Cự Long Thức Tỉnh

Chương 799




Chương 799

Lục Hi nhìn bộ xương trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Nếu mày đã là thú cưng của tao, vậy để tao đặt cho mày một cái tên, sau này gọi mày là ‘Thương’ đi”.

Nói xong anh cũng tiễn Thương trở về.

Lục Hi lắc đầu ngán ngẩm ngã xuống sofa ngủ thiếp đi, thú cưng này thực sự khiến người ta quá thất vọng rồi.

Dị thế giới.

Bầu trời nơi đây vĩnh viễn bao trùm một màu xám xịt, mãi mãi không nhìn thấy tia sáng, mặt đất trải dài vô tận cũng chưa từng có cây cỏ nào đâm chồi, thứ duy nhất chỉ có xác chết của nhiều loài động vật khác nhau.

Thương chậm rãi bước đi trên mảnh đất cằn cỗi này, nó không biết tại sao bản thận lại xuất hiện tại thế giới này, và tại sao lại bị triệu hồi tới, nó chỉ biết bản thân và người kia có sợi dây liên kết về linh hồn và tinh thần, khi anh ta triệu hồi bản thân, nó nhất định phải xuất hiện, đây chính là một loại quy tắc bí ẩn và không thể giải thích được, tuy rằng nó không cam lòng nhưng lại không có năng lực phá vỡ.

Nhớ tới cái tên “Thương’ này của mình, nó liền cảm thấy ghê tởm, đây là cái tên rác rưởi gì, còn có, thân là một bộ xương, nó làm sao lại có cảm giác ghê tởm đây? Chính nó cũng mù mịt không hiểu

z……

Vào thời điểm này, ở ngoại ô thành phố Tây Kinh, công ty Xương Vũ

Lục Viễn Chí cuối cùng cũng đợi được gặp mặt chủ tịch.

Dưới sự dẫn đường của một nữ thư ký, Lục Viễn Chí và trợ lý đến được phòng làm việc của chủ tịch.

Lúc này Nozaki Aihara đang ngồi bên bàn làm việc xem báo cáo số liệu.

Hắn ta năm nay chưa đầy bốn mươi tuổi, chính là thời kỳ trẻ trung khoẻ mạnh.

Trước khi đến Hoa Hạ, hắn chỉ là một thủ quản lý nhỏ không đáng nhắc tên của công ty Xương Vũ.

Nhưng trong nhiệm kỳ cuối cùng của mình, sau khi ngu xuẩn chọc giận hội trưởng, hắn liền giành được cơ hội này.

Từ khi có được cơ hội này, một người vẫn luôn âm thầm chuẩn bị như hắn lập tức nâng cao 200% tinh thần, sau khi tham khảo ý kiến của hội trưởng thành lập lên nhà máy gia công này, đồng thời mang lại không ít lợi nhuận cho Xương Vũ.

Phải biết rằng Hoa Hạ là một quốc gia lớn mạnh, chứa đựng phong phú những cơ hội kinh doanh, đây chính là nơi hắn biến những tham vọng của mình thành hiện thực.

Và hắn cũng biết rất rõ hội trưởng không biết vì lý do gì mà một mực lưu lại thành phố Tây Kinh, cũng có thể nói mọi hành động của hắn đều nằm dưới mí mắt hội trưởng, do đó cũng không dám làm việc cẩu thả dù là nửa bước.

Tuy nhiên hắn không hề lo lắng, chỉ cần bản thân làm việc chăm chỉ và có trách nhiệm, dưới con mắt giám sát của hội trưởng còn không phải là một cơ hội tuyệt vời sao?

Đúng lúc này, thư ký gõ cửa nói: “Chủ tịch, ông Lục tới rồi”.

Nozaki Aihara gật đầu: “Để ông ấy vào đi”.

Lúc này, thư ký làm ra động tác mời, Lục Viễn Chí cùng Triệu Quảng Minh nhanh chóng bước vào.

Nozaki Aihara bước tới bắt tay và nói bằng tiếng Hoa Hạ một cách lưu loát: “Chào ông Lục”.

“Chào ông Nozaki Aihara”.