Chương 800
Hai người khách sáo một câu, sau khi mời Lục Viễn Chí ngồi xuống sofa, Nozaki Aihara cũng trở lại sau bàn làm việc.
Cô thư ký rót hai tách cà phê rồi đặt xuống trước mặt hai người họ.
Lúc này Nozaki Aihara hỏi: “Không biết ông Lục tới tìm tôi có chuyện gì?”
Lục Viễn Chí nghe vậy chậm rãi đáp: “Là thế này, nhà máy gia công của nhà họ Lục chúng tôi muốn nhận một lô đơn hàng từ phía quý công ty, hy vọng ông có thể cân nhắc”.
Nozaki Aihara nghe được lời này liền mỉm cười: “Nếu tôi nhớ không nhầm, lần trước ông tới chúng ta cũng đã thảo luận qua vấn đề giống vậy, lúc đó tôi đã nói rồi, với trang thiết bị và nhân tài kỹ thuật của nhà họ Lục hiện tại không đáp ứng được yêu cầu của chúng tôi, thực sự xin lỗi, chúng ta không thể hợp tác được”.
Thực ra số lượng đơn đặt hàng của công ty Xương Vũ rất nhiều, gần như không kịp tiến độ xử lý, thậm chí họ còn từ chối rất nhiều đơn hàng dẫn tới tổn thất không nhỏ.
Nhưng Nozaki Aihara cũng biết rằng có nhiều công ty tới tìm mình gia công nguyên kiện như vậy là nhìn trúng thực lực cùng kỹ thuật hùng hậu của họ, nếu bản thân tiếp nhận đơn đặt hàng rồi phân chia ra ngoài dường như có thể kiếm được càng nhiều tiền hơn.
Tuy nhiên, chất lượng của các nhà máy gia công này rất khó đảm bảo, một khi xảy ra sự cố sẽ làm tổn hại đến uy tín của công ty Xương Vũ, do đó Nozaki Aihara thà kiếm ít tiền hơn cũng không nguyện ý làm như vậy.
Lục Viễn Chí lúc này lại từ tốn nói.
“Tôi biết, ý nghĩa chuyến đi lần này của tôi là muốn nói, quý công ty hoàn toàn có thể giao lại một số đơn hàng có yêu cầu không quá khắt khe, thiết bị của chúng tôi không thể nói là đạt trình độ cao nhất nhưng cũng thuộc hàng đầu, và hoàn toàn có khả năng gia công những nguyên kiện không quá tinh xảo đó, nếu như vậy quý công ty vừa có thể thu được nhiều lợi nhuận hơn còn có thể giảm bớt áp lực, há không phải là vẹn cả đôi đường sao”.
Lục Viễn Chí cũng ôm suy nghĩ tìm kiếm lợi nhuận dựa theo số lượng, cho dù công ty Xương Vũ ép giá, chỉ cần không khiến ông ta thua lỗ và có thể tiếp tục duy trì nhà máy ông ta cũng chấp nhận.
Nhưng Nozaki Aihara nghe xong chỉ nhìn ông ta nhẹ nhàng nói: “Thực xin lỗi, tôi sẽ không lựa chọn làm như vậy”.
Lục Viễn Chí nghe vậy trong lòng đột nhiên vô cùng buồn bực.
Nozaki Aihara ngoan cố như vậy khiến ông ta hết đường xoay sở, ông ta không thể nghĩ ra cách nào để có được đơn đặt hàng mà không phải hy sinh lợi nhuận.
“Tiểu Trương, làm phiền cô giúp tôi đưa hai vị này ra ngoài”, Nozaki Aihara ra lệnh đuổi khách.
Thư ký bước tới dịu dàng nói: “Mời hai vị”.
Lục Viễn Chí bất lực thở dài một tiếng đứng dậy đi ra ngoài.
Trở lại xe, cả trợ lý và tài xế đều đưa mắt nhìn ông, tự hỏi kế hoạch tiếp theo của ông ta là gì.
Lục Viễn Chí nào có kế hoạch cho bước tiếp theo? Ông ta của lúc này tâm tư bấn loạn, nếu trong thời gian ngắn không nghĩ ra biện pháp, nhà máy không nhận được đơn hàng khiến lòng người tan rã, vậy liền không thể thu dọn được hậu quả rồi.
“Trước tiên tìm một chỗ ở đi rồi tôi lại nghĩ thêm cách”, Lục Viễn Chí mệt mỏi nói.
Trợ lý đáp một tiếng, căn dặn tài xế lái xe vào thành phố, nhìn dáng vẻ kiệt quệ này của Lục Viễn Chí, Triệu Quảng Minh cũng vô cùng lo lắng cho ông ta.