Cự Long Thức Tỉnh

Chương 527




Chương 527

“Cô đây là chủ tịch Hoắc Tư Duệ của tập đoàn Giai Mĩ”, Lục Hi cười giới thiệu: “Tư Duệ, ông đây là Hoắc Hướng Anh, ông ấy rất có danh tiếng ở đây”.

“Chào cô Hoắc”.

Hoắc Hướng Anh nhìn thấy bạn của Lục Hi thì nào dám lạnh nhạt, ông ta vội vàng cúi người thật sâu nói.

“Chào ông Hoắc, chuyện này phải làm phiền ông rồi. Mời ông ngồi, tôi rót cho ông cốc trà”.

Hoắc Tư Duệ nhìn thấy một ông già cung kính khách sáo với mình như vậy, thật sự có chút không quen, cô cũng vội vàng khách khí nói.

“Không cần khách khí, không cần khách khí, để tự tôi làm là được”, Hoắc Hướng Anh nào dám để người phụ nữ của Lục Hi rót trà cho mình, ông ta hoảng hốt nói.

“Ha ha, ông không cần khách khí, ngồi đi”, Lục Hi cười cười thân thiết kéo Hoắc Hướng Anh ngồi xuống ghế sofa bằng da thật.

“Uống trà”.

Lục Hi chỉ vào trà vừa mới pha trên bàn và nói.

Hoắc Hướng Anh nói cảm ơn, lúc này ông ta mới nâng trà lên nhấp một ngụm.

“Cái tên Dương Hải Phong đó lại đổi địa điểm đàm phán rồi, đổi thành bên bờ sông Thanh Hà”, sau khi cùng Hoắc Hướng Anh uống một hớp trà, Lục Hi nói.

“Cậu Lục, Dương Hải Phong vô lễ như vậy, chỉ bằng để tôi trực tiếp gọi người…”, Hoắc Hướng Anh nghe thấy vậy, trong mắt thoáng qua vẻ lạnh lẽo. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trước kia, Hoắc Hướng Anh đã đặc biệt hỏi thăm về Dương Hải Phong, tên này lập nghiệp từ buôn bán ma túy, nổi danh với lòng dạ nham hiểm, sau khi tích lũy số lượng lớn vốn, hắn ta nhanh chóng quật khởi, bây giờ lại bắt đầu tẩy trắng đổi nghề làm ăn chân chính.

Bây giờ hắn ta ở Cảng Đài quả thật chơi rất hay, nhưng đối với Hoắc Hướng Anh mà nói, Dương Hải Phong chẳng tính là gì.

“Ha ha, hay là cứ xem một chút trước di. Dù sao tranh chấp lợi ích trên phương diện làm ăn cũng không thể vừa lên liền bất phân phải trái đi trừng trị đối phương. Nếu làm như vậy, ngược lại sẽ thành chúng ta ỷ thế ức hiếp người. Đương nhiên, nếu như Dương Hải Phong không biết phải trái, tôi cũng không ngại để ông kiên quyết trừng trị hắn ta một trận”.

Nói đến phần sau, trong mắt Lục Hi cũng thoáng qua vẻ hung ác.

Đùa sao, Giai Mĩ là sản nghiệp của anh, một Dương Hải Phong có thể tùy tiện thôn tính?

Chớp mắt đã đến thời gian đàm phán như đã hẹn.

Còn Hoắc Tư Duệ nhất định sẽ nhìn mình với con mắt khác. Đồng thời, cái tên bám váy Lục Hi kia cũng sẽ hoàn toàn bị mất mặt, để chủ tịch nhìn thấy rõ anh chỉ là cái tên bất tài vô dụng mà thôi, không thể so sánh với Khang Hiểu Vũ được.

Đến lúc đó, nói không chừng mình sẽ một tay ôm mỹ nhân về, từ đó bước lên đỉnh cao đời người.

Khang Hiểu Vũ trong lòng vui vẻ đi phía sau, mọi người đều nói nguy hiểm và cơ hội cùng tồn tại, bây giờ những lời này xem ra quả thật rất có đạo lý.

Lúc này, mọi người đã tới cửa đại sảnh biệt thự, chỉ thấy sáu người mặc áo đen đeo kính râm đứng ở cửa, dáng vẻ lạnh băng, nhìn vô cùng có sát khí.

Lục Hi nhìn mà thầm lắc đầu, Dương Hải Phong thật là phô trương. Nhưng cái này chẳng có ích gì với hắn ta đâu, cũng không phải chỉ là chuyện chỉ cần phất tay một cái sao.