin ngắn ngủn, Tùng Mân lại cảm thấy vô cùng an tâm.
Cậu thở phào nhẹ nhõm, cũng không còn rối rắm vấn đề của Joker, nên làm cái gì thì làm cái đó thôi, thuận theo tự nhiên là được.
Đảo mắt đã qua một ngày, Tùng Mân đang ngủ lại nghe tiếng đập cửa, thanh như có quy luật mà mê hoặc lòng người,Tùng Mân còn chưa mở nổi mắt, nhưng thân thể lại như con rối giật dây, từ trên giường ngồi dậy.
Sau lưng như có một bàn tay vô hình đẩy lưng của cậu, Tùng Mân ngây ngốc mà đi ra mở cửa.
Bên ngoài chính là Joker đang đứng, nhìn thấy Tùng Mân bộ dạng mê mang chưa tỉnh ngủ thì khuôn mặt gã lại nở ra nụ cười tươi rói ôn hoà, "Đại Thông Minh, buổi sáng tốt lành."
Giọng Tùng Mân đều đều như một con robot, không mang theo chút nhịp điệu nào mà đáp lại, "Sớm."
Joker: "Giơ hai tay lên."
Tùng Mân lập tức giơ lên hai tay.
Joker cười càng thêm xán lạn, giống như tìm được món đồ chơi ưng ý, "Ngáp cái nào."
Tùng Mân thật sự há to miệng ngáp một cái.
Sau đó Joker cũng hạ vài cái mệnh lệnh, Tùng Mân vẫn cứ như vậy mà làm theo, gã như tìm được thú vui, tựa hồ trên tay Joker chính là điều khiển từ xa, có thể khống chế nhất cử nhất động của Tùng Mân.
Joker chơi đủ, thì biểu tình vui vẻ trên mặt cũng biến mất, thanh âm cũng theo đó hạ thấp vài tông trầm trầm khàn khàn, như đĩa nhạc cũ, khiến người khác tê cả da đầu, "Được rồi, giờ mày vào phòng thu dọn hành lý, nửa giờ sau, theo tao đi."
Tùng Mân: "Được"
Dứt lời, Tùng Mân xoay người về phòng, nhưng lại bò lên giường.
Trong chốc lát, Tùng Mân mở hai mắt, ngồi ở trên giường sững sờ, trong mắt tràn ngập hoang mang. Cậu vừa rồi hình như nằm mơ? Chỉ là cậu không nhớ thứ gì, ngoại trừ một giọng nói trầm khàn như quanh quẩn bên tai -- "Nửa giờ sau, theo tao đi."
Thanh âm này giống như là ma chú, trong vô thức điều khiển Tùng Mân, thân thể có phản ứng trước tiên, căn bản không chịu sự khống chế của Tùng Mân, mà đứng dậy, sau đó kéo ra vali, dọn dẹp lại đồ của chính mình.
Tùng Mân nhạy cảm mà nhận ra có điều không đúng, cậu vẫn còn ý thức, linh hồn vẫn là của cậu, nhưng thân thể lại cứng đờ không nghe theo diện khống chế của cậu.
Lúc sau, Tùng Mân giống như là linh hồn ly thể, thấy chính mình thu dọn hành lý, sau đó ngoan ngoãn ngồi trên giường như chờ đợi ai đó.
Nửa tiếng sau, Tùng Mân thấy thân thể chính mình đứng dậy, kéo vali cứ thế bước ra khỏi phòng, đến trước cửa phòng Joker mà gõ vang.
Rất nhanh, Joker đã ra tới, trên tay gã còn cầm một cái đồng hồ bấm giây, khi thấy Tùng Mân đứng trước cửa thì nhịn không được nở nụ cười tự mãn, "Vừa lúc nửa giờ, không nhiều cũng không ít."
Joker giơ tay muốn vỗ vỗ bả vai Tùng Mân, nhưng nhận ra Tùng Mân quá cao, đành phải chuyển sang vỗ cánh tay cậu, khích lệ nói: "Làm tốt lắm."
"Tùng Mân" rũ đầu, một bộ dáng nhu thuận như chó con được chủ khen.
Joker vô cùng vừa lòng, còn nói thêm: "Ở cửa chờ tao trong chốc lát."
Tùng Mân không khống chế được mà lên tiếng "Vâng."
Joker xoay người về phòng, vài phút sau cũng kéo ra vali, "Tùng Mân" nghiêng người tránh ra, rồi sau đó đi theo phía sau Joker, Joker không nói lời nào, cậu cũng không nói một lời, giống hệt một bảo tiêu đạt chuẩn.
Ý thức Tùng Mân từ đầu đến cuối vẫn thanh tỉnh, nhưng cậu lại không làm chủ được thân thể mình, cậu nhìn thấy chính mình cùng Joker vào tháng máy, sau đó rời khỏi khách sạn.
Xe trung chuyển trước đó đã đậu sẵn trước cửa khách sạn, Joker bước ra liền lên xe nhanh chóng đến sân bay.
Gã ngồi ở ghế phụ lái, "Tùng Mân" cất vali cho cả hai, sau đó vòng đến cửa sau, đang định mở cửa xe, bỗng nhiên cậu lại xoay đầu nhìn về một hướng, nhưng nơi đó cũng không có ai, chỉ là tâm trạng nôn nóng cùng bất an của Tùng Mân lại dịu xuống, tùy ý Joker khống chế mà mở cửa xe, ngồi vào bên trong.
Xe trung chuyển này là xe mà khách sạn đã chuẩn bị để đưa khách ra sân bay, xe nhanh chóng nhập vào dòng xe cộ bên ngoài. Nhưng người trên xe lại hoàn toàn không biết, địa phương khi nãy Tùng Mân nhìn, hiện tại lại xuất hiện một chiếc xe hơi, nó yên lặng cứ thế hoà vào dòng xe cộ, mà bám theo chiếc xe trung chuyển của khách sạn.
Hạ Cô Hàn một bên lái xe, một bên nhìn chằm chằm xe của Joker.
Chỉ cần liếc mắt một cái, Hạ Cô Hàn có thể nhìn ra Tùng Mân đã bị hạ cổ và hiện tại đang bị cổ trùng khống chế, hơn hết nó chính là mẫu tử cổ, tử cổ đang trên người của Tùng Mân, nhưng y không biết Joker đặt mẫu cổ nơi nào.
"Ý thức Tùng Mân không có bị khống chế." Cố Tấn Niên liền ngồi ở ghế phụ lái, nhìn phương hướng chiếc xe trung chuyển chạy, khi nãy đối diện với tầm mắt Tùng Mân hắn đã nhìn ra.
Trong mắt Tùng Mân là một mảnh thanh tỉnh, nhưng vì cổ trùng, mà thân thể cậu phải chịu sự khống chế của Joker.
Hạ Cô Hàn cũng phát hiện điểm này, y "Ưm" một tiếng, không ngoài ta muốn nói: "Ý chí Tùng Mân rất kiên cường, hơn nữa còn ảnh hưởng bởi khí vận, nên xác thật không dễ khống chế."
Một người một quỷ trên xe nói chuyện, nhanh chóng đã lên cao tốc hướng đến sân bay, dòng xe cộ cũng theo đó vơi đi, tốc độ xe chạy cũng nhanh hơn rất nhiều.
Joker không có phát hiện có người theo dõi, gã vẫn ung dung mà thư giãn ngón tay đặt trên đầu gối còn nhẹ nhàng gõ theo nhịp, lâu lâu lại nhìn qua gương chiếu hậu mà quan sát Tùng Mân, thấy cậu vẫn ngoan ngoãn ngồi yên, khoé miệng gã càng cong hơn, tâm tình rất không tồi.
Đến sân bay, nhanh chóng đăng ký thủ tục, rồi lên máy bay....
Hai giờ sau, Joker cùng Tùng Mân đến Vân Hương thị.
Vân Hương thị cùng Đồng Châu thị ở cùng một tỉnh, Vân Hương thị thiên bắc, không ven biển, địa thế hơi cao, nhiệt độ không khí so với Đồng Châu thị thấp hơn một chút.
Hạ Cô Hàn đi theo Joker một đường, khi đặt chân xuống Vân Hương thị đã cảm nhận được gió lạnh thổi qua, cả người không nhịn được mà rùng mình. Nhưng giây tiếp theo, một chiếc áo khoác to rộng đã trùm lên vai y, y cũng không biết Cố Tấn Niên chuẩn bị khi nào.
Khoé môi không nhịn được nụ cười mà cong lên, Hạ Cô Hàn xoay sang nhìn Cố Tấn Niên, để ông chồng quỷ giúp y cài lại khoá kéo.
Bên kia, Joker đã mang theo Tùng Mân bắt một chiếc taxi. Hạ Cô Hàn cùng Cố Tấn Niên nhanh chóng đuổi kịp, một người một quỷ căn bản không cần gấp gáp đuổi theo, nên thản thơi vô cùng thản thơi, nhìn Hạ Cô Hàn không khác gì du khách đến tham quan du lịch.
Joker còn khá cẩn thận, gã di chuyển nhưng vẫn không quên cái người bí mật đi theo phía sau, phòng ngừa có người theo dõi. Nhưng cái thủ đoạn này đối với Hạ Cô Hàn cùng Cố Tấn Niên cũng chỉ là trò muỗi, dù Joker có cẩn thận cỡ nào cũng không thể phát hiện ra hai vợ chồng nhà này.
Taxi chở Joker đến nhà xe của Vân Hương thị, Joker xuống mua vé đến thẳng Tiểu Hà trấn.
Thêm một giờ di chuyển, Joker đã đưa Tùng Mân đến Tiểu Hà trấn.
Tiểu Hà trấn là một thị trấn nhỏ, hiện tại vào giữa trưa, nên đường cái khá vắng người qua lại, cho dù có người, cũng không ai để ý đến Joker, mặc dù đi bên cạnh gã là cây sào Tùng Mân cao lêu khêu.
Đi bộ hơn 20 phút, gã dừng lại tại một căn nhà cạnh bờ sông.
Cửa ngoài căn nhà đã được khoá, Joker lấy chìa khoá tra vào ổ mà mở ra. Căn nhà như không có người ở đã lâu, một bộ hoang phế, ngoài đình viện cỏ mọc cao đến ngang người, lá cây rơi đầy đất.
Joker như quen thuộc đường đi, trực tiếp xuyên qua đám cỏ hoang, đi vào bên trong căn nhà.
Cửa sổ vì lâu năm không người sửa chữa mà xiêu xiêu vẹo vẹo, kiếng cửa cũng rớt hết, bên trong còn dùng ván gỗ đóng lên, che kín không để ánh sáng bên ngoài lọt vào.
Tùng Mân bất động thanh sắc mà đi theo phía sau Joker.
"Kẽo kẹt" một tiếng, Joker mở ra cửa phòng, mùi mốc nháy mắt ập vào trước mặt.
Trong phòng tối tăm, chỉ vài tia sáng le lói ở khe hở tiến vào. Tùng Mân nương theo những tia sáng này, mà nhìn rõ cách bài trí trong căn phòng, nhưng ánh mắt lập tức khϊếp sợ pha thêm phẫn uất, đồng tử cũng co rút vào.
Đây là một gian phòng đơn, ở trong góc phòng có một cái chuồng sắt cái hơn 1m. Chuồng sắt đang nhốt một người, vì căn phòng tối tăm Tùng Mân không thấy rõ bộ dáng của người bên trong chuồng, nhưng cậu vẫn thấy được tứ chi người đó đã bị xích lại, gắt gao mà cột vào chuồng sắt.
Joker nhốt một người, như nhốt một con gia súc.
-----Còn tiếp-----