Chương 593
Chỉ là cô ấy không biết mình còn có cơ hội như vậy hay không.
Miêu Tình theo bản năng gật đầu.
Lúc này Alfonso nói với Lục Hi.
“Anh Lục, nhãn hiệu O’neill là một trong những sản nghiệp của tôi. Tôi thấy cô Miêu Tình vô cùng phù hợp làm người đại diện ở Hoa Hạ, không biết anh có thể đồng ý không”.
Theo Alfonso thấy, chắc hẳn Miêu Tình là bạn của Lục Hi. Hơn nữa cái tên nhãi Ramos này ngoại trừ háo sắc ra, mắt nhìn cũng rất độc đáo, nếu không thì cũng sẽ không được mệnh danh là đại sư ngành nghệ thuật.
Bất kể là vì công ty hay nịnh hót Lục Hi, bảo Miêu Tình làm người đại diện O’neill thì đều là lựa chọn không tồi.
Lục Hi nghe xong liền cười nói: “Chỉ cần cô Miêu đồng ý, tôi không có bất kỳ ý kiến gì”.
Lúc này, Alfonso cười đáp: “Vậy được, tôi lập tức đi sắp xếp người trao đổi các công việc liên quan với cô Miêu Tình”.
Lục Hi gật đầu.
Nếu Miêu Tình muốn phát triển trong lĩnh vực này, bản thân nhân tiện giúp ích cho người khác cũng không sao cả, giúp đỡ người khác chính là nền tảng của hạnh phúc.
Còn trong lòng Miêu Tình bây giờ trào dâng vô số gợn sóng, chuyện lớn như vậy, hai người nói dăm ba câu đã quyết định xong, đơn giản giống như đi mua bánh mì. Điều này khiến cô ấy có cảm giác không chân thực.
Lúc này, Alfonso gọi điện thoại, không bao lâu có một người phụ nữ trung niên mặc đồ công sở trông rất tháo vát đi đến.
Người phụ nữ này khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, bà ta chăm sóc nhan sắc tương đối tốt, lộ ra vẻ rất có khí chất.
Lúc bà ta tới, phía sau còn có một người phụ nữ trẻ tuổi trong tay cầm một tập tài liệu.
“Chào anh Alfonso”, người đến khom lưng chào hỏi Alfonso.
Alfonso cười nói: “Devlin thân mến, đây là cô Miêu Tình, tôi đã quyết định để cô ấy làm người đại diện O’neill ở Hoa Hạ, chi tiết cụ thể cô cứ thương lượng với cô ấy”.
“Không thành vấn đề thưa anh Alfonso”, Devlin lập tức đáp ứng.
Bây giờ, Alfonso lại nói với Lục Hi: “Devlin là giám đốc hành chính của O’neill, chắc chắn cô ấy sẽ có thỏa thuận dễ chịu với cô Miêu Tình”.
Lục Hi cười gật đầu, nhờ có thể diện của anh, chắc hẳn lần này Miêu Tình sẽ có thu hoạch không nhỏ.
Lúc này, Devlin mang theo nụ cười chuyên nghiệp nói với Miêu Tình: “Cô Miêu, xin hỏi bây giờ cô có thời gian thảo luận cùng tôi về chuyện đại diện không?”
Tất cả những chuyện này đến quá đột ngột, Miêu Tình có chút lúng túng nhìn về phía Lục Hi.
Lục Hi mỉm cười nói với cô ấy: “Đi đi, không cần lo lắng”.
Miêu Tình gật đầu đáp: “Cảm ơn anh Lục”.
“Không cần khách sáo, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi”, Lục Hi cười, ra hiệu bảo Miêu Tình đi thỏa thuận chuyện của mình đi.
Bây giờ Miêu Tình mới cùng Devlin rời khỏi quán cà phê.
Nhìn Miêu Tình rời đi, Lục Hi bật cười, anh tiếp tục uống cà phê, còn Alfonso vẫn làm người phục vụ rót đồ uống cho anh.
Đúng lúc đó, đột nhiên trong lòng Lục Hi khẽ động.