Chương 874
Nói xong, Tiền Phàm liền cúp điện thoại, mặt đầy tự tin ngồi xuống ghế, dùng ánh mắt khinh thường lạnh lùng nhìn Lục Hi.
Sở trưởng Triệu trong miệng ông ta chính là Triệu Khởi ở đồn công an trên con phố này, phụ trách mấy con phố quanh đây, mà Triệu Khởi này thường xuyên đến cục xin tiền, ông ta đã giúp Triệu Khởi không ít việc.
Bất kể ở cấp bậc hay ân huệ, lời của ông ta Triệu Khởi không dám không nghe, cho nên Tiền Phàm mới tự tin như vậy, nói xong tình hình, không đợi đối phương đáp lại liền cúp máy.
Lúc này, bố mẹ của Cốc Tuyết vừa nghe ầm ĩ đến mức cảnh sát phải đến, bọn họ liền hoảng loạn vội vàng nói với Tiền Phàm: “Em rể, không cần thiết kinh động đến cảnh sát đâu, chúng ta đều là người nhà, dễ thương lượng”.
Nhưng Trương Hà lại hung dữ vô bàn nói: “Ai với hắn là người nhà, hôm nay không trừng trị hai tên khốn này thì tôi không mang họ Trương”.
Trương Phương nghe vậy liền vội vàng xua tay, bà ta cũng biết bản thân mình thấp cổ bé họng, em gái cũng sẽ không coi mình ra gì, nhưng chuyện phát triển đến mức này, mình không nói lời nào sao được.
Lúc này, ánh mắt Lục Hi dần lạnh xuống, hai người này hèn hạ vô sỉ còn vượt xa khỏi sức tưởng tượng của anh, lại còn quy chụp cho mình là tên lừa đảo, ngược lại anh muốn xem xem lát nữa hai người này làm sao giải quyết được.
Lúc này, Tần Lam nhìn sắc mặt Lục Hi, ngược lại vui vẻ.
Sinh tử cùng Lục Hi nhiều năm, đức hạnh Lục Hi thế nào cô ta đều rất rõ, điều này chứng tỏ Lục Hi đã nổi giận thật sự, vì vậy cô ta mới yên tâm chuẩn bị xem kịch vui.
Mà Cốc Tuyết ở bên cạnh dùng hết sức kéo vạt áo của Tần Lam, nhưng Tần Lam đã nắm tay cô ấy, tỏ ý không cần để ý.
Không bao lâu, cửa phòng VIP được đẩy ra, một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi mặc đồng phục dẫn theo hai thuộc hạ đi vào.
Ông ta vừa tiến vào liền hỏi: “Cục trưởng Tiền, xảy ra chuyện gì vậy?”
Tiền Phàm thấy vậy liền đứng lên nói: “Sở trưởng Triệu, tên này với lý do mưu đồ giành công chức của người khác mà lừa đảo tiền tài, may mà bị tôi phát hiện, bây giờ chính thức tố cáo với ông. Các ông mau dẫn hắn quay về thẩm vấn”.
Triệu Khởi nghe xong liền vung tay lên nói: “Dẫn đi cho tôi”.
Hai người sau lưng ông ta nghe vậy, không nói lời nào đi lên dẫn Lục Hi.
Lúc này, Tần Lam chợt đứng lên, cô ta tức giận nói: “Tôi xem các người ai dám”.
Sao Tần lam có thể để hai người này tùy tiện ngang ngược.
Lúc này trên người Tần Lam toát ra khí chất đanh thép, ngày trước không biết có bao nhiêu mạng người bại dưới tay vua bắn tỉa này, cô ta bộc phát ra vẻ dũng mãnh.
Hai người bị khí thế của cô ta k1ch thích, nhất thời sắc mặt trắng bệch rồi đứng ngây tại chỗ.
Đúng lúc đó, Lục Hi nhìn Tiền Phàm rồi chậm rãi nói: “Ông nhất định gán tội danh cho tôi?”
Một lát sau, Tiền Phàm mới từ trong kinh ngạc tỉnh lại, ông ta cũng không biết tại sao mình lại bị một người phụ nữ dọa sợ, ông ta thẹn quá hóa giận: “Đây là sự thật, vừa rồi cậu nói có thể sắp xếp cho Cốc Tuyết một vị trí tùy ý trong cơ quan chính phủ. Tôi nói không đúng sao, chẳng lẽ cậu còn muốn tranh cãi?”
Đối mặt với chất vấn liên tục của Tiền Phàm, Lục Hi cười lạnh gật đầu nói: “Lời này là tôi nói, nhưng chỉ dựa vào một câu nói mà định tội tôi, có phải qua loa quá không”.