Lúc Đoạn Thiên Diễn chạy tới, quân y đã thúc bó tay đứng ở một bên.
Hắn vội vàng bò đến bên cạnh La Gia Anh bắt mạch, chẩn đoán thương thế cho ông ấy.
“Trước ngực ông ấy ghim quá nhiều tên, nhìn bên ngoài chỉ còn gần một nửa, vậy hơn phân nửa mũi tên đã đâm vào trong lồng ngực. Tim, phổi đều động đến, đặc biệt là tim. Nếu như mũi tên theo vận động cơ bắp cứ tiếp tục cắm sâu vào tim, đến Đại La Thần Tiên cũng không cứu được.” Đoạn Thiên Diễn thần sắc nghiêm trọng nói.
“Vậy ngươi xem hiện tại ông ấy còn có thể cứu được không?”
Đoạn Thiên Diễn lắc đầu, hắn nói: “Đã có rất nhiều mũi tên đâm vào trong tim, không thể lấy ra, theo thời gian tiếp tục đâm vào trong.”
Nghe Đoạn Thiên Diễn nói, toàn bộ người trong lều thở dài một trận, thậm chí có mấy người viền mắt đã ướt át.
“Bất quá ta có cách khiến cho ông ấy tạm thời tỉnh lại, mọi người có lời gì thì mau nói nhanh đi.”
Lời Đoạn Thiên Diễn vừa rơi xuống liền trực tiếp mở ra hòm thuốc của hắn, bắt đầu đánh thức La Gia Anh.
Vẻn vẹn trong chốc lát, La Gia Anh thế nhưng tỉnh lại thật.
“Khụ khụ...” Ông ấy vừa tỉnh đã bắt đầu mãnh liệt ho khan.
Đoạn Thiên Diễn cùng mấy quân y vội vàng đỡ lấy ông ấy.
“Thiếu tướng quân “
La Gia Anh rong ruổi chiến trường nhiều năm, nhìn tình thế cũng biết mình không còn sống lâu nữa, ông ấy liền không dong dài, đi thẳng vào vấn đề.
“La thúc thúc, ngài có lời gì cứ nói, ta đều nghe.” Sắc mặt Hề Minh Húc mười phần nặng nề.
La Gia Anh gật đầu, đây là muốn để lại di ngôn.
Mỗi người bắt đầu ra chiến trường, đều phải chuẩn bị có một ngày như vậy.
“Càng quốc, khụ khụ, lần này lĩnh quân, khụ khụ...”
Mũi tên đâm vào tim phổi trong La Gia Anh, vừa nói liền không nhịn được ho khan mãnh liệt, một câu đều nói không hoàn chỉnh.
Từ lúc Đoạn Thiên Diễn đến, đến lúc đánh thức La Gia Anh, vẻn vẹn chỉ trong giây lát, Hạ Triều Ca căn bản không kịp ngăn cản.
Lúc này thấy La Gia Anh thế này, nàng vội vàng xông qua.
“Đừng nói chuyện, nhanh ấn ông ấy xuống, đừng để cho ông ấy ho khan. Ho khan kịch liệt sẽ chỉ làm tên càng đi sâu vào tim phổi, sẽ khiến cho thương thế càng nghiêm trọng hơn!” Hạ Triều Ca một tay đè La Gia Anh lại.
“Chính là La tướng quân chỉ còn một chút thời gian như vậy, nếu như ông ấy không nói, sợ rằng...”
Đoạn Thiên Diễn chưa nói hết đã bị Hạ Triều Ca trực tiếp ngắt lời.
“Ít nói nhảm, đè ông ấy xuống, ông ấy sẽ không chết!”
“Ngươi nói cái gì?”
Tất cả mọi người trong lều khiếp sợ, La Gia Anh chết là sự thật đã định trước mắt, sao Hạ Triều Ca lại nói ông ấy sẽ không chết!
Một câu nói này, thắp lên hy vọng của tất cả mọi người.
“Quân sư, lẽ nào ngươi có biện pháp sao?”
“Này, ngươi không biết y thuật, ngươi cũng chớ làm loạn, đây cũng không phải việc đùa!” Đoạn Thiên Diễn nghiêm trọng cảnh cáo Hạ Triều Ca.
Hạ Triều Ca không quan tâm nhiều như vậy, nàng nói: “Ta lúc nào lấy mạng người ra làm trò đùa? Những người không có nhiệm vụ tất cả đều đi ra ngoài, tìm người giúp ta đem cái rương trong hành lý của ta qua đây.”
“Mấy người các ngươi dùng hoàng kì, xuyên khung, đương quy nấu trong nồi nước to, để cho hơi thuốc xông đầy toàn bộ lều trướng, tiến hành khử trùng sát trùng. Thiên Diễn, đệ đi chuẩn bị rượu trắng, đèn dầu, còn có kim chỉ, toàn bộ đều dùng rượu trắng khử trùng.”
Hạ Triều Ca bận rộn chỉ huy, tự mình bấm lên ngực La Gia Anh, kiểm tra cẩn thận thương thế của ông ấy.
“Khử trùng sát trùng là cái gì vậy?” Đoạn Thiên Diễn sửng sốt.
“Bớt nói nhảm, hiện tại là lúc phổ cập khoa học cho đệ sao? Làm nhanh lên! Những người không có nhiệm vụ mau ra ngoài!”
Thần sắc Hạ Triều Ca cực kì nghiêm túc, trên người mang theo mười phần uy nghi.