Chương 886
“Hồi tôi còn nhỏ, các ông có thể quyết định tôi mang họ gì, nhưng bây giờ tôi tự quyết định tôi họ gì, không ai thay đổi được, kể cả ông cụ của các ông, ông quay về giúp tôi khuyên ông ta, bảo ông ta đừng chọc vào tôi, nếu không, đừng trách tôi không niệm chút tình thân thích đó”.
Ôn Thế Cung vừa nghe lập tức dựng lông mày, lát sau mới bình thường trở lại, chỉ thấy ông ta đứng lên nói: “Hồi tôi còn trẻ, cố chấp hơn cậu nhiều, bây giờ chẳng phải vẫn ngoan ngoãn nghe lời đấy thôi, cuộc đời sẽ dạy cậu cách làm người”.
Nói xong, Ôn Thế Cung đứng lên đi ra ngoài.
Lục Hi vẫn ngồi ở đó, không biết đang nghĩ gì.
Sau khi Ôn Thế Cung ra khỏi cửa, trực tiếp gọi xe đến biệt thự của Lâm Tiêu, chuyện của Lục Hi ông ta đã làm xong, hơn nữa đã làm hết sức.
Với tác phong làm việc của nhà họ Ôn, chắc chắn sẽ không cho phép anh lưu lạc bên ngoài, vì vậy, ban đầu Lục Viễn Sơn làm trái ý của ông cụ, tự ý bế Lục Hi đi, đã khiến ông cụ vô cùng tức giận.
Nếu không phải sợ Ôn Uyển ở góa, lúc đó có lẽ Lục Viễn Sơn đã bị xử quyết rồi, bây giờ đã biết tung tích của Lục Hi, với tính tình của ông cụ, chắc chắn sẽ bắt anh quay về nhà họ Ôn, trở thành một thành viên của nhà họ Ôn.
Kể cả Lục Hi là kẻ vô dụng, ăn xin, thì anh cũng phải quay về nhà họ Ôn và phải mang họ Ôn, bởi vì đây là ý của ông cụ, không được trái lời.
Chỉ lúc sau, taxi dừng lại trước cổng biệt thự của Lâm Tiêu, Ôn Thế Cung xuống xe rồi bấm chuông.
Bây giờ phải giải quyết chuyện của Ảnh Sát.
Lát sau, cổng sắt được mở ra, Ôn Thế Cung trực tiếp đi vào trong.
Đi đến cửa phòng khách, chỉ thấy một người làm đứng ở đó.
Ôn Thế Cung nói: “Ôn Thế Cung nhà họ Ôn xin gặp tông sư Lâm Tiêu, phiền thông báo một tiếng”.
Ông lão gật đầu nói: “Xin chờ một chút”.
Lát sau, Lâm Tiêu đi ra, chắp tay nói: “Ông Ôn đến nhà, ông tiếp đón từ xa, xin thứ lỗi”.
“Không dám, tông sư Lâm có khỏe không”.
“Rất khỏe, mời vào”.
Lâm Tiêu mời Ôn Thế Cung vào phòng khách, hai người ngồi xuống vị trí chủ khách, người làm đưa trà ngon lên.
Lâm Tiêu nói: “Không biết ông Ôn đột nhiên đến là có chuyện gì?”
Lúc này, Ôn Thế Cung nói: “Phụng lệnh của gia chủ, trước là đến thăm hỏi tông sư Lâm, nhân tiện muốn nhờ tông sư Lâm liên lạc giúp với tông sư Lục Thiên Hành, nhà họ Ôn tôi tìm anh ta có chút chuyện”.
Lâm Tiêu nghe vậy, liền nhướn mày, chậm rãi nói: “Tông sư Lục hành tung bất định, tôi cũng chưa chắc có thể liên lạc được”.
“Không sao, tông sư Lâm đồng ý giúp là được”, Ôn Thế Cung cười nói.
Lâm Tiêu gật đầu, nói: “Xin đợi chút, tôi liên hệ với tông sư Lục”.
Ôn Thế Cung gật đầu.
Sau đó Lâm Tiêu đi vào phòng bên trong, gọi điện cho Lục Hi.
Lát sau, Lâm Tiêu đi ra, nói với Ôn Thế Cung: “Vừa hay tông sư Lục đang ở Tây Kinh, nói sẽ đến ngay, mời ông đợi một lúc”.