Chương 641
Từ đó về sau, danh tiếng của Kiếp trong giới sát thủ đã đạt đến đỉnh cao, được xưng là Vua Sát thủ, mà sau đó hắn ta liền mai danh ẩn tích, hầu như chưa từng xuất hiện.
Mà Kiếp lại đột nhiên xuất hiện trong lần treo thưởng này, cũng làm cho tất cả sát thủ hưng phấn và chờ mong.
…
Tại Túy Giang Hồ, Lục Hi và một đám người cụng ly uống rượu, say ngả nghiêng trong Ngũ Phụng lâu. Rượu đã chất đầy như núi, Lục Hi cũng uống đến mặt đỏ tai hồng. Thể chất của anh như vậy mà còn uống đến mức ấy thì chứng tỏ anh đã uống rất nhiều.
Thấy đám người đang say khướt, Lục Hi cười khà khà nói: “Hôm nay dừng ở đây thôi”.
Nói xong, Lục Hi buông bát rượu rồi đi xuống. Mấy người còn tỉnh táo như Lâm Tiêu thì vội vàng đứng dậy tiễn.
Khi Lục Hi đi vào bãi đỗ xe, ba con xe thể thao kia đã biến mất. Anh lắc đầu cười, lên xe nghênh ngang rời đi.
Lục Hi về đến tiệm tạp hóa thì Vân Khả Thiên và Tư Không Trích Tinh đã đi đâu mất, anh lên thẳng tầng hai để ngủ.
Khi Lục Hi tỉnh lại đã là sáng hôm sau, anh rửa mặt, ăn sáng rồi về lại tầng hai, tiến vào dị không gian.
Lúc này, trong dị không gian đang tràn ngập linh khí, Lục Hi vừa vào đã sợ ngây người.
Anh cũng chỉ định vào tìm mấy loại dược liệu để luyện đan thôi, không ngờ lại phát hiện ra điều này.
Anh cảm nhận được không gian tràn ngập linh khí thì lập tức đổi ý, không thể lãng phí tài nguyên được.
Một lát sau, Lục Hi rời khỏi dị không gian, bắt đầu đi xung quanh phòng.
Đám dược liệu cực phẩm kia chỉ trong thời gian ngắn đã chế tạo ra nhiều linh khí như thế, đúng là một nguồn lực đối với địa cầu đang thiếu thốn linh khí này.
Hiện tại, Tư Không Trích Tinh và Vân Khả Thiên cùng Miwa Nozaki đều đang tu luyện, mà Lục Hi cũng định cho Hoắc Tư Duệ một công pháp dưỡng khí dễ học, giúp cô kéo dài tuổi thọ, duy trì thanh xuân.
Nếu có một lượng lớn linh khí duy trì thì quá tốt, nhưng anh còn cần nghiên cứu xem số thảo dược kia có thể tiếp tục gieo trồng nữa hay không. Nếu có thì lại càng tốt hơn, bởi vì luyện đan cần rất nhiều dược liệu, do xác suất thất bại cũng cực cao.
Nghĩ đến đây, Lục Hi liền mường tượng ra một kế hoạch khá hoàn chỉnh. Trước mắt hẳn là nên tìm một nơi để trồng số dược liệu này, khiến chúng sinh ra linh khí, chế tạo ra một vùng đất kỳ diệu.
Hơn nữa cũng không được làm linh khí bị tan đi, nếu không thì linh khí sẽ bị pha loãng gần bằng không mất.
Cho nên vẫn phải nghĩ cách để ngưng tụ linh khí lại một chỗ rồi khống chế trong một phạm vi nhất định, mà thế thì chỉ có trận pháp mới làm được.
Về trận pháp, trong đầu Lục Hi lại có vô số, không khó khăn gì, chẳng qua bố trí trận pháp thì lại cần rất nhiều tài liệu đặc thù, không dễ tìm chút nào.
Nhưng cũng không vội, cứ chậm rãi tìm là được, kiểu gì cũng sẽ tìm được đủ thôi. Hơn nữa còn phải giải quyết chuyện đầu tiên – chính là tìm một nơi thích hợp.
Nơi này còn phải là chỗ ít người, cũng không được quá hẻo lánh, nếu không thì nhóm Hoắc Tư Duệ sẽ không tiện di chuyển đi làm.
Nghĩ một lúc, Lục Hi bèn đi xuống, lái xe ra khỏi thành phố, tới Nam Hồ.
Nơi đây từng là địa điểm mà Lục Hi chiến đấu với Hoàng Chân. Khi ấy anh cũng chưa cẩn thận quát sát lắm, lần này anh phải nghiêm túc xem xét một lần.
Nam Hồ chiếm khoảng năm mẫu diện tích, trung tâm có một cái hồ khoảng một mẫu, bên cạnh hồ là một khách sạn, xung quanh Nam Hồ còn có rất nhiều cây cảnh và được khai phá thành một làng du lịch.