CHƯƠNG 75
Thời gian trận đấu cho tuyển thủ đãi định lần thứ hai biểu hiện kỳ thật cũng không dài, nhiều nhất cũng chỉ ba phút đồng hồ.
Khi Lạc Khâu Bạch hát xong, không khí hiện trường đạt tới cao trào, fan thét chói tai nhấc lên một biển người, đèn loang loáng bốn phương tám hướng, trong sân thể dục tối đen to như vậy, tựa như chân trời rực rỡ lóng lánh tinh thần.
Trên hiện trường rất nhiều người không phải fan của Lạc Khâu Bạch cũng không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì, cũng không rõ bài hát một ca từ cũng không cóchỉ ngâm nga hát vì saolại oanh động như vậy.
Chung quanh là tiếng ồn ào thét chói tai, tựa hồ có người vẫn luôn cầm di động hò hét cái gì đó, càng ngày càng nhiều người hiểu được là xảy ra chuyện gì, đồng thời ồn ào theo.
Lạc Khâu Bạch bị tiếng ồn ào nháo đến có chút ngượng ngùng, tháo xuống microphone cúi đầu, nói một tiếng “Cám ơn mọi người”, lại trêu ghẹo nói, “Người đó thực thẹn thùng, các người không cần ồn ào.”
Một câu nói kia, tựa như một trái bom nguyên tử nổ tung, khán giả càng thêm điên cuồng thét chói tai, toàn trường truyền đến một trận cười vang.
Lạc Khâu Bạch cầm microphone đi xuống, paparazzi rốt cuộc ngồi không yên, khiêng trường thương đoản pháo chạy theo, fan hò hét liên tục không ngừng, không khí hiện trường cơ hồ không khống chế được, bảo an không thể không xuất động, ngăn lại phóng viên, lúc này mới có thể để trận đấu tiếp tục tiến hành.
Trước sân khấu ồn ào, hậu trường càng thêm hỗn loạn bất kham. Nhân viên phía sau màn đều bị Lạc Khâu Bạch khiến cho hết hồn, tuy rằng năng lực khống chế của hắn phi thường tốt, một chút cũng không bại lộ, thậm chí người xem đến hiện tại còn không biết Lạc Khâu Bạch đổi ca khúc, nhưngkhi phát sóng trực tiếp xuất hiện loại chuyện này, tâm tình quả thực giống đang ngồi trên xe.
Thậm chí giờ phút này không khí càng thêm náo nhiệt, nhân viên công tác đều lâm vào nhiệt nghị, trong đó có không ít người quan hệ rất tốt với Lạc Khâu Bạch, tất cả đều không hiểu ra sao.
“Khâu Bạch bình thường không phải người bốc đồng như vậy, cậu ấy rốt cuộc đang làm cái gì?”
“Đây chính là trận chung kết a! Tôi còn cược với bà xã, cậu ấy nhất định có thể giành quán quân, tôi có tiền a!”
“Trời ạ… Tôi đều nhanh bị cậu ấy đùa chết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao cậu ấy đột nhiên đổi ca khúc?”
Lúc này người phụ trách liên lạc tuyển thủ cũngngỡ ngàng, không dám tin mở to hai mắt, trong đó một người nuốt một ngụm nước bọt, nói lắp mở miệng, “… Được, giống như, sau khi cậu ấy nghe được lão bản đến mới… Mới đột nhiên thay đổi ca khúc…”
Hiện trường một mảnh tĩnh mịch, hậu trường to như vậy bởi vì câu này nháy mắt lặng ngắt như tờ.
Dừng vài giây đồng hồ, mọi người hít một hơi lương khí, tiếp mãnh liệt bưng kín miệng người này.
Mẹ kiếp, nhìn trộm cũng không cần tùy tiện nói ra a! Nếu lão bản biết chúng ta đều chết chắc!!
Tim Lạc Khâu Bạch đập nhanh, từ trước sân khấu đến hậu trường vài bước hắn cũng chờ không được, cơ hồ chạy về phía trước, lúc này ở xa xa Trịnh Hoài Giang cầm đồ của hắn bước nhanh đến, thấy hắn bắt đầu thẳng mặt phê đấu, “Lạc Khâu Bạch hôm nay thi xongcậu theo tôi về Tinh Huy, tôi phải phạt cậu tên lớn mật dám giải ước, mẹ nó, tôi bị bệnh tim đều bị cậugây sức ép!”
“Diêm vương gia tha mạng, anh chờ tôi tìm được Kỳ Phong, sau đó tùy tiện anh xử trí.” Nói xong hắn từ trong tay Trịnh Hoài Giang cầm điện thoại di động của mình, bấm dãy số Kỳ Phong, ba bước rồi hai bước chạy trốn, lưu lại Trịnh Hoài Giang một mìnhở tại chỗ giương mắt nhìn.
Điện thoại vẫn luôn gọi không được, trong lòng bàn tay Lạc Khâu Bạch tr tất cả đều là mồ hôi, một bàn tay đột nhiên từ bên cạnh bắt lấy hắn, tiếp mãnh liệt ấn đến trên tường.
Hương vị quen thuộc đập vào mặt, thân thể cao đại rắn chắc áp lên, giống một đỉnh núi nguy nga hoàn toàn bao trùm Lạc Khâu Bạch.
Biểu tình của Kỳ Phong miễn bàn có bao nhiêu không xong, trên người còn mang theo khí tức phong trần mệt mỏi, lúc này khuôn mặt đều băng lạnh, chau mày, hiển nhiên tức giận không nhẹ, “Lạc Khâu Bạch, em nói cho anh biết em đang làm cái gì, nói a! May là anh đến hiện trường xem trận đấu, nếu ngày mai anh mới về, anh có thể bị em làm tức chết!”
Mặt của y đen như đáy nồi, ngực kịch liệt phập phồng, thậm chí cả khóe mắt đều hiện lên khí đỏ, giống một con sư tử nóng nảy.
Ân… Sư tử cũng là động vật họ mèo, ngẫu nhiên tạc mao thật đúng là rất đáng yêu.
Hắn cười đưa tay sờ tóc ngắn cứng rắn màu đen của y, hơi thất vọng chậc chậc hai tiếng, “Quả nhiên a… Em biết không thể ôm hy vọng quá lớn với anh.”
“Đừng có cợt nhả.” Kỳ Phong không vui bỏ ra tay hắn, đắm chìm trong lửa giận không chú ý tới Lạc Khâu Bạch nói gì đó.
“Em bình thường thị sủng mà kiêu anh đều tùy tiện, nhưng đây là trận đấu em rốt cuộc có hiểu hay không? Anh trước khi đi công tác đã nói với em như thế nào em quên rồi sao, chỉ cần em phát huy như bình thường, có thể được giải, nhưngem hát cái này gọi là cái gì, ca từ đều không có, cho dù hiện tại anh dùng thân phận ép giám khảo cho điểm cao cũng không xong!”
“Em đã là đãi định rồi, có phải còn muốn tìm đường chết em mới cam tâm phải không?!”
“Uy, anh hãy nghe em nói hết được không? Bình thường lười nói, hiện tại bắn súng, phốc phốc phốc không ngừng.” Lạc Khâu Bạch khó thấy Kỳ Phong nói nhiều lời như vậy, nhịn không được ngắt lời.
Ai biết Kỳ Phong khoát tay, rốt cục tỉnh táo lại, “Được rồi, em không cần nhiều lời, làm chồng, em tìm đường chết thành như vậy anh cũng sẽ không ghét bỏ em.”
“Chuyện cho tới bây giờ cũng không có biện pháp khác, lát nữa anh kêuthư kýđưa cho mấy giám khảo kia mỗi người mấy chục vạn, không sợ bọn họ cho điểm thấp.” Nói xong Kỳ Phong sửa sang lại cà vạt, tựa hồ còn chưa nguôi giận, trừng mắt nhìn Lạc Khâu Bạch tức giận nói, “Anh làm sao tìm được em người vợbại gia như vậy.”
Lạc Khâu Bạch thật sự là chịu không nổi, cười đến nước mắt đều chảy ra, bất đắc dĩ lại trêu tức nói, “Người xem cùng phóng viên đều đoán được, anh như thế nào vẫn không thông suốt.”
Kỳ Phong nghi hoặc nhíu mày, Lạc Khâu Bạch cười tiến đến bên tai y, thấp giọng nói, “Em ngay cả tiền tam danh cũng không muốn, còn mạo hiểm lớn thổ lộ trước mặt mọi người, anhcòn dùng loại thái độ này với em sao?”
Kỳ Phong sửng sốt một chút, biểu tình trên mặt nháy mắt trở nên đẹp mắt, nắm chặt tay Lạc Khâu Bạch, “Thổ lộ trước mặt mọi người cái gì… Em rốt cuộc đang giở trò quỷ gì?”
Lạc Khâu Bạch vừa muốn mở miệng, trong tai nghe đột nhiên truyền đến thanh âm dồn dập, “Khâu Bạch? Khâu Bạch? Có nghe không, còn một phút đồng hồ nữaphải lên sân khấu, cậu hiện tại ở nơi nào?”
Lúc này từ xa xa truyền đến tiếng bước chân vội vàng, “Cậu xác định Lạc Khâu Bạch vừa rồi đi hướng này?”
“Xác định xác định, tôi tận mắt nhìn thấy cậu ấy chạy tới đây.”
Đối thoại của hai người truyền đến, không đợi Lạc Khâu Bạch kịp phản ứng, bọn họ đã chạy tới, thấy Lạc Khâu Bạch cùng lão bản ôm nhau, lúc này thiếu chút nữa ngã quỵ trên mặt đất, “Kỳ… Kỳ tiên sinh.”
“Tôi… Chúng tôi là tới thúc giục, kế tiếp là Lạc Khâu Bạch …”
Kỳ Phong mặt đen, ngẩng đầu phiết bọn họ, “Các người nhìn thấy cái gì?
Hai người ngây ra như phỗng, dùng sức lắc đầu, “Báo cáo Kỳ tiên sinh, chúng tôi cái gì cũng không phát hiện!”
“…” Lạc Khâu Bạch có chút 囧, thấp khụ một tiếng, thừa dịp hai người không quay đầu lại, như là đột nhiên nghĩ tới điều gì tiến đến bên tai Kỳ Phong giảo hoạt mở miệng, “Kỳ lão bản, cho anh gợi ý, nếu không rõ ý em, nhớ rõ đi xem video.”
Nói xong, hắn không đợi Kỳ Phong kịp phản ứng đã chạy nhanh như chớp, lưu lại Kỳ Phong vẻ mặt hắc khí đứng tại chỗ.
Phù dung câu chết tiệt, rốt cuộc muốn làm cái gì?
Lạc Khâu Bạch lần thứ hai lên đài, hiện trường lại nhấc lên cao trào, đến phân đoạn giám khảo cùng người xem chấm điểm, cạnh tranh kịch liệt đã đến gay cấn.
Giờ phút này Kỳ Phong đi nhanh vào văn phòng, cấp dưới đi theo hội báo.
“… Đêm nay tỉ lệ xem phá 20%, 37 phần khi Lạc Khâu Bạch lên sân khấu thậm chí đã đạt tới 33%, trên mạng toàn bộ đều là vị trí đứng đầu, hiện tại ồn ào huyên náo cũng tất cả đều là chuyện trận đấu lần này, tỉ lệ xem tin tưởng khi thông báo quán quân sẽ tăng cao hơn.”
Cấp dưới hưng phấn báo cáo, Kỳ Phong nhìn chằm chằm thân ảnhcủa Lạc Khâu Bạch trước màn hình, gắt gao nhíu mày.
Chẳng lẽ thật là tất cả mọi người hiểu được ý của phù dung câu, y làm chồng lại không rõ?
Phất tay kêu cấp dưới lui ra, y thuận tay mở ra máy tính, quả nhiên phô thiên cái địa tất cả đều là Lạc Khâu Bạch, y tùy tay mở một tin giải trí mới nhất.
“Đêm nay tổ chức trận tổng chung kết《 Nhạc động toàn cầu 》, Lạc Khâu Bạch nhân khí đại nhiệt mạnh mẽ, tại một vòng cuối cùng biểu diễn lấy một ca khúc không có ca từ ngâm nga để bày tỏ tình yêu, tỏ vẻ đã có ý trung nhân. Mà phương thức này, vừa lúc không hẹn mà gặp với chương trình cậu ấy đã tham gia khi xuất đạo khi, làm fan hâm mộ hoan hô cùng thét chói tai, đẩy không khí lên cao trào. Hiện tại chúng ta xem một chút, Lạc Khâu Bạch tại hiện trường biểu hiện phấn khích và tại sao cậu ấy lại dùng phương thức đặc biệt này để thổ lộ.”
Một đoạn dạo đầu, sau đó là hình ảnh Lạc Khâu Bạch vừa rồi trong sân thể dục hát, một khúc chấm dứt, fan hâm mộ kích động, hình ảnh chuyển, biến thành một tiết mục không nổi danh.
Bởi vì thời gian đã lâu, hình ảnh cũng không rõ ràng, quần áo cũng có chút khác so với bây giờ. Năm đó tiết mục này là công ty Khải Đức tạo ra cho người mới, phàm là nghệ sĩ đã ký hợp đồng đều có cơ hội lên đài, trong mắt người xem coi như là có chút nhân khí.
Theo một minh tinh mới nổi, một đám người mới ngây ngô lên đài, nữ có nam có, cùng nhau chơi trò chơi thật lòng, tất cả mọi người dốc hết khả năng thể hiện, đều muốn lưu lại cho người xem ấn tượng, lúc này đứng ở trong góc nhỏ là một nam nhân tóc ngắn, bị MC ồn ào gọi vào trước sân khấu.
6 năm trước, Lạc Khâu Bạch vừa mới xuất đạo, hắn mặc bộ đồ màu xám tro đầu đội nón, quần bò cùng giày thể thao, giống như học sinh chưa tốt nghiệp, thậm chí trên mặt còn mang theo một chút trẻ con, hắn thực hiển nhiên cũng không thuần thục trước màn ảnh, cười có chút khẩn trương, “Xin chào mọi người, tôi tên Lạc Khâu Bạch, là tân nhân trong công ty Khải Đức.”
Năm đó lưu hành hình tượng nam nhân cao đại uy mãnh, hắn gầy trúc căn bản không được ưa chuộng, hơn nữa khuôn mặt cũng không xinh đẹp vừa mở miệng làm hiện trường vỗ tay, màn ảnh chưa bao giờ dừng ở trên người hắn, MC thổi phồng hai câu, trực tiếp mở miệng nói, “Như vậy Lạc Khâu Bạch, cậu lựa chọn nói thật hay là mạo hiểm?”
“Ân… Nói thật đi, mạo hiểm tôi làm không tốt.”
Thực thành không thể tái thực thành, quả thực không có điểm sáng nào, người thông minh sẽ sẽ lựa chọn mạo hiểm để có thể toàn diện thể hiện mình, trừ phi là có đối tượng, nếu không ai sẽ quan tâm cuộc sống riêng của một tân nhân không danh khí?
MClấy ra một cái hộp, bên trong lấy ra một vấn đề mà người xem chọn, Lạc Khâu Bạch mím môi chọn một cái, cái loại biểu tình thấp thỏm lại chờ mong này, cặp mắt xếch sáng ngời, làm Kỳ Phong đột nhiên nghĩ tới con thú nhỏ vô hại.
“A, là vấn đề này.”MC ha ha mỉm cười, mở ra tờ giấy, “Mời cậu nói ra hình tượng người yêu lý tưởng của mình, nếu gặp người như thế, cậu sẽ thổ lộ với cô ấy như thế nào?”
Nghe được vấn đề này, Lạc Khâu Bạch gãi gãi tóc, hiển nhiên có chút ngượng ngùng, “Thích loại hình ôn nhu.”
“Ý là đối tượng thích làm nũng hay đùacậu sẽ không suy xét lâu?”
“Không phải.” Lạc Khâu Bạch cười cười, “Nguyện ý làm nũng làm mình làm mẩy với tôi chứng minh trong lòng người ấy có tôi, vậy cũng là một loại ôn nhu đi? Bất quá Minh ca, tôi đây nói trọng điểm rõ ràng là hai chữ kia mà. ”
Hiện trường nở nụ cười, hắn nhếch môi, “Về phần phương thức thổ lộ…”
Vẻ mặt của hắn đặc biệt nghiêm túc, tựa như sau nhiều năm vẫn như vậy, mang theo sự dẻo dai, hắn tựa hồ lâm vào khó xử, suy nghĩ thật lâu mới cười mở miệng, “Đại khái sẽ hát một ca khúc.”
MC có chút kinh ngạc, “Nghe nói Tiểu Lạc trong công ty thích diễn xuất, vẫn luôn làm công tác trong phương tiện này, sao lại nghĩ tới ca hát?”
Lạc Khâu Bạch đưa tay sờ sờ chóp mũi, biểu tình xấu hổ ngây ngô, “Chính là bởi vì không am hiểu ca hát cho nên mới muốn thổ lộ bằng việc ca hát, đại khái chính là muốn đem lần đầu tiên lưu cho đối tượng mình thích, loại cảm giác này.”
“Lần đầu tiên” này thật sự làm người ta mơ màng vô cùng, người xem đều cười trộm, cả MC đều không nhịn được cười, đùa hắn nói, “Đó là ‘Lần đầu tiên’ thế nào?”
Lạc Khâu Bạch thật không có nghe ra ý, đặc biệt đứng đắn suy nghĩ trong chốc lát, càng cảm thấy ngại ngùng, “Tôi còn thật không có nghĩ tới, bất quá phỏng chừng sẽ ghi nhớ tiếng tim đập của người đó, sau đó trước mặt mọi người dựa theo tiếng tim đập của người đó nghĩ ra giai điệu hát một ca khúc đi, bất quá ca từ coi như xong, trước mặt mọi người nói quá đa tình sẽ làm người khác cho rằngtôi đóng phim truyền hình Quỳnh Dao, rất buồn nôn.”
Hiện trường cười vang, Lạc Khâu Bạch cũng cong lên ánh mắt, video im bặt ngừng, màn ảnh dừng lại trên mặt người vừa mới20, cùng Lạc Khâu Bạch hiện tại đứng ở dưới ngọn đèn rực rỡ.
Tim Kỳ Phong đập cơ hồ mất đi khống chế, y gắt gao nhìn chằm chằm màn hình, ngực kịch liệt phập phồng.
Thê tử của y dùng thời gian 6 năm, thực hiện lời hứa năm đó, mà lựa chọn đối tượng không phải bất luận kẻ nào, mà là y, cũng chỉ có y.
Đầu ngón tay của y run rẩy, trên mặt đỏ hồng, yên lặng đem màn hình chuyển sang một bên, không nhìn khuôn mặt kia, nếu lúc này có người tiến vào sẽ nhìn thấy nam nhân luôn luôn mặt không đổi sắc, giờ phút này tựa như một con cua bị nấu chín.
Nhưng không nhìn máy tính, trong phòng làm việc còn có mấy chục máy quay, ghi lại hình ảnh trong sân thể dục, lúc này tuyên bố kết quả cuối cùng, tiếng thét vang dội, tiếng hoan hô cơ hồ muốn xé nát toàn bộ hiện trường.
Lạc Khâu Bạch đứng ở giữa vạn người, lúc này màn ảnh vừa lúc chuyển qua trước mặt hắn, dưới ánh đèn, hắn ngẩng đầu cười cười, như là cùng Kỳ Phong bốn mắt nhìn nhau.
Trong nháy mắt, Kỳ Phong có cảm giác mình như là bị nhuệ khí hung hăng đánh trúng , hung hăng đập mặt bàn, thầm mắng một tiếng, mở cửa đi ra ngoài.
*****
Trận đấu long trọng rốt cục chấm dứt, ca khúc cuối cùng của Lạc Khâu Bạch quá lợi hại, không có ca từ cũng không có biểu diễn trên sân khấu, tuy rằng không khí bởi vì hắn mà bị đổ lên cực hạn, nhưng đối với kết quả mà nói, những điều này là dư thừa.
Cuối cùng hắn chỉ đứng thứ tư, cách người thứ ba một chút, bất quá tâm tình của hắn hoàn toàn không bởi vì chuyện này mà bị ảnh hưởng, ngược lại so với tuyển thủ đoạt giải còn vui vẻ hơn, người xem không ngừngthét chói tai, liên tiếp hò hét,《 Nhạc động toàn cầu 》 rốt cục thả xuống màn che.
Ngoài sân thể dục, paparazzi ngồi xổm cùng fan hâm mộ chờ đợi chụp ảnh kí tên đứng chật như nêm cối, Lạc Khâu Bạch cùng Kỳ Phong mất một ít công phu mới ngồi trên xe trở về.
Trong xe quỷ dị yên lặng , Kỳ Phong mặt không đổi sắc, không nhìn Lạc Khâu Bạch bên cạnh, cũng không nói chuyện với hắn, vẫn luôn lái xe.
Lạc Khâu Bạch nhìn biểu tình của y rất kỳ quái, trạc y một chút cười nói, “Kỳ lão bản, em đứng trước người thứ 5, anh không chúc mừng sao?”
Kỳ Phong tránh đi tay hắn, ngồi sang bên cạnh, phi thường không vui nói, “Đứng thứ 4 cũng khoe khoang, thật sự là không biết gì, còn có, em tránh xa anh một chút.”
Y phi thường cứng ngắc, giống một tấm sắt lạnh như băng, Lạc Khâu Bạch nhìn khuôn mặt nghiêng của y, cười tủm tỉm ghé sát vào vài phần, “Kỳ lão bản, ca khúc kiaanh rốt cuộc có đoán ra không?”
Kỳ Phong không nói lời nào, hung hăng đạp chân ga.
“Xem ra là biết.” Lạc Khâu Bạch trêu tức nở nụ cười, một bàn tay để trên bả vai nam nhân, “Anh đã xem video em nói kia rồi, đến đến đến, chia sẻ một chút cảm thụ, hiện tại trong lòng anh có phải đặc biệt cảm động hay không?”
“Em có thể ngậm miệng không?” Kỳ Phong hung hăng trừng hắn, xe chạy như bay đi ra ngoài, “Còn có đểcái tay em xuống, không nên đụng anh!”
Đèn ngoài cửa chiếu rọi xuống, y mím môi thật chặt, hai đùi cương ở ghế lái, mặt nghiêng màu da cũng có chút quỷ dị.
Lạc Khâu Bạch nhịn cười, nhấc tay đầu hàng, “Được, không bính liền không bính, làm như em hiếm lạ, em có chút mệt mỏi, chợp mắt chút, về đến nhà gọi em.”
“Không trở về nhà.” Kỳ Phong cứng rắn mở miệng.
“Ân?” Lạc Khâu Bạch xốc mí mắt, “Sắp sáng, không trở về nhà còn có thể đi chỗ nào?”
“Mướn phòng.”
“… Ha?” Lạc Khâu Bạch phút chốc mở to mắt, ngồi ngay ngắn, “Anh nói cái gì?”
Kỳ Phong không nói chuyện, đạp chân ga, Lạc Khâu Bạch kinh ngạc, đầu xe chuyển hướng đi lên cầu vượt, đi hướng hoàn toàn tương phản với đường về nhà.
Đến khách sạn, Lạc Khâu Bạch mới vừa đeo kính râm cùng khăn quàng cổ đã bị Kỳ Phong kéo xuống xe, nơi này là hội sở tư nhân, thân phận củakhách hàng được giữ bí mật, nhưng buổi tối hai nam nhân mướn phòng, lúc scandal nháo đến bay đầy trời, thật sự là làmngười ta run sợ.
Đứng ở trong thang máy, Kỳ Phong cách xa Lạc Khâu Bạch vạn dặm, thẳng tắp đứng ở trong góc, bỏ tay vào túi nhìn không chớp mắt, coi như không biết Lạc Khâu Bạch.
Chỉ cần Lạc Khâu Bạch tới gần, y sẽ trừng mắt, Lạc Khâu Bạch bị y囧 chết, cũng không biết làm sao.
Khuya khoắt, trong thang máy hai nam nhân đeo kính râm che mặt, một đen một trắng, như hắc bạch vô thường, hình ảnh cổ quái miễn bàn.
Lúc này cửa thang máy mở ra, một đoàn khách du lịch ngoại quốc đi vào, nháy mắt nhồi nhét trong thang máy, Lạc Khâu Bạch tìm được cơ hội tiến đến trước mặt Kỳ Phong, đắc ý nhíu mày, tiếp vẻ mặt đứng đắn nhìn quảng cáo trong thang máy, một bàn tay trêu ghẹo sờ ngực nhô ra của Kỳ Phong.
Hô hấp của Kỳ Phong lúc này liền nặng, thừa dịp người khác không chú ý mãnh liệt vuốt ve tay Lạc Khâu Bạch từ trong hàm răng bài trừ vài chữ, “Đừng động thủ động cước, đứng vững!”
Lạc Khâu Bạch dán đến bên tai y, thấp giọng cười nói, “Kỳ lão bản không phải muốn em cởi ra sao, như thế nào tiền hí cũng không có?”
Kỳ Phong lăn lộn hầu kết, thân thể đã không thể lui bị Lạc Khâu Bạch bức đến trong góc, trán đẫm mồ hôi, trượt xuống áo sơmi, gân xanh trên thái dương đều nổi lên.
“Anh lặp lại lần nữa, thành thật đứng vững, nếu không trong chốc lát người xui xẻo là em.”
Lạc Khâu Bạch không phản ứng y, tay tiếp tục trêu chọc, cười nhìn biểu tình khó nhịn trên mặt của nam nhân.
Kỳ thật từ lúc diễn ra trận đấu biết Kỳ Phong trở lại hắn đã muốn làm chuyện này. Kỳ Phong đối xử tốt với hắn hắn đều xem ở trong mắt, hắn muốn dùng phương thức của mình làm người nam nhân này được mọi người thừa nhận, chuyện Đoàn Đoàn bị lộ ra hắn không muốngiấu diếm, hiện giờ hắn cũng khát vọng cho Kỳ Phong cảm giác an toàn.
Lúc này một đôi tình nhân nhỏ đi vào, hai người kề sát Lạc Khâu Bạch cùng Kỳ Phong, giờ phút này ôm hôn khó khăn chia lìa, hoàn toàn không để ý bị người khác nhìn thấy. Tiếng nước chậc chậc ái muội bịt kín không gian, giống sấm sét quanh quẩn bên tai Kỳ Phong, hầu kết y lăn lộn càng ngày càng lợi hại, đôi mắt không chút nào che gấu cốc thiếu vọng khóa trên người Lạc Khâu Bạch.
Bởi vì có người tới gần, Lạc Khâu Bạch thu tay trở về, giờ phút này hai người mặt đối mặt, ánh mắt vô cùng lo lắng, ai cũng thấy rõ ràng ý tứ trong ánh mắt đối phương, Lạc Khâu Bạch miệng khô lưỡi khô, nhịn không được liếm liếm môi, ánh mắt Kỳ Phong lúc này rấtnóng giống như muốn nuốt hắn vào.
Ngọn lửa trong không gian kịch liệt va chạm, thấy được mà không ăn được, còn phải chịu đựng người bên cạnh bẹp miệng, tư vị kia tựa như dùng lông chim trêu chọc xương cốt, mười phần dày vò.
Sau đó thang máy lại ngừng, một nam nhân béo mập chen vào, Lạc Khâu Bạch bị người phía sau phanh, lập tức đụng vào người Kỳ Phong, hai khuôn ngực nóng rực đột nhiên dán vào nhau, phía dưới hai cây gậy đều cứng rắn có phản ứng, đảo hút một hơi, da đầu đều như nổ tung.
Giờ phút này Lạc Khâu Bạch cũng nhịn không được đỏ mặt, bởi vì đại gia hỏa phía dưới Kỳ Phong hoàn toàn muốn thoát ra khỏi quần, hơi chút cúi đầu có thể nhìn phi thường rõ ràng.
Thang máy quả thực giống như là không chấm dứt, làm hai người Tinh Hỏa Liệu Nguyên sống một ngày bằng một năm, chỉ nghe “Đinh” một tiếng rốt cục đến nơi.
Kỳ Phong kéo Lạc Khâu Bạch đi ra ngoài, như là nhiều hơn một giây đều không nguyện ý đợi.
Nôn nóng đi ra, đèn cũng không mở, trực tiếp đem Lạc Khâu Bạch đặt trên cửa.
Chop mũi hai người đánh vào đồng thời, ánh mắt trong phòng tối đen chăm chú nhìn nhau, ánh mắt đối phương giống như dao động mặc tuyền.
Kỳ Phong khắc chế cả đêm, từ khi nhìn thấyvideo của Lạc Khâu Bạch 6 năm trước, loại khát vọng này giống như ma men không ngừng bành trướng, cơ hồ sắp nổ tung trong thân thể.
Cũng không có gì so được khi người yêu thừa nhận càng làm cho người ta thỏa mãn.
Cũng không biết đến tột cùng là ai chủ động, hai người kịch liệt hôn nhau, Lạc Khâu Bạch xoa mặt nam nhân, một bên cắn bờ môi của y một bên cười hỏi y, “Anh rốt cuộc có xem video kia chưa?”
Kỳ Phong xé y phục của hắn, gặm cắn hầu kết hắn, trầm giọng “Ân” một tiếng.
Lạc Khâu Bạch buồn cười, vuốt đầu y, dựa vào trong ngực Kỳ Phong, “Kia… Ân a… Anh thích không?”
“… Thích.”
Tiếng đai lưng kim loại được tháo ra, Kỳ Phong xé rách trên mặt đất phát ra “Phanh”.
Bị cắn nhũ đầu, Lạc Khâu Bạch kêu lên một tiếng đau đớn, ngửa cổ, phía dưới tư ma, “Em cũng thích anh vì em mà trở về, tê… Ân, đây là lễ vật tặng cho anh.”
“Về sau… Ân a, tất cả mọi người biết em có đối tượng, cũng có hài tử … Rốt cuộc không cách nào… Thao anh nhẹ chút, rốt cuộc không có cách nào diễn phim thần tượng thanh xuân, cũng không cách nào… Ân, cùng tiểu cô nương dính scandal, tan nát cõi lòng … A!”
Những lời này làm Kỳ Phong bất mãn, xoa nam căn chảy nướcphía dưới, mãnh liệt đem Lạc Khâu Bạch ném tới giường lớn, tiếp lại phủ phục lên, phía dưới dùng sức đỉnh, hung tợn nói, “Vậy chỉ theo một mình anh, nói cho người khác biết hài tử là của anh.”
Những lời này rất tao, Lạc Khâu Bạch đỏ mặt tía tai, mắng một tiếng “Lăn”, nhấc chân đá y, lại bị nam nhân thuận thế xoay người đặt ở trên giường.
“Biết vì cái gì muốn mướn phòng không?” Kỳ Phong cởi nội khố của Lạc Khâu Bạch ném sang một bên, thuận tay tham tiến bí chỗ, ngực lửa nóng dán sống lưng hắn, cúi đầu thành kính hôn xuống.
“Thập… Cái gì… ?” Lạc Khâu Bạch bị gây sức ép có chút thất thần, nhắm mắt lại nghiêng đầu hôn mũi cao thẳng của Kỳ Phong.
“Bởi vì một đêm này em chỉ có thể là của anh, xuẩn nhi tử cũng đừng mơ tưởng nghe trong góc tường.” Kỳ Phong tức giận mở miệng, trên tay vuốt ve cái gìtrên tủ đầu giường.
“Đoàn Đoàn mới lớn tí, nó nghe góc tường cái rắm.” Lạc Khâu Bạch quay đầu lại cười, lúc này Kỳ Phong đột nhiên ngăn chặn bờ môi của hắn, không cho hắn phát ra âm thanh, một tay khác thuận thế mở ra TV.
Tùy tiện gảy vài cái, tin tức tất cả đều là trận tổng chung kết, đương nhiên Lạc Khâu Bạch trước mặt mọi người bày tỏ tình yêu càng là đầu đề, Kỳ Phong không phí thổi bụi tìm băng ghi hình trận đấu.
“Anh… Tắt đi tắt đi, đừng nhìn cái này!” Lạc Khâu Bạch nhịn không được bắt đầu giãy dụa.
Trong phòng tối đen không bật đèn, chỉ có TV phát ra ánh sáng, trong phòng trừ bỏ tiếng thở dốc ồ ồ, thanh âm trận đấu đều nhất thanh nhị sở.
Giường lớn đối diện TV, Lạc Khâu Bạch bị đặt ở trên vừa nhấc đầu có thể nhìn thấy màn hình, mỗi chi tiết hắn đều có thể nhớ kỹ, lúc này cùng Kỳ Phong da thịt cùng dán vào nhau, xích lõa, còn muốn xem trận đấu, trong lòng của hắn trào ra cảm giác mất thể diện, giống như hơn vạn người xem đều nhìn trộm mỗi tiếng nói mỗi cử động của hắn giờ phút này cùng Kỳ Phong vậy.
“Có nghe hay không, nhanh lên… Ân ách… Tắt đi… Con mẹ nó anh rốt cuộc muốn làm không?”
Lạc Khâu Bạch xấu hổ và giận dữ trừng y, phù dung câu cất cao trong bóng đêm phiêu tán, tiến vào tứ chi toàn thân Kỳ Phong, con ngươi của y giống như bóng đêm ngoài cửa sổ, giờ phút y tản ra bản năng dã thú cực nóng, không ngừng trêu chọc Lạc Khâu Bạch, ngón tay đốt lửa chung quanh nhưng không tiến vào vấn đề chính.
Lúc này, màn ảnh chuyển đến hình ảnh Lạc Khâu Bạch hát, Kỳ Phong mở volume đến tối đa, nháy mắt thanh âm củaLạc Khâu Bạch không có chỗ nào che giấu.
Thổ lộ loại chuyện này, và trực tiếp nói cho người khác biết là hai việc khác nhau, giờ phút này Kỳ Phong ở bên cạnh hắn, lại dùng tư thế nan kham này nhìn hắn mất mặt tái “Thổ lộ” một lần, thật sự là… Thật là làm cho người ta mất thể diện.
“Đừng nhìn cái này! Đổi kênh đổi kênh…” Lạc Khâu Bạch vươn tay cầm điều khiển từ xa, lại bị Kỳ Phong lập tức ném tới trên ghế sô pha.
Lạc Khâu Bạch xuống giường lấy, lại bị Kỳ Phong lập tức ném lên giường, tiếp đỉnh đi vào.
“!” Lạc Khâu Bạch ngửa cổ, tiếng thét chói tai bị Kỳ Phong ngăn ở miệng.
Tại góc độ này hắn có thể rõ ràng nhìn thấy TV, trên màn ảnh mình quần áo chỉnh tề, cầm microphone xướng bài hát dùng tiếng tim đập của Kỳ Phong, mà lúc này lại không cómảnh vải che thân cùng y lăn cùng một chỗ, loại tương phản này làm hắn nan kham cũng không dám ngẩng đầu.
Trong thân thể thứ đi theo tiếng tim đập của Kỳ Phong đang di chuyển, Kỳ Phong trầm cười một tiếng, “Nguyên lai trái tim của anh đập là tiết tấu này, kỳ thật còn có thể mau nữa một chút,em hát quá chậm.”
Nhợt nhạt ngâm nga, y mãnh liệt tăng tốc độ, Lạc Khâu Bạch “A” một tiếng kêu sợ hãi, nhịn không được mắng, “Đại điểu quái… Con mẹ nó anh cái này… Ân ách… Ác thú!”
TV phát xong, Kỳ Phong lại ác liệt mở ra máy tính, tìm ra video khi Lạc Khâu Bạch còn là tân nhân xuất đạo phối hợp với ca khúc kia, một lần lại một lần tuần hoàn phát ra.
Lạc Khâu Bạch đều hảm ách, gia hỏa trên người vẫn không buông ra hắn, tựa như đánh thuốc kích thích, Lạc Khâu Bạch thật sự biến thành người câm, y chỉ cần nghe bài hát này cũng vĩnh viễn ngạnh đứng lên.
Lên cao trào, Lạc Khâu Bạch bị ép khô, mê man, môi bị Kỳ Phong hôn lên, mơ mơ hồ hồ nghe được y trầm giọng nói một câu, “Anh yêu em.”
Phá lệ nghe được Kỳ Phong trực tiếp nói như vậy, Lạc Khâu Bạch liều mạng muốn giữ vững tinh thần, nhưng hắn thật sự quá mệt mỏi, hoài nghi mình có phải nằm một hồi xuân thu đại mộng không, mơ mơ màng màng ôm cổ nam nhân gật gật đầu.
—— Em cũng yêu anh.
Lời của editor: Anh Phong cầm thú vãi! Anh Phong nói yêu bạn Bạch kìa!