Cự Long Thức Tỉnh

Chương 612




Chương 612

Giáo hoàng vừa nghe vậy liền gấp lại cuốn tiểu sử các vị thần đang đọc dở trên tay rồi nhẹ nhàng đặt xuống bàn, chậm rãi nói: “Đứa trẻ đáng thương, chúng ta qua đó xem sao”.

Nói đoạn, dưới sự dìu đỡ của thánh nữ ông ta khó khăn đứng dậy, di chuyển ra ngoài.

Giờ phút này ông ta không có bất kỳ khác biệt nào so với một ông lão bình thường gần đất xa trời, già nua đến mức gần như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào mà vĩnh biệt cõi đời.

Căn phòng gỗ vốn chỉ cách đại sảnh vài trăm mét nhưng Giáo hoàng lại đi bộ gần nửa tiếng đồng hồ.

Tuy rằng Augustus nôn nóng nhưng cũng không dám thúc giục mà chỉ theo sát phía sau chậm chạp lê từng bước.

Thật không dễ dàng mới tới được sảnh lớn của nhà thờ, chỉ thấy Fred toàn thân cháy đen, hai mắt nhắm nghiền đang nằm trên mặt đất.

Lúc này Giáo hoàng nhìn Fred và thở dài nói: “Đúng là đứa trẻ tội nghiệp, xin Chúa hãy khoan thứ cho tội lỗi của đứa bé”.

Dứt lời, Giáo hoàng chỉ tay lên bầu trời, ngay sau đó một ánh sáng thần thánh thuần khiết chiếu xuống từ trên mái vòm của nhà thờ, rơi xuống cơ thể của Fred.

Trong nháy mắt, cơ thể cháy sém của Fred nứt lìa, lộ ra thịt non mới màu phấn hồng, đồng thời mọc lên lớp da mới.

Hơn mười phút sau, Fred đã hoàn toàn tái sinh và trở lại nguyên vẹn.

Ánh sáng thần thánh đã lùi xa, Giáo hoàng đột nhiên ho dữ dội hai tiếng, dáng vẻ như sắp buông bỏ nhân gian.

Augustus vội vàng bước tới đỡ lấy Giáo hoàng, lo lắng gặng hỏi: “Giáo hoàng bệ hạ, người không sao chứ?”

Giáo hoàng thở hổn hển hai hơn, chậm rì rì đáp: “Già rồi, cũng không dùng được nữa”.

Đúng lúc này chỉ thấy Fred choàng tỉnh.

Nhìn xuống làn da hoàn hảo lành lặn của bản thân, hắn không do dự bật dậy rồi quỳ xuống trước mặt Giáo hoàng: “Cảm ơn Giáo hoàng bệ hạ đã ban tặng cho tôi một sinh mạng mới”.

Giáo hoàng lắc đầu đáp: “Đây là sức mạnh của thần Ánh sáng, ngươi nên cảm ơn người mới phải”.

Nghe được lời này Augustus hơi nhíu mày, Fred lại lập tức đáp: “Tạ ơn thần Ánh sáng vĩ đại”.

Sau đó chỉ thấy Fred cung kính nói với Giáo hoàng:

“Thưa Giáo hoàng bệ hạ vĩ đại, thế giới này còn có sự tồn tại nào càng mạnh mẽ hơn cả thần Ánh sáng không?”

Giáo hoàng lắc đầu.

“Đứa trẻ à, ta biết ngươi muốn nói gì, thế giới này không có sự tồn tại nào vĩ đại bằng thần Ánh sáng, chỉ là có rất nhiều người mạnh mẽ hơn ngươi mà thôi, hy vọng sự việc lần này có thể dạy cho ngươi một bài học sâu sắc, phải biết rằng kiêu ngạo là một loại tội lỗi”.

Fred lúc này hổ thẹn cúi thấp đầu.

“Giáo hoàng bệ hệ”, Augustus lại tiếp lời: “Không lẽ chúng ta mặc kệ sự tồn tại của người này sao? Tôi hoài nghi cái chết của Gonzalez cũng có liên quan tới hắn ta”.

Giáo hoàng quay người, thánh nữ kịp thời dìu ông ta đi về phía căn phòng gỗ, chỉ chừa cho hắn một tấm lưng gầy guộc.

Sau đó chỉ nghe thấy một giọng nói thăng trầm truyền tới.