Tác giả: Già Phê Sắc Đích Đoàn Tử
Mâu Hàng Âm thấy Hạ Cô Hàn cùng Cố Tấn Niên đều lộ ra vẻ mặt mê mang, thì cảm thấy buồn cười vô cùng. Một người một quỷ trước nay luôn thong dong, dù Thái Sơn sập trước mặt cũng không biến sắc, giờ đây chỉ vì một tin là Mâu Hạnh chưa từng mang thai mà kinh ngạc.
“Ông chủ Hạ, tôi biết cậu sẽ không tin, nhưng lời tôi nói là sự thật.” Mâu Hàng Âm bảo đảm còn cường điệu nói: “Từ khi có nhận thức tới nay, cô cô tôi chưa từng mang thai, vì chuyện này tôi còn hỏi ba mình, ông ấy cũng nói như thế.”
Mâu Hạnh là tộc trưởng duy nhất của Linh Y, từ khi sinh ra và lớn lên đều ở trong tộc, chưa từng biến mất thời gian dài, nên nhất định bà không thể mang thai và sinh con được, vì không thể nào giấu được các tộc nhân.
Hạ Cô Hàn tựa hồ là con trai của Mâu Hạnh và Hạ Vân Khai, nhưng trong ấn tượng của Mâu Hàng Âm, Mâu Hạnh cùng Hạ Vân Khai giao lưu với nhau cũng không nhiều. Ngoại trừ những lần gặp mặt ở ngoài, thì hai người đều không có liên lạc chung. Nhưng không loại trừ chuyện Mâu Hàng Âm không biết, dù sao lấy thân phận chuyên gia tâm lý học thì cô cũng không thể nhìn ra mối quan hệ trước đó của hai người này.
Đừng nói Mâu Hàng Âm cảm thấy nghi hoặc, mà chính Hạ Cô Hàn cũng không thể tin được.
Hạ Cô Hàn càng tin những lời Mâu Hàng Âm là sự thật, vì Mâu Hàng Âm cũng không có lý do lừa y. Nhưng nói như vậy, y từ đâu mà tới? Ba mẹ y là ai?
Càng nghĩ Hạ Cô Hàn càng mê mang.
Cố Tấn Niên ngồi kế bên lại rất nhanh chấp nhận chuyện này, duỗi tay xoa đầu Hạ Cô Hàn, “Nếu thật sự muốn biết, có thể hỏi…… Hạ gia chủ hoặc là Bộ trưởng.”
Khi nói ra những lời này, cũng may Cố Tấn Niên biết phanh lại kịp lúc, nếu không đã nói ra cái xưng hô kia rồi
Vì nếu Hạ Cô Hàn thật không phải con của hai người họ, thì cái xưng hô “Ba, mẹ” kia hắn gọi hơi sớm thì phải.
Hạ Cô Hàn phỏng chừng cũng nghĩ đến vấn đề này, tạm thời buông hoang mang trong lòng, cười như không cười mà nhìn Cố Tấn Niên.
Hạ Cô Hàn liền cười.
“Em không định hỏi gì sao?” Cố Tấn Niên đông cứng mà nói sang chuyện khác.
Hạ Cô Hàn cũng thuận theo Cố Tấn Niên, nói: “Chờ án này kết thúc lại nói.”
Hạ Cô Hàn cũng không gấp, vì án hiện tại vẫn quan trọng hơn, còn vấn đề thân thế thì lúc sau nói cũng không trễ.
Cố Tấn Niên vẫn nhẹ xoa gáy cổ cho Hạ Cô Hàn, cũng không rối rắm vấn đề này nữa.
Mâu Hàng Âm yên lặng mà rời khỏi phòng nghỉ. Khi ra ngoài, vẫn nhịn không được mà gọi cho Mâu Hạnh một cuộc.
Điện thoại rất nhanh được chuyển, thanh âm ôn nhu của Mâu Hạnh nhanh chóng từ điện thoại truyền tới, “Hàng Âm, làm sao vậy?”
Hoa bỉ ngạn có thể nói là chủ đạo của Linh Y, mà nó cũng là chủ đạo của Quỷ Y. Nhưng hai phái lại khác nhau, một thì đỏ đậm tươi rói một thì lại đỏ máu phiếm đen, cái đó cũng đại biểu cho việc tu hành của hai phái.
Còn một cái không giống, đó chính là hoa bỉ ngạn của Hạ Cô Hàn, cánh hoa đỏ thẫm mang theo kim quang. Cũng đại biểu cho việc Hạ Cô Hàn là huyết mạch trực hệ của Linh Y, huyết mạch càng tinh thuần, kim quang càng thêm lộng lẫy.
Mà Mâu Hàng Âm biết, trong Linh Y chỉ có Mâu Hạnh mang huyết mạch tinh thuần, nhưng khi thi pháp, kim quang hoa bỉ ngạn của Mâu Hạnh cũng không thuần túy đến loá mắt như vậy.
Nghe được Mâu Hàng Âm nói, Mâu Hạnh trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng nói: “Hạ Cô Hàn là đặc biệt.”
Bà cũng không trả lời chính xác vào câu hỏi của Mâu Hàng Âm, nhưng sau đó lại nói tiếp, “Thằng bé không phải cô sinh, nhưng chính cô dựng dục nó. Chính xác mà nói, nó cũng là con trai cô.”
Mâu Hàng Âm không hiểu, nhưng cũng không hỏi tiếp. Vì thông qua kim quang với đã nhận định Hạ Cô Hàn cùng Mâu Hạnh chính là quan hệ mẹ con, nhưng lại không thể giải thích chuyện Mâu Hạnh sinh ra Hạ Cô Hàn thế nào?
Mâu Hàng Âm cảm thấy, chuyện này như một tầng sương dày, tầng sương che giấu một ngọn núi thật to, đến khi sương tan thế nhân sẽ vì ngọn núi này mà chấn động không thôi.
Mâu Hàng Âm biết Mâu Hạnh không nói là có lý do riêng của bà. Hạ Cô Hàn đã bước vào tầng sương này, vậy thì cứ để y tự tìm chân tướng là được.
Nên khi gần kết thúc câu chuyện, Mâu Hàng Âm nói: “Cô cô, con mới cùng ông chủ Hạ nói một chút chuyện về Hạ Phi Tinh.”
“Không có việc gì.” Mâu Hạnh lần này chỉ là cười cười, ý vị không rõ mà nói: “Nó sớm hay muộn cũng sẽ biết.”
Mâu Hàng Âm nghe vậy sửng sốt một chút, tổng cảm thấy lời nói của Mâu Hạnh có ẩn ý. Cô hơi há mồm, nhưng vẫn không dám hỏi vấn đề còn tồn đọng trong lòng —— Hạ Cô Hàn, y rốt cuộc có phải Hạ Phi Tinh chuyển thế hãy không?
Kết thúc cùng trò chuyện cùng Mâu Hạnh, Mâu Hàng Âm thu hồi di động, trên mặt khôi phục biểu tình thanh lãnh, giống như trước đó chưa phát sinh chuyện gì.
***
Phòng nghỉ.
Hạ Cô Hàn duỗi người, đang định rời đi, thì điện thoại vang lên chuông tin nhắn, là tin nhắn của Sở Quân Hành.
【 Sở Quân Hành: Ông chủ Hạ, đã điều tra ra tư liệu Hắc Xà, tôi gửi qua cho cậu. 】
Sở Quân Hành động tác mau lẹ, vừa nhận tin cùng hình Hắc Xà hôm trước, thì anh đã dùng cả đêm để tìm tin tức. Vì không muốn làm chậm trễ quá trình điều tra, nên khi trả được tư liệu Hắc Xà, Sở Quân Hành nhanh chóng gửi cho Hạ Cô Hàn.
【 Sở Quân Hành: Đúng như ông chủ Hạ nghĩ Joker với Hắc Xà có quan hệ ba con. 】
【 Hạ Cô Hàn: Vất vả cho anh rồi. 】
Hạ Cô Hàn nhìn tin nhắn, sau đó ngồi trở lại sofa, bộ dáng lười biếng buồn ngủ mà ngáp thật to, tay bấm vào tư liệu Sở Quân Hành vừa gửi.
Sở Quân Hành là thông qua Joker mới xác định được thân phận Hắc Xà, nhưng quá trình cũng không phải thuận buồm xuôi gió. Joker tên thật là Mạc Chi Dương, ba của gã tên là Mạc Cương, cũng chính là Hắc Xà trong video clip của Nhậm Học Bác. Nhưng là Sở Quân Hành tra ra, hai năm trước Mạc Cương đã chết, cũng đã ra đồn cảnh sát làm giấy chứng tử.
Nhưng dựa theo bút ký của Nhậm Học Bác, thì khoảng thời gian gần đây đều là Hắc Xà liên hệ với lão, dựa theo tính cách đa nghi của Nhậm Học Bác nếu thật sự Hắc Xà là người khác, lão sẽ nhận ra và lưu lại trong bút ký.
Nhưng rõ ràng là trong bút ký của Nhậm Học Bác không hề đề cập đến, nói cách khác Mạc Cương căn bản là không chết, mà cái chết vào hai năm trước chỉ là một chiêu kim thiền thoát xác, vì kẻ sau màn muốn Mạc Cương cùng tội ác của gã biến mất trên thế giới này.
Tư liệu Mạc Cương, không liên quan gì đến vụ án. Nhưng trong này có thể thấy được gã ta nhiều lần đã vào đồn cảnh sát, thời điểm Mạc Chi Dương bảy tuổi, vợ của Mạc Cương đã không chịu nổi gã mà đưa ra yêu cầu ly hôn.
Có thể nói, Mạc Cương là một kẻ mấu chốt trong vụ án, nếu thân phận gã ta bại lộ, thì tội ác phía sau cũng nhanh chóng phơi bày. Vì biết điều đó nên đám Quỷ Y đã lên kế hoạch cho Mạc Cương biến mất trên thế giới, sau đó lại “Chế tạo” gã thành một kẻ khác thanh thanh bạch bạch.
Quỷ Y có thể đổi mặt, nên dễ dàng tạo cho Mạc Cương một khuôn mặt cùng bộ dáng khác.
Sở Quân Hành cũng rõ ràng điểm này, cho nên tra ra được Mạc Cương đã chết, cũng không bỏ qua.
Nhưng biển người mênh mông, làm thế nào có thể tìm được một người đã được thay đổi thân phận?
Vì thế Sở Quân Hành lại theo dõi con trai Mạc Cương chính là Mạc Chi Dương.
Theo tư liệu điều tra có thể thấy được, sau khi Mạc Cương cùng vợ trước ly hôn, con trai liền theo người vợ trước, nhưng mỗi tháng Mạc Cương đều đến thăm con trai một lần. Người vợ trước lại sợ Mạc Cương ảnh hưởng đến Mạc Chi Dương, nên đã mang Mạc Chi Dương dọn nhà vài lần, chỉ là lần nào cũng bị Mạc Cương tìm được.
Mạc Cương cũng không quấy rầy vợ trước, chỉ toàn tâm toàn ý đối với đứa con trai, mỗi năm luôn đều đặn gửi phí nuôi dưỡng.
Quả thật có thể nói gã chính là người ba tốt.
Sở Quân Hành liền nương theo điểm này, tra xét tài khoản ra vào mấy năm gần đây của Joker, vô cùng sạch sẽ, khiến anh không thể bắt được bất kì nhược điểm nào. Nhưng sau đó, Sở Quân Hành lại chú ý phòng livestream của Joker, tra xét danh sách donate quả thật thấy được một ID khả nghi.
Joker là người có nhân khí cao nhất ở Tinh Thần livestream, nên không ít người donate cho gã. Sở Quân Hành vì hướng này để tìm người khả nghi, cũng không hề dễ dàng.
Nhưng trời xanh không phụ người có lòng, Sở Quân Hành không ngủ không nghỉ mà dò xét đánh sách người donate, cuối cùng cũng tìm được một ID dị thường. Tài khoản này chỉ donate cho Joker, không những thế mỗi lần donate đều là số tiền lớn.
Tài khoản này cũng là fan cứng của Joker, chỉ mới hai năm gần đây, một tháng từ hai đến năm lần donate.
Sở Quân Hành tìm được tư liệu của tài khoản này, thì phát hiện đó là của một nhân viên trong công ty bình thường ở Đồng Châu, tên là Ngô Thành, 35 tuổi, chưa lập gia đình. Thú vị chính là, Ngô Thành hai năm gần đây luôn tìm cách để tránh khỏi việc kiểm tra sức khoẻ mà công ty tổ chức.
Càng quan trọng là, lương một tháng gã đã dùng hai phần ba để donate cho Joker.
Tổng hợp xuống dưới, Sở Quân Hành liền khoanh tròn Ngô Thành làm hiềm nghi.
Anh cũng vì thế mà gửi luôn tư liệu Ngô Thành cho Hạ Cô Hàn, còn chuyện Ngô Thành có phải Hắc Xà hay không, làm kiểm tra sẽ biết rõ.
Quỷ Y có thể thay đổi diện mạo người khác, nhưng không thể thay đổi gien của họ, có lẽ đây chính là nguyên nhân mà “Ngô Thành” hai năm gần đây, không dám đi kiểm tra sức khoẻ.
***
Hạ Cô Hàn xem xong tư liệu Sở Quân Hành gửi, đại khái cũng hiểu được những tin tức này Sở Quân Hành đã bỏ ra bao nhiêu thời gian cùng tinh lực.
Hạ Cô Hàn nhanh chóng nhắn cho Sở Quân Hành một cái tin.
【 Hạ Cô Hàn: Anh hảo hảo nghỉ ngơi đi. 】
Y có thể cảm nhận được Sở Quân Hành đối với án lần này rất quan tâm, thề sống chết muốn đem án này phá, vô hình trung lại tự tạo áp lực cho chính mình.
Bên kia, Sở Quân Hành nhận được tin nhắn Hạ Cô Hàn thì sửng sốt một chút, sau đó mỉm cười một tiếng, ngón tay nhanh chóng rep lại.
【 Sở Quân Hành: Tôi sẽ. 】
Hạ Cô Hàn lúc này mới thu hồi di động, nghĩ nghĩ, lại gọi Thiết Diện tiến vào, nhưng không để hắn đi bắt Ngô Thành, mà chỉ để Thiết Diện tìm người đi thu thập dấu vân tay cùng tóc của Ngô Thành.
Nếu Ngô Thành thật là Hắc Xà, thì kẻ phía sau màn sẽ nhìn chằm chằm vào gã, nếu tùy tiện bắt gã đưa về, có thể đã rút dây động rừng.
Hơn nữa……
Hạ Cô Hàn híp híp mắt, khóe miệng phác họa ra một mạt cười, y còn muốn lợi dụng Hắc Xà dẫn xà xuất động.
Đổi mặt khác, chủ đạo ván cờ đã không còn bên đám Quỷ Y.
Cố Tấn Niên thấy Hạ Cô Hàn mỉm cười, liền biết vợ của hắn đã tìm được biện pháp, nên cũng không hỏi nhiều, chỉ lặng lặng mà ngắm Hạ Cô Hàn, ánh mắt ôn nhu sủng nịch. Tựa hồ ở không tiếng động mà nói, vô luận Hạ Cô Hàn chơi bao lớn, hắn đều nguyện ý bồi.
-----Còn tiếp-----