Cự Long Thức Tỉnh

Chương 768




Chương 768

Chuyện này phải mau chóng nghĩ cách xoay chuyển tình hình, ở chỗ ông cụ cũng có thể dễ ăn nói được.

Còn biểu tình của Vương Bá Hổ cũng tương đối đặc sắc.

Gã hoàn toàn không ngờ rằng người mình mới quen được hai ngày có thể là một tông sư, lại còn có năng lực như vậy. Nghĩ lại khi đó mình còn muốn giành phòng với người ta, còn vỗ bả vai người ta, mặc dù Vương Bá Hổ vô cùng phách lối nhưng người cũng đổ mồ hôi lạnh.

Tông sư không phải trò đùa, Vương Bá Hổ có thể phách lối như vậy một là vì có tiền, còn lại chính là có Lương Thông tông sư tâm đầu ý hợp với bố mình.

Sự an toàn của nhà họ Vương luôn do nhà họ Lương phụ trách, vệ sĩ bên cạnh gã chính là Lương Thông phái đến cho gã.

Có tiền xài không hết, sau lưng còn có một tông sư làm chỗ dựa, Vương Bá Hổ cũng biết có được vẻ phách lối không ai dám chọc là có một tông sư ở sau lưng.

Cho nên trong lòng Vương Bá Hổ vẫn tồn tại kính sợ với tông sư.

Lúc này, Ôn Thế Lương đứng lên nói: “Các vị, chuyện hôm nay tới đây thôi, hôm khác Ôn Thế Lương tôi sẽ cung kính mời mọi người”.

Mọi người nghe xong biết Ôn Thế Lương không còn tâm tư ngồi tiếp nữa, thật ra bọn họ cũng vậy, xảy ra nhiều điều ngoài ý muốn như vậy, trên mặt mọi người cũng khó coi, nếu ngồi tiếp cũng chỉ thêm ngượng ngùng mà thôi.

Cho nên nghe thấy lệnh đuổi khách của Ôn Thế Lương, mọi người liền vội vàng đứng lên, khách khí nói mấy câu, sau đó liền rối rít rời đi.

Sau khi tất cả rời đi, Ôn Thế Lương lại cho người làm đưa vệ sĩ và trợ lý của Nhan Phi Hoa đi nghỉ, nhà thủy tạ chỉ còn lại hai bố con nhà Ôn Tôn Nguyên.

Ôn Thế Lương ngồi trong nhà thủy tạ, sắc mặt xanh mét, Ôn Tôn Nguyên thì khoanh tay đứng một bên, cũng im lặng vô cùng.

Ông cụ giao chuyện này cho bọn họ chứng tỏ là vì tin tưởng, vì những chuyện như thế này cần mượn danh tiếng và sức ảnh hưởng của nhà họ Ôn nên mới có nhiều người giàu có đến như thế.

Nhưng bọn họ lại làm không xong, vậy biết phải ăn nói thế nào với ông cụ đây!

Một lúc lâu sau, Ôn Thế Lương mới nói: “Phải cứu vãn chuyện này thôi, nếu không chúng ta e là sẽ không còn được ông cụ tin tưởng nữa”.

“Phải cứu vãn thế nào hả bố?”, Ôn Tôn Nguyên lập tức nói.

Ôn Thế Lương lại suy nghĩ một hồi rồi mới nói.

“Con lập tức cho người đi thu tập tin tức về cái người họ Lục mới thăng làm tông sư này, nếu đã đến cấp bậc tông sư thì chắc chắn không phải hạng người vô danh. Còn bố sẽ đến chỗ ông cụ xin điều “Sát Ảnh” đi theo dõi thầy tu người Phiên kia”.

Ôn Tôn Nguyên cả kinh, Ảnh Sát là thế lực đặc thù được ông cụ bồi dưỡng từ nhỏ, giỏi ẩn nấp theo dõi, cho dù là tông sư cũng khó mà phát hiện ra hành tung của bọn họ, là một trong những đòn sát thủ của nhà họ Ôn, không dễ sử dụng.

“Bố, tại sao lại phải đuổi theo thầy tu kia ạ?”, Ôn Tôn Nguyên kinh ngạc nhưng vẫn không hiểu.

Ôn Thế Lương nói: “Sau khi họ Lục kia đánh bại Khắc Tẩm thì hai người đã nói chuyện một lúc, con có nghe thấy không?”

Ôn Tôn Nguyên ngẩn ra, nhớ lại rồi nói: “Không ạ”.