Cự Long Thức Tỉnh

Chương 671




Chương 671

Liễu Tư Vũ chau mày, chậm rãi nói: “Tôi biết, các ông thấy ông nội tôi qua đời rồi thì không để nhà họ Liễu ở trong mắt. Nhưng tôi nói cho ông biết, nhà họ Liễu vẫn là nhà họ Liễu, nhà họ Vương các ông vẫn phải biết điều một chút cho tôi”.

Liễu Tư Vũ cũng được tông sư Liễu Bồi Nhiên đào tạo, cộng thêm có Lục Hi chống đỡ sau lưng, khi tức giận cũng có vài phần uy thế.

Lúc này, Vương Tử Nguyệt cười lớn một trận rồi nói: “Cô biết ông nội cô chết rồi, vậy cô còn dám quơ tay múa chân với nhà họ Vương chúng tôi, muốn đâm đầu vào chỗ chết sao?”

Vương Tử Nguyệt đứng dậy, lạnh lùng nhìn Liễu Tư Vũ, nói một câu không hợp liền muốn ra tay.

Mà đám người Vương Thế Quý sắc mặt không tốt nhìn Liễu Tư Vũ.

Một con nhóc cũng dám làm ầm ĩ ở địa bàn nhà họ Vương, còn cho rằng nhà họ Liễu bọn họ vẫn là nhà họ Liễu trước kia sao?

Đúng lúc này, một giọng nói lười biếng vang lên: “Tôi nói này, các ông nhiều người như vậy lại bắt nạt một cô gái, có hơi quá đáng không?

Vương Tử Nguyệt liếc nhìn, là Lục hi đứng sau lưng Liễu Tư Vũ. Ông ta không nhận ra người này, thoạt nhìn cũng bình thường. Còn có Chu Tiên Hiền ông ta cũng nhìn qua từ lúc tiến vào, cũng không có chỗ nào khác thường. Hai người vừa nhìn liền biết đều là người tầm thường.

Lúc này, Vương Tử Nguyệt nhìn thanh niên trẻ này dám lên tiếng chỉ trích mình, ông ta giận dữ cười.

“Thật buồn cười, đám già yếu bệnh tật như các người mà cũng dám gây ầm ĩ trước mặt tôi”.

Câu nói này của Vương Tử Nguyệt vừa dứt khỏi miệng, Chu Tiên Hiền cũng đã không nhịn được, ông ta quát lớn chỉ vào Vương Tử Nguyệt.

“Tên nhãi dốt nát, dám bất kính với anh Lục, tôi thấy ông đang muốn đâm đầu vào chỗ chết rồi”.

Nói xong, Chu Tiên Hiền tiến lên trước một bước, đứng đối diện với Vương Tử Nguyệt.

Ông ta vừa bị Lục Hi thu phục, nóng lòng muốn bày tỏ lòng trung thành, chuyện này vừa rồi Lục Hi cũng đã lên tiếng bày tỏ bất mãn với nhà họ Vương, vì vậy ông ta lập tức đứng dậy.

Mặc dù ông ta không thể nào so với Lục Hi, nhưng tông sư bình thường cũng không phải là đối thủ của ông ta. Ông ta nào có thể để mấy cao thủ tiên thiên nhà họ Vương ở trong mắt, cũng vô cùng có khí thế.

Còn Vương Tử Nguyệt thấy vậy, trong lòng giận dữ.

Mẹ nó chứ hôm nay thật không bình thường, một con nhóc, một thằng nhãi trẻ tuổi, một lão già sắp chết lại dám cố ý khiêu khích với ông ta, tiên thiên này của ông ta là giả sao?

Đúng lúc này Vương Tử Nguyệt định dạy dỗ đám người già yếu bệnh tật này thì Chu Tiên Hiền nhìn Lục Hi, anh khẽ gật đầu.

Chu Tiên Hiền lập tức nói với Vương Tử Nguyệt: “Thứ không biết sống chết”.

Ngay sau đó, ông ta giơ tay, Vương Tử Nguyệt liền rơi vào mơ màng.

Đám người Vương Thế Quý kinh hãi phát hiện, biểu cảm trên mặt Vương Tử Nguyệt đều là hoảng sợ, giống như đang trải qua một chuyện vô cùng kinh khủng, mặt mũi đều nhăn nhó.

Mấy người kinh hãi, vội vàng đi tới bên cạnh Vương Tử Nguyệt hỏi: “Gia chủ, ông sao vậy?”

Vương Tử Nguyệt lúc này đã rơi vào ảo ảnh của thuật Cửu U đoạt hồn, ông ta bị vô số ác quỷ kéo chìm xuống địa ngục, hơn nữa những ác quỷ này còn đang không ngừng cắn xé cơ thể ông ta.

Ông ta đã không có bất kỳ phản ứng nào đối với thế giới bên ngoài, câu hỏi của đám người Vương Thế Quý, căn bản ông ta không nghe thấy.