Cự Long Thức Tỉnh

Chương 613




Chương 613

“Sự tồn tại của hắn ta ắt phải có lý do, có lẽ sẽ có một ngày, chúng ta sẽ phát hiện, thực ra sự lựa chọn của mọi người đều cùng hướng về một con đường, chỉ là mỗi người tiến về phía trước theo những phương thức khác nhau mà thôi”.

Lúc này, trong phòng tổng thống, Miêu Tình đang ngồi ở phòng khách nhìn Lục Hi đang hăng say ăn nguyên một con cừu nướng, trên mặt anh lộ ra vẻ hưng phấn không gì sánh được.

Vừa rồi cô không chỉ đàm phán thành công trở thành người phát ngôn của O’neill, giành được một khoản tiền ứng trước khả quan, hơn nữa, ông Leyman còn ký một loạt thỏa thuận với cô để xúc tiến quảng bá cô tới Hollywood.

Và trong chuyện này cô hầu như không cần phải làm gì, chỉ cần nỗ lực diễn xuất thật tốt, điều kiện thực sự là quá ưu đãi. Miêu Tình cũng biết tất cả những điều này đều đến từ anh Lục trước mắt này.

“Anh Lục, tôi thực không biết nên cảm ơn anh thế nào mới phải đây”, Miêu Tình ở một bên bất an nói.

Lục Hi vừa ăn thịt cừu nướng nguyên con non mềm vừa cười đáp: “Thuận nước giong thuyền mà thôi, không cần cảm ơn”.

Miêu Tình đột nhiên nghiêm nghị nói: “Anh Lục, việc này đối với anh mà nói có thể chỉ là một câu nói, nhưng anh đã thay đổi cuộc đời của tôi, tôi thực sự không biết nên cảm ơn anh thế nào, anh xem, tôi có thể làm chuyện gì đó cho anh được không?”

Miêu Tình nói đoạn liền nhìn Lục Hi với ánh mắt nóng bỏng.

Lục Hi dừng dao nĩa, lấy khăn ăn lau miệng, chậm rãi trả lời:

“Diễn xuất cho tốt, trở thành một diễn viên giỏi, không làm ô danh nước nhà, có thể đem vinh quang về cho đất nước, sau khi thành danh có thể làm việc gì đó có ích cho Hoa Hạ chính là báo đáp tốt nhất đối với tôi”.

Miêu Tình nghe sau khi sững sờ hồi lâu mới từ tốn gật đầu nói: “Tôi nhớ rồi anh Lục, tôi nhất định sẽ làm một người hữu dụng theo yêu cầu của anh”.

Lục Hi gật đầu, đúng lúc này điện thoại của anh bỗng nhiên đổ chuông, thấy dãy số hiển thị bên trên là của Tư Không Trích Tinh liền nghe máy:

“Alo”.

“Anh có quen người nào tên Tư Không Trích Tinh không?”

Nhưng giọng nói truyền tới từ đầu dây bên kia lại không phải là Tư Không Trích Tinh, Lục Hi thoáng ngẩn người rồi nhanh chóng đáp: “Có quen, sao thế?”

“Hắn ta trộm đồ của ông chủ chúng tôi, đem 50 triệu đến chuộc người đi”, đối phương nói lạnh băng.

Lục Hi hít một hơi, chậm rãi nói: “Để Tư Không Trích Tinh nghe điện thoại”.

Một lúc sau điện thoại vang lên giọng nói của Tư Không Trích Tinh.

“Đại ca cứu tôi với, bọn chúng đánh gãy hai chân tôi, còn muốn 50 triệu nếu không sẽ giết tôi”.

Trong giọng nói của Tư Không Trích Tinh mang theo đau đớn cùng cực.

Lục Hi trầm giọng hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Lúc này Tư Không Trích Tinh bắt đầu thuật lại một cách đứt quãng qua điện thoại.

Hóa ra anh ta đã nhận lời mời làm đội trưởng bảo vệ cho một công ty vận chuyển, hôm qua là ngày đầu tiên thực hiện công việc này.

Tuy nhiên khi xe lưu thông đến địa phận tỉnh Cam Túc do trên đường cao tốc có tai nạn giao thông bị niêm phong nên đoàn xe phải xuống khỏi đường cao tốc và đi men theo đường tỉnh.

Nhưng khi lái xe đến thị trấn Thương Thư thì có người nào đó đã lập trạm thu phí ở đây, bởi vì dân làng trong thị trấn lập trạm trái phép hơn nữa còn thu phí rất cao nên Tư Không Trích Tinh bắt đầu lý luận với họ.

Chẳng ngờ đối phương căn bản không để ý tới anh ta nên Tư Không Trích Tinh đành cưỡng ép đưa đoàn xe xông vào.