Chương 740
Từ nhỏ Lục Hi chưa từng sống ở cả hai nhà, quay về cũng chưa chắc đã hòa hợp. Nhưng Lục Hi có uy năng, đến đâu mà không thoải mái sinh hoạt được chứ, cho nên có về hay không cũng chẳng cần cưỡng ép.
“Mọi người đều ủng hộ quyết định của anh, anh vui là được”, Hoắc Tư Duệ mỉm cười.
Lục Hi gật đầu, cười lớn: “Được rồi, ngủ liền ba ngày, tôi cũng nên ra ngoài vận động thân thể đây. Mọi người cứ làm việc của mình đi, kệ tôi”.
Thấy Lục Hi hoàn toàn yên ổn, tất cả gật đầu rồi rời đi.
Bọn họ cũng có việc của riêng mình, đã chờ ở đây ba ngày ba đêm, đúng là lỡ không ít việc. Giờ Lục Hi đã thoải mái, bọn họ cũng yên tâm, liền chia nhau đi làm việc.
Sau khi tất cả rời đi, Lục Hi gọi mấy cuộc điện thoại rồi nằm trên sô pha, lạnh lùng nhìn trần nhà. Anh cứ nằm mãi đến trưa, nghe mấy cuộc điện thoại nữa rồi mới đứng dậy, cầm ba lọ nhũ dịch Chung Linh đi, lái xe đến ăn một bữa cơm no rồi về thành phố Nam Thông.
Thành phố Nam Thông nằm ở phía Đông của thành phố Tây Kinh, cách khoảng ba trăm cây số, mất kha khá thời gian di chuyển.
…
Tối đến.
Lúc này trời đã là cuối thu, sắc trời dần mát trở lại, mà trong biệt thự nhà họ Lục tại thành phố Nam Thông, có mấy người của nhà họ Lục đang nói chuyện gì đó.
Trong đó có Lục Viễn Chí là gia chủ nhà họ Lục, bên cạnh ông ta là em thứ hai Lục Viễn Cảnh và vợ Tạ Trường Mai, cùng em thứ tư Lục Viễn Quang và vợ Lô Hiểu Du.
Phía sau Lục Viễn Chí là cháu gái Lục Tiểu Hiên của ông ta, khoảng 15,16 tuổi, đáng yêu xinh đẹp.
Lúc này, chỉ nghe Lục Viễn Chí chau mày nói: “Trong quý này, việc làm ăn của nhà ta đã trượt dốc khá nhiều, tại sao thế?”
Nghe vậy, Lục Viễn Cảnh và Lục Viễn Quang đang nhỏ giọng nói chuyện bỗng im bặt.
Nhà họ Lục làm trong ngành gia công, cũng tích lũy được không ít tiền tài. Mấy năm trước, ngành gia công bùng nổ, nhà họ Lục cũng đã nhân cơ hội mà mua một số lượng lớn thiết bị tiên tiến, tiêu mất mấy chục triệu và mở xưởng gia công lớn nhất thành phố Nam Thông.
Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, mấy năm nay ngành gia công thu hẹp lại, cộng thêm công ty cổ phần Masatake có công ty con ở Tây Kinh bỏ một số vốn khổng lồ, xây dựng một xưởng gia công cỡ lớn với kỹ thuật đứng đầu Hoa Hạ tại ngoại thành Tây Kinh.
Toàn bộ thiết bị và kỹ thuật của công ty cổ phần Masatake đều là kỹ thuật trung tâm của bọn họ, dù xét về độ khó hay độ chuẩn xác thì xưởng gia công của nhà họ Lục cũng không thể sánh bằng.
Những đơn hàng giá tốt mà cần độ khó cao đương nhiên đều bị bên Masatake cướp đi mất, những đơn còn lại đều là loại đơn giản ít tiền, không kiếm được bao nhiêu. Cho nên nhà họ Lục chỉ coi như là gắng gượng để vận hành.
Mà tháng này, lợi tức sụt giảm nhanh chóng làm Lục Viễn Chí đau đầu không thôi. Nhà họ Lục tuy còn chút vốn nhưng cứ tiếp tục thì e là sẽ phá sản mất.
Thấy hai người em không nói lời nào, ông ta lắc đầu, cứ tiếp tục như vậy thì phải làm sao đây.
Chính vào lúc này, chuông cửa biệt thự bỗng vang lên. Nhìn qua camera thì thấy là một người thanh niên xa lạ.
Lục Viễn Chí nhìn rồi chau mày nói: “Cho cậu †a vào”.
Bảo mẫu đứng ngoài cửa mở cửa ra cho Lục Hi vào.