Chương 589
Thấy Lục Hi đến lúc này rồi mà vẫn còn tỏ vẻ như vậy, chị Vương bèn châm chọc.
“Cậu trai, cậu ghê gớm thật đấy, hay cậu tưởng đây là trong nước vậy? Nhưng đây lại là Milan của nước Ý đó, tôi khuyên cậu nên mau chóng xin lỗi ông Romus đi, nếu không thì cậu khóc không kịp đâu”.
“Đúng vậy, đúng vậy, anh xin lỗi ông Romus đi, đây là nước ngoài, không phải trong nước đâu!”, chị Vương tuy là mỉa mai nhưng cũng đã nhắc nhở Miêu Tình, cô ấy bèn vội vàng khuyên nhủ.
Thấy hai người đàn ông vạm vỡ này nhìn Lục Hi với ánh mắt bất thiện, Miêu Tình cũng hơi hoảng hốt.
“Haha, trong nước hay nước ngoài với tôi chẳng khác biệt gì cả. Cô Miêu, gặp nhau là cái duyên, đi thôi, đến chỗ tôi uống vài ly”, Lục Hi lại cười nhạt, chỉ về chỗ ngồi của mình và nói.
Thấy Lục Hi không hiểu tình huống, Miêu Tình khóc không ra nước mắt.
“Xem ra cậu trai đây đúng là có vấn đề về tư duy rồi! Hai người còn ngơ ngác ở đó làm gì, đưa cậu trai này ra hoài hít thở tí gió cho tỉnh táo lại đi!”
Romus thấy hình như lời uy hiếp của mình vẫn chưa có tác dụng mấy, cậu thanh niên Hoa Hạ này còn đang vô tư mời người phụ nữ ông ta nhìn trúng về chỗ của mình ngồi, liền giận dữ không kìm được.
Hai tên vệ sĩ thấy chủ của mình nói lại lần nữa thì cũng không dám chậm trễ, lập tức nhe răng ra với Lục Hi, sau đó một trái một phải tiến lên, định bắt Lục Hi đi.
Lục Hi thấy hai người kia tiến lên thì cười khẩy một cái. Khi anh đang định dạy dỗ bọn họ thì lại nghe thấy một giọng nói khàn khàn: “Cho hỏi anh có phải anh Lục đến từ Hoa Hạ không?”
Mọi người đều sửng sốt nhìn sang người vừa lên tiếng.
Lục Hi quay đầu lại, thấy người này mình không quen, bèn chau mày đáp: “Là tôi đây”.
“Xin chào anh Lục kính mến, tôi là Alfonso, ông Leyman cho tôi tới đây để tìm anh”.
Mà lúc này, Ramos ở bên cạnh nghe được câu đó thì lập tức kinh hãi đến run rẩy cả hai chân.
Alfonso là một trong bảy ông trùm của tổ chức áo đen tại Ý, chỉ đứng sau mỗi Leyman, cũng là ông chủ đứng sau thương hiệu O’neill và khách sạn lớn nhất Milan. Ramos so ra cũng chỉ là một nhân viên nhỏ bé trước mặt Alfonso mà thôi.
Thấy ông chủ của mình lại quen biết với cậu thanh niên Hoa Hạ này, thái độ lại vô cùng cung kính, Ramos không kinh ngạc mới lạ.
Nghe được rằng Alfonso là do Leyman phái tới, Lục Hi thu hồi lại pháp lực của bản thân, thản nhiên ngồi xuống.
“Cho hỏi anh đang gặp phiến phức gì sao?”, Alfonso hỏi.
Thật ra, từ khi Alfonso đi vào thì đã thấy Ramos dường như đang nảy sinh tranh chấp với Lục Hi, cho nên anh ta mới cực kỳ kinh ngạc.
Bởi vì anh ta vừa mới nhận được điện thoại của bố già. Trong điện thoại, bố già nói với một giọng điệu cực kỳ nghiêm khắc, mệnh lệnh cho anh ta lập tức đến khách sạn của mình, tìm một người phương Đông họ Lục và phải thỏa mãn toàn bộ yêu cầu của người này. Nếu người phương Đông này chỉ cần có chút bất mãn thì Leyman sẽ lập tức ném anh ta xuống vực.
Là một trong bảy ông trùm của tổ chức, Alfonso cũng coi như một nhân vật đáng sợ, nhưng anh ta biết rõ, người đáng sợ nhất lại là Leyman.
Thế lực của Leyman trải rộng khắp nước Ý, lại có mối quan hệ vô cùng mật thiết với tổ chức bên nước Mễ.
Không thể nào biết được người bên cạnh mình có ai là thuộc hạ của Leyman hay không, liệu một ngày nào đó bản thân có vô tình phải chết dưới sự tấn công nào đó hay không. Hơn nữa, bên cạnh Leyman còn có một cao thủ vô cùng khủng bố, năng lực của người này đã vượt qua hiểu biết của người thường. Súng ống của người thường chẳng có tác dụng gì với người đó.